Giọng điệu giả trân , quản lý lão Trương cũng nỡ thẳng.
Lão Trương lập tức đầu , nhưng ông luôn cảm thấy Thẩm Tư Lan chút khác biệt. Trước mặt ngoài, ngay cả một ánh mắt thừa thãi cũng lười ban phát, giờ học cách trêu mèo, còn lừa mèo. Chậc chậc, đây là học hư , là...
Lão Trương dám nghĩ tiếp. Chủ yếu là vì một kẻ đáng sợ như Thẩm Tư Lan mà thích một thứ gì đó, chỉ riêng từ "thích" thôi cũng đủ rợn .
Bị quậy một hồi như , cơ thể Đường Trà vốn yếu ớt, chờ đến khi nhảy xuống khỏi Thẩm Tư Lan thì cô buồn ngủ díp mắt.
Cô đoán chắc Thẩm Tư Lan sẽ gì , cho nên cào xong, cô liền cuộn cái đuôi nhỏ , ngủ một giấc ngon lành yên tâm thoải mái.
Thẩm Tư Lan rũ mắt, vết thương rỉ m.á.u , .
Tiếng vang lên trong xe trống trải càng thêm quỷ dị. Lão Trương cứng cả . Sau đó, ông thấy Thẩm Tư Lan với : "Đưa đồ đây."
Lão Trương: "Đồ gì?"
Thẩm Tư Lan: " thấy cô đưa cho ông ."
Lão Trương vẫn còn ngơ ngác, hồi lâu mới vỗ trán cái bốp: "Cậu cái sợi lông mèo á!" Ông lấy sợi lông . Tuy đoán phận Đường Trà bình thường, nhưng ông cũng biến thái, giữ một sợi lông mèo gì? Dù cũng là quản lý đào tạo siêu , ông cũng từng thấy đồ .
"Cho , cho , cầm lấy ."
Một sợi lông mèo, nếu để ý sẽ chẳng ai phát hiện , nhưng Thẩm Tư Lan cất nó túi áo, động tác như tùy ý nhưng lộ vài phần trân trọng.
Lão Trương nheo mắt, vẻ mặt nỡ thẳng. Lúc , Thẩm Tư Lan lẽ lương tâm trỗi dậy, hỏi ông : "Gần đây món đồ gì ?"
"Có chứ!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-364-choi-thi-choi-dung-de-minh-nga.html.]
Lão Trương khách sáo chút nào, giơ năm ngón tay lên.
Tuy quen Thẩm Tư Lan bao năm nay, nhưng lợi mà chiếm thì đúng là kẻ ngốc.
Năm ngón tay, Thẩm Tư Lan liếc qua, chậm rãi gật đầu, để ý : "Biết , 5 triệu lát nữa sẽ chuyển tài khoản ông."
Người quản lý vẻ mặt kinh ngạc đến ngây .
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Chỉ là một sợi lông mèo thôi mà, lừa đảo ông cũng chỉ dám đòi 50 vạn, Thẩm Tư Lan điên !
"Cậu..." Ông há hốc mồm kinh ngạc, Đường Trà đang ngủ bên cạnh, hồi lâu mới nhỏ giọng nghiêm túc hỏi: "Thẩm Tư Lan, thật với , đối với con mèo là nghiêm túc ?"
Thẩm Tư Lan trả lời trực tiếp mà : "Đi thủ tục rời khỏi tinh cầu với tốc độ nhanh nhất thể."
Thẩm Tư Lan đột nhiên nghĩ đến Tần Tri Ý. Có thể leo lên vị trí Hoàng đế, e là sẽ nhanh tra .
Đường Trà thông minh, ngụy trang thành con mèo lòe loẹt "trẻ trâu", nhưng chuyện mấy ngày Thẩm Tư Lan đ.â.m trúng một con mèo mướp nhỏ, đưa nó khám bệnh vẫn còn hạ nhiệt. Một khi phát hiện, cũng khó. Thật cũng sợ hãi, chỉ là phiền phức.
Người quản lý thật sâu, gì thêm nhưng trong mắt là vẻ thấu hiểu.
"Cậu chơi thì chơi, đừng để bản ngã ngựa."
Cũng ông thích mèo mướp nhỏ, nhưng phàm việc gì cũng thứ tự . Ông quen Thẩm Tư Lan , tình bạn bao nhiêu năm, phản ứng đầu tiên chắc chắn là sợ Thẩm Tư Lan tổn thương. Tuy tên cũng kẻ dễ tổn thương, nhưng khổ nỗi phận của Đường Trà quá mức bí ẩn, điều mới khiến ông lo lắng.
"Cậu đưa nó , ý kiến, nhưng phận của nó, điều tra cho rõ."