Yến hội tụ tập vô khách khứa quyền quý. Màn náo loạn của Tần Biết Lâm gần như phơi bày bộ bộ mặt ác độc của , đây chính là điều tối kỵ.
Đều là quý tộc quyền thế, dù bên trong dơ bẩn đến thì bề ngoài vẫn duy trì vẻ cao quý thánh khiết. Việc Tần Biết Lâm xé rách mặt nạ như quả thực là đem thể diện hoàng thất chà đạp đất.
Vì thế, những thuộc phe Tam hoàng t.ử lập tức cuống cuồng.
“Đại điện hạ, Tam điện hạ say , năng lung tung, mong ngài thứ .” Bọn họ đưa Tần Biết Lâm .
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Tần Biết Ý cũng hào phóng, thấy bọn họ gần liền vung tay ném Tần Biết Lâm qua.
Động tác của thì ưu nhã nhưng lực đạo mạnh. Tần Biết Lâm đau đến nhe răng trợn mắt, những lời thốt từ miệng càng thêm khó .
“Tần Biết Ý! Mẹ kiếp, mày dám tao đau ! Mày tưởng mày là cái thá gì!”
Người của hoảng loạn, kẻ to gan định đưa tay bịt miệng nhưng Tần Biết Lâm đá văng.
“Cút ! Loại nào cũng dám gần bổn điện hạ, mày là cái thá gì!”
Người đá ngã lăn đất, ôm bụng đau đớn nhưng vẫn cố nhịn đau hét lên: “Tam điện hạ! Thần xin nhắc , ngài say ! Ngài cần nghỉ ngơi!”
Tần Biết Lâm khẩy: “Nghỉ ngơi cái con khỉ! Hôm nay bổn điện hạ đang vui, bổn điện hạ ăn mừng. Còn về việc ăn mừng cái gì...” Hắn ha hả, chĩa ánh mắt về phía Tần Biết Ý: “Đại ca của , rốt cuộc tao cũng kéo mày từ thần đàn xuống . Mùi vị từ trời rơi xuống thế nào? Sướng ?”
Tần Biết Ý đeo mặt nạ bạc, ai biểu cảm của , nhưng những khác thì đều lộ vẻ khiếp sợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-293-kich-hay-dang-dien-ra.html.]
Cái gọi là gì? Không đ.á.n.h mà tự khai?
Tần Biết Lâm vẫn đang đắc ý với kiệt tác của , quan tâm đến vẻ mặt xám ngoét của thuộc hạ, tiếp tục bóc trần sự thật: “Tần Biết Ý, lúc săn thú tao cố ý phun chút đồ thú vị lên mày. Không để mày c.h.ế.t móng vuốt con mồi cũng coi như hời cho mày .”
Những việc Tần Biết Ý sớm điều tra rõ, chỉ là hiện tại chính miệng , tức giận là thể nào. vẫn tay, chỉ lạnh lùng chằm chằm: “Tại ?”
Hắn dụ dỗ tiếp, và Tần Biết Lâm thực sự mắc bẫy.
“Tại ư? Đương nhiên là vì ngôi vị Hoàng đế! Bọn họ lũ trông mặt mà bắt hình dong, ai cũng thích tâng bốc mày, tao là cái gì? Tao cũng là con của Hoàng hậu!”
Tần Biết Ý bồi thêm: “Kế thất (Vợ ).”
Tần Biết Ý mới là con do Tiên Hoàng hậu sinh . Tần Biết Lâm tuy cũng là con của Hoàng hậu, nhưng là Hoàng hậu kế nhiệm, hơn nữa còn sự phân biệt giữa đích trưởng t.ử và thứ trưởng tử.
Hai chữ “kế thất” như giẫm đuôi của Tần Biết Lâm, khiến khuôn mặt vốn tuấn tú của trở nên dữ tợn: “Kế thất thì chứ! Mày thua , tao mới là dòng chính! Còn đám khác, một lũ phế vật, đám ô hợp, tao chỉ cần g.i.ế.c c.h.ế.t mày là tao sẽ trở thành quân vương tương lai.”
Bao nhiêu năm ẩn nhẫn, giờ đây Tần Biết Lâm bung xõa hết , to sung sướng.
Tiếng duy trì bao lâu thì một cái tát “bốp” thật mạnh cắt ngang.
Người đến là một phu nhân ăn mặc lộng lẫy, mặt đầy vẻ thịnh nộ. Đánh xong một cái tát, bà vẫn nguôi giận, quát lớn: “Tần Biết Lâm! Đồ hỗn trướng! Xin trai con ngay!”
Tần Biết Lâm híp mắt lảo đảo, thấy vị phu nhân mỹ miều liền hì hì, giống hệt một gã nát rượu, hét lớn: “Là Mẫu hậu ! Mẫu hậu xem, Tần Biết Ý hủy dung , thiên hạ là của con chúng , thế nào Mẫu hậu, vui ?”