Chiêu đóng vai bạch liên hoa của Đường Trà diễn y như thật, nước mắt lưng tròng chực trào, đôi mắt ngập nước rõ hai chữ "đáng thương" tận linh hồn. Cộng thêm thiết lập nhân vật ban đầu: cha đều mất, lưu lạc bên ngoài, quanh năm bôn ba đói rét. Một như vẫn giữ tấm lòng lương thiện, kết quả mới đón về thương cánh tay, mà là tìm tới tận cửa gây sự, đây quả thực là bắt nạt quá đáng.
Tổng quản vết thương tay Đường Trà, kinh hãi. là của Tam hoàng tử, nếu thực sự để Đại hoàng t.ử mời bác sĩ đến, Tam hoàng t.ử chắc chắn sẽ Bệ hạ giận cá c.h.é.m thớt.
"Đại điện hạ, trong cung cách nơi khá xa, đợi bác sĩ tới thì Tần Đường tiểu thư còn mất bao nhiêu m.á.u nữa. Nô tài thấy nên tìm bác sĩ ở gần đây chữa trị vết thương mới là quan trọng nhất."
Đường Trà ôm Trứng Tổng, lặng lẽ bọn họ đấu đá. Lúc , Trứng Tổng âm thầm bò từ cô phía , thì thầm: "Chị Đường, chị yên tâm, lúc nãy em c.ắ.n cố ý bỏ thêm chút 'gia vị'."
Đường Trà đến "gia vị", mắt sáng lên trong chốc lát, nhưng cô vẫn cúi gằm mặt nên ai thấy.
"Gia vị gì thế?"
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Giọng cô cực nhỏ, ngoài Trứng Tổng ai thấy.
Trứng Tổng rõ, chỉ bảo: "Chị Đường cứ chờ xem là ."
Đường Trà cuối cùng vẫn kinh động đến bác sĩ hoàng thất. Nguyên nhân chẳng gì khác, cô hiện tại trở thành cái gai trong mắt Tam hoàng tử, nếu thì chẳng thể nào "điệu thấp" nổi. Cho nên cuối cùng, cô ngước đôi mắt sợ hãi lên, khẽ kéo áo Tần Biết Ý: "Đại điện hạ, gì đáng ngại , tìm máy trị liệu chữa qua một chút là , chỉ chảy chút m.á.u thôi, cả."
Tần Biết Ý đeo mặt nạ, thấy rõ thần sắc, nhưng giọng lạnh xuống: "Cô cứ như ..." Hắn một nửa trầm giọng: "Thôi , cô kinh động khác thì bỏ . Máy trị liệu thể chữa vết thương đơn giản, nhưng để phòng ngừa để sẹo, vẫn nên bảo bác sĩ một chuyến."
Tần Biết Lâm trong lòng tuy tức nhưng dám để Tần Biết Ý dẫn tới, lỡ to chuyện thì nắm chắc phần thua. Vì thế cướp lời khi Tần Biết Ý mở miệng: "Bác sĩ mời ." Hắn hiệu cho thị vệ, bồi thêm: "Việc là sai , chuyện Tần Đường tiểu thư thương sẽ chịu trách nhiệm, còn sẽ bồi thường nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-287-duong-vang-vang-da-da-tra.html.]
Đã đến bồi thường, Đường Trà ngu gì nhận, lập tức vui vẻ cảm ơn: "Cảm ơn Tam điện hạ."
Tần Biết Lâm hừ lạnh, lời đến nước , thuận miệng hỏi: "Cô bồi thường cái gì?"
Có thể dùng tiền giải quyết thì đều là chuyện nhỏ. Có điều cũng , hổ là xuất bình dân, chút ân huệ cỏn con cũng vui mừng đến thế.
" mới chuyển đến, cũng xác định cần cái gì..."
Cô chuyện ấp a ấp úng, Tần Biết Lâm mất kiên nhẫn ngắt lời: "Được , hiểu . Sau viện thiếu cái gì cứ trực tiếp với của , bảo họ mang đến cho cô."
Đường Trà , vui vẻ tít mắt.
Khoảnh khắc đó, vì , rõ ràng chỉ là một thôn nữ quê mùa khí chất gì, Tần Biết Lâm nụ của cô cho chói mắt trong giây lát.
Tần Biết Lâm bỗng thấy bực bội vô cớ, bản còn đang thương. Thấy thế khẩy: "Việc coi như xong, hy vọng Tần Đường tiểu thư đừng nhắc nữa."
Nhận đồ của thì chuyện coi như xí xóa.
Tần Biết Lâm còn , giờ phút coi Đường Trà như thứ phiền toái, hận thể đá văng cô xa, nhưng là cầu xin cô.