Sau Khi Lộ Thân Phận, Bảy Vị Đại Lão Đánh Nhau Vì Tôi! - Chương 304: Tần Biết Ý: Để tôi xấu đi

Cập nhật lúc: 2025-12-08 08:40:24
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đường Trà mặc kệ sóng ngầm cuộn trào dữ dội giữa hai bọn họ, cô cứ thế bàng quan như gì cả.

 

Một bữa cơm, Đường Trà ăn no căng bụng, trong khi Tần Biết Ý và Đường Cứu âm thầm động thủ vô gầm bàn.

 

Lúc , chân của hai đá túi bụi bên . Nếu cả hai đều dùng tay ấn chặt mặt bàn thì cái bàn tan thành từng mảnh .

 

188 xem mà trầm trồ: "Lợi hại thật, cái bàn trụ đến giờ đúng là dễ dàng gì."

 

Đường Trà thầm, uống ngụm nước súc miệng cho đỡ ngấy, lúc mới chậm rãi : "Hỏng thì thôi, dù cũng ăn no ." Dứt lời, cô giả bộ như gì, mỉm hỏi hai : "Hai ăn no cả ?"

 

Thân hình Tần Biết Ý và Đường Cứu đột nhiên cứng đờ, đó cả hai đồng loạt , điều Tần Biết Ý đeo mặt nạ nên thấy rõ.

 

"Ăn no ."

 

Tần Biết Ý : "Đường Cứu chắc no nhỉ, trai tráng đang tuổi ăn tuổi lớn mà ăn mấy miếng thế , lát nữa về kêu đói thì Đường tiểu thư sẽ trách chăm sóc chu đáo. Nào, đút ăn thêm chút nữa." Nói xong liền nhét thức ăn miệng .

 

Đường Cứu định từ chối, nhưng thấy ánh mắt lo lắng của Đường Trà, đành nín nhịn há miệng. Tần Biết Ý tay cực kỳ âm hiểm, một chiếc đũa suýt nữa chọc thẳng họng buồn nôn, sắc mặt lập tức đổi. "Rầm" một tiếng, tay đập mạnh xuống bàn, cái bàn cuối cùng chịu nổi, nứt đôi .

 

"Tần Biết Ý! Đồ tiểu nhân âm hiểm!"

 

Tần Biết Ý lạnh trong lòng nhưng ngoài mặt vẫn nho nhã: "Ái chà, xin nhé, chăm sóc khác nên chừng mực. Chọc trúng hả? Nếu chọc trúng thì cho xin , thật xin nhé, bạn nhỏ."

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Những lời móc mỉa khiến Đường Cứu tức đến ngứa tay, chỉ g.i.ế.c !

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-304-tan-biet-y-de-toi-xau-di.html.]

"Ta 'hỏi thăm' tổ tông nhà ngươi!"

 

Đường Cứu c.h.ử.i ầm lên, rõ ràng đang rơi thế hạ phong. Còn Tần Biết Ý thì vân đạm phong khinh, như đang đứa trẻ hư nhà khác với vẻ cực kỳ bao dung: "Trẻ con rốt cuộc vẫn là trẻ con, nóng tính thật đấy." Nói đến đây, còn sang hỏi Đường Trà: "Đường tiểu thư một trông trẻ chắc mệt lắm nhỉ, cần tìm vài hầu đến giúp ?"

 

Đường Trà vốn tránh xa cuộc chiến của họ, liền mỉm lắc đầu: "Tạm thời cần , Pi Pi vẫn ngoan mà."

 

Đường Cứu vốn định động thủ, nhưng Đường Trà mở miệng, chỉ thể uất ức nuốt cục tức xuống. Còn về Tần Biết Ý... u ám ngẩng đầu, ánh mắt đó căn bản giống một đứa trẻ vài tuổi.

 

"Làm phiền Đại hoàng t.ử phí tâm , và chị Đường cần bất kỳ ai giúp đỡ." Nói xong, bồi thêm một câu: "Chị Đường ."

 

Tần Biết Ý còn gì đó, Đường Trà sợ bọn họ thực sự đ.á.n.h to thì phiền phức.

 

"Được , nếu đều no thì chúng thôi. , dạo Đại điện hạ khi nào rảnh? Thảo d.ư.ợ.c chuẩn hòm hòm , bận đến mấy cũng đắp mặt chứ, thể để chuyện xử lý xong xuôi mà mặt mũi vẫn gặp ."

 

Tần Biết Ý cũng quá để ý đến dung mạo, nhưng Đường Trà thì đây cũng coi như một cơ hội để ở gần .

 

"Được, tối nay sẽ qua."

 

Tần Biết Ý chỉ nghĩ đến việc ở bên cạnh cô mà quên mất tay nghề "đặc biệt" của Đường Trà. Đến tối, đống thảo d.ư.ợ.c thể hình dung nổi hình thù cùng mùi hương khó diễn tả bằng lời, hối hận ngay tắp lự.

 

"Hay là... để mấy hôm nữa hẵng đắp thuốc?"

 

Tần Biết Ý chỉ thương ở mặt, cũng ít vết sẹo. Nếu đắp cái thứ lên , lập tức cảm thấy... xí một chút cũng chán.

 

 

Loading...