Sau Khi Lộ Thân Phận, Bảy Vị Đại Lão Đánh Nhau Vì Tôi! - Chương 299: Trứng Tổng “bạch thiết hắc”

Cập nhật lúc: 2025-12-08 06:52:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đường Trà cảm thấy quá thông minh. Cái tên Đường Pi dễ nhớ dễ nhận diện. 188 trưng vẻ mặt cạn lời: “Cô dám đặt cái tên nào bớt qua loa hơn ?”

 

Đường Trà lý sự: “Sao gọi là qua loa ? Cậu xem, Trứng Tổng hồi bé chẳng ngày nào cũng kêu pi pi pi ? Tên quá hợp với nó còn gì.”

 

188 thở dài nặng nề, một nữa cảm thấy đám nam chính gặp cô đúng là xui xẻo tám đời.

 

cô cũng thể gọi là Pi thật , dù cũng là Trùng tộc chi vương mà.”

 

Nói đến đây, Đường Trà tò mò: “Trùng tộc chi vương khi khôi phục ký ức tên riêng ? chỉ đặt tạm thôi, rốt cuộc nó cũng thể theo họ mãi .”

 

Cô chỉ buột miệng hỏi , ngờ tương lai nào đó thật sự mang cái họ .

 

Một đêm ngon giấc.

 

Vì lo lắng chuyện của Trứng Tổng nên sáng sớm Đường Trà tỉnh. Cứ tưởng dậy đủ sớm, ai ngờ Trứng Tổng đợi sẵn ở trong sân từ lâu.

 

Sau một đêm, Trứng Tổng đổi nhiều lắm, vẫn là dáng vẻ đứa trẻ năm sáu tuổi. Nó ghế dài trong sân, vì chân ngắn chạm đất nên cứ đung đưa qua .

 

Hôm nay Trứng Tổng vẫn mặc áo của Đường Trà. Vốn dĩ xinh xắn, lông mi dài dày, khi chớp mắt đôi mắt càng thêm lấp lánh. Lúc Đường Trà mới phát hiện mắt của Trứng Tổng màu đen mà ánh lên màu vàng nhàn nhạt.

 

xuất hiện, Trứng Tổng liền phát hiện .

 

“Chị Đường.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-299-trung-tong-bach-thiet-hac.html.]

Trứng Tổng vui vẻ nhảy xuống đất, chạy tới sà lòng cô. Mùi hương quen thuộc khiến nó an tâm vô cùng.

 

“Chị Đường, hôm qua chị bảo hôm nay sẽ đưa em mua quần áo.”

 

Bộ dạng của Trứng Tổng chẳng khác nào cô em gái nhỏ đang nũng. Ai thể từ chối một đứa em đáng yêu như chứ? Dù Đường Trà cũng thể, cô đưa tay véo mũi Trứng Tổng : “Được, nhưng chúng ăn sáng , nếu sẽ đói bụng.”

 

Là một tân quý tộc, Đường Trà thuê cả đống hầu như những quý tộc khác, cô chỉ tìm vài giúp việc tạm thời lo chuyện cơm nước và dọn dẹp.

 

Lúc , giúp việc chuẩn xong đồ ăn.

 

Trứng Tổng đầu tiên biến thành , cầm đũa vững, cuối cùng cuống lên suýt nữa thì dùng tay bốc. Kết quả tay đưa nửa chừng Đường Trà đ.á.n.h cái “bốp” rụt .

 

“Không dùng tay.”

 

Trứng Tổng tủi : “ em dùng.”

 

Cũng may là trai, chứ mà xí thì Đường Trà gán mác “trẻ trâu” .

 

“Không thì học.” Đường Trà hiếm khi kiên nhẫn, cầm tay Trứng Tổng dạy từng chút một: “Này, thật đơn giản, em cầm đũa, nắm chặt như thế, đúng , là cầm, cứ từ từ...”

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Trứng Tổng cực kỳ thích sự tương tác mật . Nó ngay trong lòng Đường Trà, vô cùng tình cảm. Rõ ràng đối với nó đây là chuyện dễ như trở bàn tay, nhưng nó cố tình kéo dài thời gian, giả vờ học .

 

“Chị Đường, em ngốc lắm ?”

 

Nó cúi gằm mặt. Nửa ngày trôi qua vẫn học xong. Đường Trà vốn kiên nhẫn, nếu vì Trứng Tổng đáng yêu thì cô chuồn êm . giờ cô cố nén tính khí để an ủi: “Không , cầm đũa khó mà. Hôm qua chị nên bảo họ món Trung.” Nói đến đây, thấy đồ ăn sắp nguội, cô dứt khoát bảo Trứng Tổng sang một bên, tự đút cho nó ăn: “Thôi, hôm nay chị đút cho em , mai chị bảo họ đồ Tây cho đơn giản.”

Loading...