Sau Khi Lộ Thân Phận, Bảy Vị Đại Lão Đánh Nhau Vì Tôi! - Chương 297: Đứa trẻ ở đâu ra?

Cập nhật lúc: 2025-12-08 06:52:07
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu Đường Trà suy nghĩ của Tần Biết Ý, chắc chắn cô sẽ nổi điên.

 

Nhớ năm xưa, khi còn ở hành tinh nhỏ , thề thốt đảm bảo cái gì? Hắn sẽ yêu cô, nhờ thế Đường Trà mới yên tâm.

 

Cứ tưởng lời nam chính , lời thề nam chính hứa là đáng tin, giờ xem láo.

 

Đường Trà hậm hực trở về nhà, định than thở với hệ thống thì thấy 188 kêu lên một tiếng “Di”, cái kiểu âm thanh đầy vẻ kỳ quái lúc thật bất thường.

 

“Cậu thế, tự nhiên kêu di cái gì?”

 

188 đáp: “Kỳ lạ thật, Tần Biết Ý một bên bảo với cô là vội, một bên cho thủ hạ khống chế nhà đẻ của Hoàng hậu, tức là vị Đại công tước . Đây là đoạt binh quyền trong tay ông mà. Tốc độ ... đấy chứ.”

 

Đường Trà tặc lưỡi. Cô cũng nghĩ nhiều, cho rằng Tần Biết Ý tin tưởng nên mới lén lút hành động.

 

“Vậy xem, nên âm thầm giúp một tay ?”

 

Hệ thống cũng giống cô, đều mau chóng thành nhiệm vụ, lúc bàn bạc một hồi, hai bên lập tức ăn nhịp.

 

“Theo thấy, cứ để Hoàng hậu đột t.ử trong ngục. Như Tam hoàng t.ử chắc chắn sẽ phát điên. Con khi điên lên sẽ mất lý trí, sẽ cho rằng Tần Biết Ý g.i.ế.c , sẽ báo thù. Đến lúc đó chỉ cần tay, chúng sẽ bắt ba ba trong rọ, để c.h.ế.t trong cuộc cung biến đó.”

 

Đường Trà : “Đang yên đang lành, ném cái nồi cho Tần Biết Ý gì. Phải ném cho Hoàng đế, chỉ khi Hoàng đế ý định g.i.ế.c bọn họ thì Tần Biết Lâm mới buộc phản.”

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

188 vỗ tay đen đét, khen ngợi: “Tuyệt vời.”

 

Đường Trà: “Vậy vấn đề là, giờ úp cái nồi lên đầu lão Hoàng đế đây.”

 

Một một hệ thống đang bàn luận sôi nổi, đột nhiên 188 hét lên kinh hãi, khiến Đường Trà cạn lời: “Hôm nay thế hả? Lúc thì kinh ngạc lúc thì la hét?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-297-dua-tre-o-dau-ra.html.]

 

188 đột nhiên chú ý đến Trứng Tổng bên cạnh. Chuyện trách nó , liệu bên đang nhấp nháy liên tục, nó chú ý cũng khó: “Cô! Cô Trứng Tổng !”

 

Trứng Tổng?

 

Đường Trà định bảo Trứng Tổng đang ngủ trong túi áo cô mà, kết quả sờ thì trống . Cô bật dậy khỏi ghế, hỏi 188: “Trứng Tổng ?”

 

188: “Ngoài sân, nó chạy ngoài sân !”

 

Tòa nhà Tần Biết Ý tìm cho cô lớn, sân nhanh. trong cái sân nhỏ nhắn tinh xảo , cô thấy Trứng Tổng , mà thấy một nhóc. Và điều khiến cô suy sụp hơn là... thằng bé ở trần, m.ô.n.g trần thế !

 

“Này nhóc! Người lớn nhà nhóc ?”

 

Đứa bé trông như cục bột nếp điêu khắc tinh xảo. Vừa thấy Đường Trà , khóe miệng nó lập tức nở nụ rạng rỡ, đó dùng đôi chân trần chạy tới sà lòng Đường Trà.

 

Tuy là trẻ con nhưng Đường Trà vẫn quen lắm. Nói thế nào nhỉ, thằng bé mặc quần áo! Nam nữ thụ thụ bất mà!

 

“Chị Đường ~”

 

Giọng quen thuộc vang lên khiến Đường Trà hình.

 

Đứa bé, , chính xác là Trứng Tổng, cuối cùng cũng từ nguyên hình biến thành hình . Tuy tốn ít công sức nhưng nó vui lắm, từ nay về cần chim đáng c.h.ế.t coi là súc sinh nữa.

 

“Chị Đường, chị hứa đặt tên cho em ? Chị nghĩ tên ?”

 

Trứng Tổng thích cái tên hiện tại, nhưng đều tên họ đàng hoàng, nó cũng tên, hơn nữa Đường Trà hứa đặt tên theo họ Đường cho nó. Điều chứng tỏ cái gì? Sau bọn họ chính là một nhà.

 

 

Loading...