188 thở dài, ký chủ nhà nhiệm vụ đến tận bây giờ quả thực từng gặp tình cảnh . Xung quanh chẳng lấy một sống nấu cơm, Trứng Tổng ném cô ở chỗ đúng là để tra tấn cô mà.
Đường Trà đói quá chỉ thể ôm bụng chạy tìm quả dại ăn. Cũng may hành tinh bốn mùa như xuân, trái cây cũng thơm ngon ngọt nước, chỉ là trái cây ngon đến mấy thì cũng chỉ là trái cây, chẳng bao lâu bụng réo ầm ĩ.
Đường Trà tủi , so với cái "Tu La tràng" , cô cảm thấy đồ ăn ngon mới là t.h.ả.m nhất.
“Con trai, thế nào mới rời khỏi hành tinh ?”
Chuyện ... 188 thở dài: “Phải đợi tinh thần lực của Trứng Tổng hồi phục, mà theo tình hình mắt, lẽ Trứng Tổng còn ngủ say thêm mấy ngày nữa. Hay là chúng ráng nhịn chút nhé?”
Đường Trà ráng nhịn, nhịn ròng rã một tuần lễ.
Trên hành tinh ít rau củ quả, thịt thà cũng , ví dụ như cá tôm sông. con cá cô vất vả lắm mới bắt vỡ mật, đắng nghét, đầu tiên suýt thì đắng c.h.ế.t cô. Mấy hôm cô học bắt cua, kết quả cua chẳng bắt con nào mà ngón tay kẹp chảy m.á.u đầm đìa.
Đường Trà .
Sao nấu bữa cơm gian nan đến thế chứ.
“Trời xanh ơi, xin hãy ban cho con một đại mỹ nhân nấu cơm , con nguyện lấy báo đáp mà.”
Trứng Tổng cô ôm trong lòng, khi m.á.u tươi nhỏ xuống vỏ trứng, quả trứng vẫn luôn ngủ say bỗng nhiên cử động một chút. Chỉ là động tĩnh quá nhỏ, Đường Trà đang đói quá nên chẳng hề phát hiện .
Đến nước mà vẫn còn tơ tưởng đến đại mỹ nhân, 188 cũng hết chỗ : “Rốt cuộc trọng điểm của cô là đại mỹ nhân là đồ ăn ngon thế?”
Đường Trà đáp: “Mỹ nhân vẫn cần chứ, thường 'tú sắc khả xan' (sắc cơm), 'tú' chẳng là nhan sắc ? Chứ đối mặt với một kẻ xí ma chê quỷ hờn thì ảnh hưởng đến khẩu vị lắm.”
188 tặc lưỡi, vô cùng ghét bỏ : “Xem vẫn đói lắm , vẫn còn sức mà mơ mộng điều kiện cơ đấy.”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Đường Trà phục, đang định lý luận rằng mỹ nhân thực sự thể khiến tâm trạng con vui vẻ thì đúng lúc , một chiếc phi thuyền từ trời rơi xuống. Chỉ một tiếng "Rầm" thật lớn, mặt đất cũng rung chuyển theo.
Cô giật , 188 cũng thế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-260-nam-chinh-tu-tren-troi-roi-xuong.html.]
“Hú hồn! Sao thế? Động đất ?”
188 nhanh chóng quét một vòng, đó kinh ngạc : “Không động đất, là nam chính tới ?”
Đường Trà ôm nam chính trong tay, khóe miệng giật giật: “Lại thêm một nam chính nữa ?”
188: “Tần Biết Ý.”
Vừa thấy cái tên , lông mày Đường Trà nhướng lên: “Chính là vị Hoàng t.ử Băng Tuyết ?”
188: “Không đúng nha, theo cốt truyện gốc thì nên xuất hiện ở đây mới .”
Đường Trà ôm Trứng Tổng về phía phi thuyền rơi, : “Theo cốt truyện gốc thì cũng nên xuất hiện ở đây. Người đó thế nào ?”
188: “Bị ám toán, lưu lạc hoang đảo.”
Cốt truyện quen thuộc khiến Đường Trà bỗng nhớ tới Andrew.
“Cho nên thành nữ chính ?”
Còn nhớ rõ nữ chính của Andrew chính là cứu khi lưu lạc đến hành tinh khác. Đáng tiếc cốt truyện về nát bét, nữ chính biến thành pháo hôi, còn chính Andrew tống tù.
Nghĩ đến đây, Đường Trà nhịn "phun tào".
“Cái gọi là gì đây? Bước tiếp theo cũng sẽ tống tù ?”
188 mà lọt thỏm trong sương mù: “Cái gì với cái gì? Tại cô tống tù?”
Đường Trà kể chuyện xảy giữa Andrew và nữ chính của một lượt, tự áp : “Ngươi xem, cốt truyện y hệt , liệu kết cục giống ?”