Đường Trà hoảng hồn. Đừng cô chê bai Trứng Tổng, nhưng chê thì chê, nếu Trứng Tổng thật sự xảy chuyện gì, cô cũng kịp.
Cô vội vàng nhặt Trứng Tổng lên, còn phủi bụi cho .
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
“C.h.ế.t c.h.ế.t , vốn xí, giờ mà ngã nông nỗi nào, ví dụ như ngã đến ngốc luôn thì đúng là xong đời.”
Vết nứt Trứng Tổng lớn, chỉ nhỏ xíu thôi, nhưng cô lải nhải một hồi, Trứng Tổng cũng tự kỷ luôn.
Trứng Tổng tay vẫn im lìm, Đường Trà bắt đầu lẩm bẩm: “C.h.ế.t c.h.ế.t , ngã nứt một đường to thế mà vẫn động tĩnh gì, chẳng lẽ ngốc thật ?”
Trứng Tổng năm bảy lượt cô chê , tức đến mức nhảy dựng lên, cú nhảy vô tình đập trúng trán cô.
Đường Trà kêu "oái" một tiếng, ôm trán xổm xuống. Trước mắt cô tối sầm từng cơn, nhưng phần nhiều là vui mừng.
Trứng Tổng của cô, cuối cùng cũng tỉnh .
“Trứng Tổng?”
Trứng Tổng vẫn còn giận, trực tiếp . Tuy trứng thì mặt nào cũng giống , nhưng cảm giác mang chính là đang m.ô.n.g về phía cô. Đường Trà buồn , giận dỗi chứng tỏ ngốc.
“Ui da, dậy nổi nữa , đầu chóng mặt quá.”
Cô cố ý xổm mặt đất giả vờ chóng mặt. Kết quả dứt lời, Trứng Tổng liền vội vàng chạy , cũng chẳng còn giận dỗi gì nữa, cứ nhảy loạn xạ xung quanh cô.
Trứng Tổng càng căng thẳng, nụ khóe miệng Đường Trà càng sâu.
Cái gọi là gì? Nắm thóp Trứng Tổng trong lòng bàn tay.
“Trứng Tổng, trán đau quá, em mau xem giúp , đỏ lên ?”
Chuyện nũng Đường Trà rành lắm. Cô vươn đầu , đôi mắt to tròn long lanh đầy vẻ ủy khuất, đôi tai mèo đầu cũng rũ xuống, trông như một bé con tội nghiệp.
Trứng Tổng cứng đờ . Hắn chỉ đùa chút thôi, ngờ cô thương thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-262-pha-vo.html.]
Hắn , thể diễn đạt, chỉ nhảy loạn xạ.
Đường Trà thấy thế, lặng lẽ nheo mắt , quyết định tay tàn nhẫn hơn.
Bất kể là ai, gặp trắc trở mới thể trưởng thành. Hệ thống với cô, nhiệm vụ là ấp nở Trứng Tổng nuôi lớn khôn. Chuyện ấp nở tính , nhưng cô thể giúp trưởng thành .
Ví dụ như bây giờ, thì cho trót, cô trực tiếp giả ngất luôn.
Ngất quá đột ngột, 188 cũng ngớ : “Ngọt nhãi con của , cô gì thế?”
Đường Trà nhắm mắt , thẳng tắp ngã xuống, trùng hợp ngã đè lên Trứng Tổng.
“Ngất xỉu chứ gì, ngươi xem Trứng Tổng cuống lên liệu mang cho chút bất ngờ nào ?”
188 cạn lời. là Trứng Tổng phát huy vượt mức bình thường, nhưng nghĩa là nào cũng hiệu nghiệm. Hơn nữa cũng giả trân quá !
“Trứng Tổng chỉ là mất trí nhớ, chỉ là còn nhỏ, chứ nghĩa là ngốc. Cô ngất giả quá thể, ai mà tin .”
Hệ thống dứt lời, thực tế liền tát cho nó một cú đau điếng.
Chỉ thấy Trứng Tổng nãy còn lo lắng nhảy loạn xạ, lúc vết nứt vỏ trứng ngày càng lớn. Tiếp theo, chỉ một tiếng "Rắc", vỏ trứng cuối cùng cũng vỡ thành công.
Đường Trà vì đang giả ngất nên thể mở mắt, nhưng cô thể thấy động tĩnh mà, đặc biệt là tiếng vỏ trứng vỡ vụn.
“Con trai ngoan, thế nào ? Mau cho chuyện gì xảy ?”
Hệ thống - con trai ngoan trợn mắt há mồm, hồi lâu vẫn hồn.
“Vỏ trứng... vỡ, vỡ !”
Vãi chưởng, thế giới quá ảo ma, nó cứ tưởng thể nào, kết quả nào cũng thành thể.
Đường Trà kích động: “Mau cho , Trứng Tổng trông như thế nào?”