Dám gọi thẳng là " chim", trong thiên hạ e rằng chỉ con sâu đó.
Tần Biết Ý lạnh lùng Đường Cứu. Lúc chỉ là một con sâu béo tròn, giờ thành đứa trẻ năm sáu tuổi, biến hóa cực nhanh khiến chút trở tay kịp. Quả nhiên, trẻ con cái gì chứ, tất cả đều là giả dối, đây rõ ràng là con rệp khoác da trẻ con!
"Hóa là Trứng Tổng ."
Đường Cứu cũng ghét cái tên Trứng Tổng, nhưng hôm nay tên mới, cùng họ với Đường Trà. Giờ cái tên cũ thốt từ miệng Tần Biết Ý, cảm giác thật khác biệt.
"Người chim, cái tên Trứng Tổng ai cũng gọi , ngươi gọi tên ."
Sóng ngầm cuộn trào mãnh liệt giữa hai khiến 188 kinh hồn bạt vía, nhịn hỏi Đường Trà: "Cô can ngăn ?"
Đường Trà tay vẫn cầm ly sữa, liền hút một ngụm thật mạnh, lúc mới ung dung : "Can cái gì? Đây là trung tâm thương mại, còn đang ở đây, bọn họ đ.á.n.h , cùng lắm chỉ đấu võ mồm thôi. Cứ để họ phun châu nhả ngọc, cả."
Bề ngoài cô đối xử với Đường Cứu và Tần Biết Ý là hai thái độ khác : với Đường Cứu thì như chị tri kỷ, với Tần Biết Ý thì khách sáo xa lạ. Tuy nhiên đối với Đường Trà, cả hai đều là nam chính, đều giống , rốt cuộc phận nữ phụ độc ác sẽ đổi.
Chỉ cần đừng đ.á.n.h c.h.ế.t , còn cứ tùy ý.
Thấy cô quá mức tỉnh táo, 188 khỏi cảm thán: " còn tưởng cô sẽ thích tiểu shota chứ."
Đường Trà nhai trân châu trong miệng, lơ đãng : "Người lớn cả , gì chuyện thích thích."
Chỉ thích thôi thì ích gì?
Cô thích tiền, cũng chẳng thấy tiền tự bay tới. Cô còn thích sức khỏe, kết quả thể yếu ớt đến mức nào .
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-302-nguoi-lon-duong-nhien-la-muon-tat-ca.html.]
Ly sữa trân châu tay cạn, Đường Trà ném cái ly thùng rác, đó cắt ngang màn đấu mắt toé lửa của hai .
"Đại điện hạ, trời cũng còn sớm, ngài..."
Cô vốn định hạ lệnh trục khách, ý bảo trời tối , ai về nhà nấy, mạnh ai nấy ăn cơm tối. Kết quả Tần Biết Ý cướp lời: "Cũng , còn sớm nữa, mời Đường tiểu thư dùng bữa tối." Dứt lời, dường như sợ cô từ chối, bồi thêm một câu: "Tiện thể bàn chút chuyện."
Đường Trà nheo mắt , nhưng vì Tần Biết Ý đeo mặt nạ nên chẳng thấy rõ gì, cuối cùng đành bỏ cuộc.
"Được."
Cô đồng ý dứt khoát khiến Đường Cứu khó chịu. Cái tên chim hủy dung chẳng loại chim lành gì, đừng bề ngoài giống quý tộc sĩ, trong đầu ý nghĩ xa!
"Chị Đường." Đường Cứu bắt đầu nũng, phá hỏng bữa tối , nhưng đ.á.n.h giá thấp địa vị của trong lòng Đường Trà.
Nếu là , chỉ cần nũng nịu bán manh một chút là Đường Trà chiều theo hết, nhưng vô dụng.
Đều là nam chính cả, Đường Trà cũng sẽ vì cái mà bỏ mặc cái . Vẫn câu cũ, lớn , nếu thể thì đương nhiên là cả hai.
"Ngoan nào, chúng dạo nửa ngày , bụng cũng đói meo. Nếu Đại điện hạ mời cơm, sẵn đồ chùa tội gì ăn." Đường Trà dỗ dành Đường Cứu: "Đợi ăn xong chúng sẽ về nhà. nếu em mệt thì thể về ."
Đường Cứu bây giờ Tần Biết Ý như kẻ thù, đời nào chịu về .
"Em mệt!" Hắn trừng mắt Tần Biết Ý một cái thật hung dữ, nghiến răng mỉm : "Chị Đường đúng, tên chim mời cơm, ăn thì phí. Thế , chị Đường thích ăn món Trung, chúng ăn món Trung nhé. Người chim, ngươi thấy ?"