Đường Trà cũng chú ý tới chiếc thuyền , hai lời liền chạy về phía đó. Dạ Thích vẫn hồi phục, chỉ khẽ cử động đầu ngón tay. Một lát , phát tiếng lạnh lẽo.
Ánh mắt từ đầu đến cuối từng rời khỏi cô. Dạ Thích cứ nheo mắt như cho đến khi cô nhảy lên chiếc thuyền đó.
Thế giới sớm trong sự kiểm soát của , chiếc thuyền cũng là do cố ý tạo . Nước biển thể đẩy thuyền tới thì cũng thể lật úp thuyền xuống đáy biển.
Hắn Đường Trà c.h.ế.t. C.h.ế.t thì chẳng còn gì nữa, cô sống, còn sống như thế nào thì xem tâm trạng của .
Đường Trà phát hiện chiếc thuyền giống như tìm thấy niềm vui bất ngờ, cao hứng đến mức cả nhảy cẫng lên, trong lúc đó vẫn quên ôm khư khư quả trứng siêu to .
"Không gọi mày là gì cho . Mẹ thì dốt khoản đặt tên, đầu gặp mày là quả trứng, là gọi mày là..." Đường Trà suy nghĩ, vốn định tìm một từ láy, thấy lắm. Dù cũng là Vua tộc Trùng, gọi là Trứng Trứng gì đó đủ khí phách, chừng lớn lên nó còn tìm cô tính sổ. Đặc biệt là nghĩ đến đám tộc Trùng coi cô là bạn , cô lương tâm trỗi dậy quyết định hố , thẳng: "Gọi mày là Trứng Tổng ."
188 còn thót tim, sợ cô thốt cái tên kinh thiên động địa nào đó, là Trứng Tổng thế mà thấy cũng tệ lắm.
Dù cũng là một cái "Tổng", sang hơn mấy cái tên cô đặt nhiều. Rốt cuộc thì ngay cả tên giả của cô cũng lười nghĩ, gọi thẳng là Miêu Miêu cơ mà.
"Trứng Tổng, đến đây nào, mày lên , lát nữa sẽ lên với mày."
Dạ Thích chuẩn sẵn sàng tặng cô một con sóng lớn. Sóng biển sẽ lật thuyền của cô, cho cô , ngoại trừ bên cạnh , cô cả.
Thủ thế xong, chỉ cần rót tinh thần lực , mặt biển đang bình lặng sẽ nổi lên sóng to gió lớn. ngay khoảnh khắc , Đường Trà đột nhiên đầu.
Cô vui vẻ chạy ngược trở , còn một tay định bế bổng lên. Đương nhiên, sức nặng thực tế, con mèo nhỏ căn bản bế nổi, cuối cùng cả hai cùng ngã lăn đất, còn lăn vài vòng.
Dạ Thích đè ở , ngẩng đầu mà mắt, đôi mắt đỏ đậm mang theo vài phần ngạc nhiên, như đang thắc mắc tại cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-244-trung-tong.html.]
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Đường Trà thấy thần sắc liền đang ý đồ gì.
"Dạ Thích, chiếc thuyền thành vấn đề, đón đây."
"Đón ?"
Hắn lẩm bẩm mở miệng, dường như dám tin.
Hắn vẫn luôn chuẩn sẵn sàng cho việc bỏ rơi, còn đang nghĩ chờ bắt về sẽ giam cầm cô thế nào, kết quả... cô hề bỏ rơi , còn đưa cùng rời .
"Em... ?"
Đường Trà đang đè lên , cũng thấy ngại. Cô sờ sờ mũi , leo xuống khỏi : "Đương nhiên là , nhưng mang cả theo chứ."
"Tại ?"
Dạ Thích với dáng vẻ ngẩn ngơ trông cũng khá đáng yêu. Đường Trà nhịn , nghĩ dù nhiệm vụ cũng xong , gặp chẳng là bao giờ, liền đưa tay nhéo má . Nhân ngư hổ là nhân ngư, nhiệt độ cơ thể cực thấp, nhưng giờ phút ánh nắng nóng bức, sờ da thịt thấy thoải mái.
"Còn hỏi tại , chúng bạn bè ?" Đường Trà vẻ mặt nghi hoặc, "Tuy rằng giấu một chuyện, nhưng dù gì cũng quen một hồi, thể bỏ mặc , đó là hành vi của quân tử."
Dạ Thích từ từ hồn, đó .
Nụ còn vẻ hung ác nham hiểm, giống như ánh mặt trời hiện tại, rực rỡ và nóng bỏng.