Người quản lý vẫn lải nhải ngừng. Đường Trà l.i.ế.m xong móng vuốt mèo liền cảm thấy ông quá ồn ào. Cô quanh bốn phía, cuối cùng phát hiện một miếng vải vụn trong góc, cũng là vải gì, ngửi thử thấy mùi, liền dùng móng vuốt khều tới, đó nhét thẳng miệng quản lý.
Làm xong tất cả, cô rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm, âm thanh ồn ào bên tai cuối cùng cũng dừng .
Đường Trà nhét vải xong, bên Thẩm Tư Lan nhịn bật .
"Hay là mấy cái tát để cô ?"
Hắn khách sáo như , Đường Trà cũng từ chối, xông lên dùng "miêu quyền" đ.ấ.m túi bụi vài cái. Khuôn mặt quản lý vì đau đớn mà vặn vẹo, nhưng cũng nhờ mấy cú đ.ấ.m của Đường Trà, sự hung hăng nơi đáy mắt ông dần tan biến, cuối cùng trở nên mờ mịt.
Đường Trà ngẩng đầu ưỡn ngực, vẻ mặt kiêu ngạo đầu , như thể đang tranh công.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Thẩm Tư Lan ma xui quỷ khiến đặt tay lên đầu nhỏ của cô, khen ngợi: "Làm lắm."
Được khen đương nhiên là chuyện vui, đuôi Đường Trà vểnh lên. Giây tiếp theo liền Thẩm Tư Lan : "Lần thưởng cho cô thức ăn mèo nhập khẩu."
Thưởng món ngon khác thì chứng tỏ tên thực lòng khen cô, nhưng thức ăn cho mèo á, dù là nhập khẩu thì đó cũng là sự sỉ nhục!
" trông giống mèo thì coi là mèo thật ?"
Con thú nhỏ la lối om sòm cũng khá thú vị, Thẩm Tư Lan nhướng mày: "A, cô mèo ? Cô cô xem, chỗ nào giống?"
Giống là một chuyện, nhưng tên rõ cô mà còn trêu chọc!
"Bà đây hôm nay cho rốt cuộc bà đây là mèo là thứ gì khác!"
Đường Trà nhảy lên định động thủ. Là tiểu tiên thú, vũ lực tuy kém hơn y thuật một chút nhưng nghĩa là cô gì. Huống hồ qua tay mấy đời nam chính, cô cũng học ít thứ.
Thẩm Tư Lan nhếch môi, mặc kệ cô cào trái cào , trong lúc đó còn tán thưởng: "Miêu quyền đ.á.n.h tồi đấy."
Đường Trà: "..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-355-tra-ho-khau-toi-sao.html.]
Người quản lý vất vả lắm mới tỉnh táo liền thấy hai kẻ quên béng ghế, đến một ánh mắt cũng thèm cho. Thế thì thôi , nhưng gì cũng cởi trói cho ông chứ!
"Ưm!"
Người quản lý nỗ lực nhổ miếng vải trong miệng , giận dữ hét lên: "Hai đừng đ.á.n.h nữa!"
Ông càng thì một một mèo đ.á.n.h càng hăng. Đến cuối cùng Đường Trà đành hỏi 188.
"Con trai ngoan, chiêu thức của ?"
188: "Hả? Chiêu thức gì?"
Đường Trà vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt thành thép. Đã đến lúc mà còn lo xem kịch, cái đồ vô dụng !
"Mỗi chủng tộc đều chiêu thức đặc trưng riêng, xem đ.á.n.h đ.ấ.m như , lộ đặc điểm gì rõ ràng ?"
188 lắc đầu, thở dài: "Đâu đơn giản thế. Nếu ép đến mức lộ xuất thì chúng cần đợi cô đến giúp."
Đường Trà nghẹn họng, thể phản bác.
Nếu đ.á.n.h đến cùng mà vẫn manh mối gì thì trận chẳng còn ý nghĩa. Cô mất hứng dừng tay, đó lấy quản lý bia đỡ đạn.
"Được , nể mặt quản lý ở đây, cho hai phần mặt mũi, đ.á.n.h nữa."
Người quản lý: "..."
Cảm ơn cô nha, còn nhớ đến sự tồn tại của .
Thẩm Tư Lan đang hứng thú, thấy cô dừng tay cũng truy cùng g.i.ế.c tận, ngược lười biếng : "Với thủ , cô thương nặng như ?"
Có thể qua vài chiêu với , thủ của con thú nhỏ tuyệt đối tồi.