Đường Trà gặp bao nhiêu nam chính kỳ quái, chỉ Thẩm Tư Lan là "kỳ ba" đến mức cô thể hình dung nổi.
Còn về 188, nó tra bí mật Thẩm Tư Lan, nhưng thể phân tích dữ liệu xem nước mắt Đường Trà là ngọt mặn.
"Không đúng a." 188 nhỏ giọng , " kiểm tra, nước mắt cô mặn mà, nếm kiểu gì vị ngọt thế?"
Đường Trà trợn trắng mắt. Nếu tay chân trói, cô nhất định sống mái một trận với tên .
"Cậu hỏi , hỏi ai?"
Sự cổ quái của Thẩm Tư Lan thể hiện ở mặt. Trước đó Đường Trà rảnh nghĩ kỹ, giờ nghĩ càng thấy rợn .
Ví dụ như chất nhầy . Đường Trà quá rõ, cô từng ở cùng Trùng tộc chi vương, cũng chính là lúc Trứng Tổng phá vỏ , cô thấy loại chất lỏng . Lúc đó 188 với cô đây là dịch dinh dưỡng của Trùng tộc, cô nghĩ nhiều, dù sinh vật đẻ trứng thì trong trứng ai chẳng chút dịch dinh dưỡng. Lại còn sự mê hoặc của Dạ Thích - nhân ngư chi vương. Sự mê hoặc của Dạ Thích đến từ giọng , còn Thẩm Tư Lan là đôi mắt. Tuy chút khác biệt nhỏ nhưng chỉ điểm thôi đủ kỳ lạ.
Giữa các nam chính còn thể chia sẻ bàn tay vàng ?
"188."
Đường Trà đột nhiên gọi cả tên lẫn họ của 188 khiến nó giật , hận thể nghiêm chào.
"Có!"
Đường Trà: "Cậu tra xem còn bao nhiêu bàn tay vàng giống với các nam chính khác."
Lời 188 mà thấy sợ hãi vô cớ: "Cô chờ chút, để tra ."
Việc tra cứu cần thời gian. Lúc , cái xúc tu cắm ở tim Đường Trà biến mất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-377-su-ton-tai-giong-nhu-con-at-chu-bai.html.]
Như lời Thẩm Tư Lan , thứ đ.â.m cảm giác gì. Khi Đường Trà cúi đầu xuống, cô phát hiện n.g.ự.c ngay cả vết thương cũng , đến cả quần áo do lông mèo biến thành cũng rách. cô cứ cảm thấy chỗ nào đó sai sai. Sau nghĩ mới phát hiện cơ thể gì lạ, cái lạ chính là linh hồn của cô, nhưng lúc đó muộn.
Hiện giờ, dây leo khóa tay chân cô biến mất hết. Cô rơi từ xuống bãi cỏ đau, nhưng cô tức giận.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
"Thẩm Tư Lan, gì !"
Thẩm Tư Lan nở nụ mê hoặc, đáng tiếc Đường Trà giờ đang đầy lửa giận, căn bản d.a.o động.
"Một thứ thể khiến cô lời."
Cô thể tránh né nhiều như , chắc chắn cũng tránh . Cho nên Thẩm Tư Lan nghĩ một chiêu để trói buộc cô với .
" , đừng nghĩ đến chuyện trốn, thể bắt cô đấy."
Sắc mặt Đường Trà khó coi đến cực điểm. Quá động, cô ghét cảm giác !
"Nếu cứ trốn thì ?"
Bắt cũng để cô chạy thoát tính. Dù mấy nam chính khác cũng đều sẽ bắt cô, kết quả thì ? Chẳng vẫn cô trốn đến tận bây giờ. Huống chi nhiệm vụ kết thúc là cô thể rời , đến lúc đó xem bọn họ bắt kiểu gì!
Thẩm Tư Lan giống mấy , cũng tức giận, chỉ mỉm cô: "Cô thể thử xem."
Vừa dứt lời, bên phía 188 cũng đưa đáp án.
"Mẹ kiếp! Trà ngọt ngào, đáng sợ quá! Tên quả thực là tập hợp tất cả bàn tay vàng của các nam chính đó ! Không hổ là nhiệm vụ cuối cùng, quả nhiên đáng sợ. cô yên tâm, những bàn tay vàng kích hoạt , mắt chỉ mới kích hoạt vài cái thôi."
Đường Trà hoảng hốt vô cớ, từ bỏ ý định hỏi nữa: "Tất cả đều ?"