Tần Biết Ý bật dậy khỏi ghế, ánh mắt lạnh lùng, trông khá giống với ánh mắt hờ hững của Đường Trà, nhưng nếu kỹ sẽ thấy trong sự lạnh lùng lộ vài phần chạy trối c.h.ế.t.
"Đường Trà, đừng nghĩ nhiều, thể yêu cô ."
Đường Trà mỉm : " cũng nghĩ nhiều, chẳng qua vết xe đổ nhiều quá, phiền lòng lắm nên mới rõ với thôi. Nếu ý đó thì quá , chúng chính là đối tác hảo nhất."
Tần Biết Ý bỗng thấy may mắn vì đang đeo mặt nạ, nếu cũng dùng biểu cảm gì để đối mặt.
Thiếu nữ mắt quả nhiên khác biệt với những cô gái bình thường.
"Ta còn việc, nếu vết thương của cô thì đây."
Đường Trà thấy định , tủm tỉm : "Đại điện hạ thong thả. À đúng , hôm nay tặng một món quà lớn, món quà kích thích đấy, cần cảm ơn nhé."
Tần Biết Ý đột ngột đầu : "Cô gì?" Dứt lời, nghĩ đến Tần Biết Lâm, tức khắc nheo mắt: "Cô gì Tần Biết Lâm?"
Đường Trà ném cho ánh mắt tán thưởng: "Không thể là gì , nếu tự tìm đến cửa thì thể thành công chứ. Nói thì còn cảm ơn Trứng Tổng nhà chúng ."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Trứng Tổng thấy tên lập tức ưỡn cái n.g.ự.c nhỏ lên: "Chuyện nhỏ."
Tần Biết Ý nghĩ đến vết thương của vị tam , : "Vết thương của độc?"
Đường Trà cũng giấu giếm, gật đầu thẳng thừng: "Là một loại độc thú vị. Trứng Tổng bảo với loại độc đó màu mùi, hơn nữa thời gian phát tác chậm. Tính từ bây giờ thì tối nay sẽ phát tác, sẽ tạm thời lên cơn điên loạn. Nếu tận dụng thời gian thì tuyệt đối lợi cho ."
Tần Biết Ý kẻ , xét về điểm , vẫn cảm kích Đường Trà: "Tối nay sẽ yến tiệc."
Đại hoàng t.ử thoát nạn trở về, hoàng thất tổ chức yến tiệc tẩy trần cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-289-sao-ta-co-the-yeu-co-duoc.html.]
"Cô cũng tham gia ."
Đường Trà nghĩ ngợi, yến tiệc đông , chắc chẳng ai chú ý đến nhân vật nhỏ bé như cô, liền vui vẻ đồng ý: "Được thôi, cũng xem màn kịch ."
Thời gian trôi qua thật nhanh.
Đêm xuống, yến tiệc cung đình xa hoa và náo nhiệt.
Tần thị nhất tộc nhiều mỹ nhân, liếc mắt qua, hơn , ưu nhã hơn nọ. Trong cảnh , khí chất giảo hoạt linh động của Đường Trà trở thành dị loại.
Cô cố tình giả vờ vẻ trải sự đời, vẻ mặt kinh ngạc và tò mò, đến cũng khẽ thốt lên trầm trồ.
Sự xuất hiện của cô vốn thu hút sự chú ý, nhưng bộ dạng của cô, sự chú ý liền biến thành trò .
"Này, các cô Đại điện hạ mang về kìa, cái đức hạnh quê mùa đó xem."
"Nói quê mùa là còn khen đấy, nhà quê bây giờ cũng chẳng như thế. Đây rõ ràng là từ thời cổ đại. Các cô nãy cô ngạc nhiên vì cái gì ? Xe bay đấy! Loại xe đời bao nhiêu năm mà cô còn trợn tròn mắt bảo xe còn bay kìa, c.h.ế.t mất."
"Cái loại như cô chắc chắn là ch.ó ngáp ruồi mới cứu Đại điện hạ, nếu yến tiệc gì chỗ cho cô ."
...
Đám quý nữ mồm năm miệng mười, Đường Trà coi như điếc. Đi dạo một vòng yến tiệc cô cũng mệt , bèn tìm một chỗ thưởng thức đồ ăn ngon. Chỉ là cô điệu thấp đến thế mà vẫn quý nữ ghen ghét với cô.
"Là Tần Đường tiểu thư ?"
Đường Trà ngẩng đầu, thấy quý nữ mặt đầy thù địch. Điều khiến cô khó hiểu: "Sao ?"