Tâm trạng Đường Trà vẫn khá , nam chính thuộc hệ mỹ nhân lạnh lùng, ngoại hình giống hệt tinh linh, còn đôi cánh trắng muốt. Đây gọi là gì? Thiên thần đó!
“Con trai ngoan, mau rõ cho , nam chính rốt cuộc đến mức nào?”
188 thừa cô là đứa háo sắc, bất đắc dĩ : “Nếu Dạ Thích đến mức yêu nghiệt, thì Tần Biết Ý chính là vẻ thanh khiết thoát tục, thể vấy bẩn.”
Một đàn ông to lớn mà đến mức độ , Đường Trà tò mò mong đợi. Cô tốn bao công sức mới đến bên cạnh chiếc phi thuyền nát bấy, kết quả đại mỹ nhân thoát tục chẳng thấy, chỉ thấy một con chim to đen thui hình xí.
Con chim xí bất động mặt đất, còn thứ gì đó đè lên, hai mắt nhắm nghiền, đến mức... giống thường.
Đường Trà chỉ đầu bỏ ngay lập tức. Vừa cô còn định khen ông trời thật , thấy lời cầu nguyện của cô một đại mỹ nhân liền gửi tới ngay, giờ thì , đại mỹ nhân cái nỗi gì, đến mức cô nuốt trôi cơm.
Phi thuyền rơi từ độ cao như xuống, thật lòng, cũng may Tần Biết Ý là nam chính, đổi là khác thì chắc đời nhà ma . Còn về vấn đề dung mạo, phi thuyền rơi xuống còn phát nổ, giữ cái mạng là may mắn lắm .
188 thấy vẻ mặt ghét bỏ của cô, sợ cô đầu bỏ thật, vội vàng : “Ngọt nhãi con của ơi, đừng mà, cứu thử xem còn dùng .”
Đường Trà nhăn nhó khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu, càng về cuối nam chính càng bình thường. Quả trứng tay còn ấp nở, giờ thêm một tên hủy dung, định bắt cô bảo mẫu ?
“Một đứa còn chăm xong, thêm một đứa nữa, ông trời đúng là quá để mắt đến .”
Hôm còn gọi là ông trời, giờ đại mỹ nhân thấy , trực tiếp đổi thành "tên trộm ông trời".
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
188 dỗ dành như dỗ trẻ con: “Chăm một đứa là chăm, hai đứa cũng là chăm, hơn nữa phi thuyền còn sót đồ ăn, là cô tìm thử xem?”
Vừa đến đồ ăn, Đường Trà cuối cùng cũng d.a.o động: “Thôi , tìm đồ ăn , đợi lấp đầy cái bụng tính tiếp.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-261-trung-tong-nut-roi.html.]
Dù cũng là hoàng t.ử một hành tinh, Đường Trà nghĩ kiểu gì cũng chút sơn hào hải vị chứ. Kết quả đến bếp, cô chỉ tìm thấy vài ống dịch dinh dưỡng lẻ tẻ.
Tiểu Ngọt Trà ngẩn tò te: “Chỉ thế thôi á?”
“Chỉ thế thôi.” Nói xong, 188 bồi thêm: “Cô đừng chê dịch dinh dưỡng, ít nhất là ăn , tào tháo đuổi, còn hơn cơm cô tự nấu đấy.”
Nhắc mới nhớ, ngày thứ hai Đường Trà đến thế giới tiêu chảy, nguyên nhân là do ăn đồ sống.
Đường Trà một nữa. Mỹ nam t.ử , đồ ăn ngon cũng , vốn tưởng hoàng t.ử đường đường một cõi thì phi thuyền xa hoa lắm, bên trong chắc chắn giấu ít của ngon vật lạ, kết quả ngoài dịch dinh dưỡng thì vẫn chỉ là dịch dinh dưỡng. Cái gọi là gì? Hy vọng càng lớn, thất vọng càng nhiều.
“Hu hu hu, cái gì cũng .”
188: ...
“Đứa ngốc , cái gì, tuy đồ ăn ngon nhưng cô thu hoạch hai nam chính còn gì.”
Nó câu chẳng những an ủi mà còn Đường Trà to hơn.
“Hai nam chính, một đứa thành trứng, một tên hủy dung, chẳng ai bình thường cả.”
Cuộc đời gian nan, Đường Trà đang cảm thấy mắt chỉ còn bóng tối thì lúc đường để ý, chân vấp một cái, Trứng Tổng văng ngoài.
Tiếp theo, chỉ một tiếng "Rắc", Trứng Tổng vốn đang tròn vo xuất hiện một vết nứt nhỏ.