Đường Trà ban đầu đoán sự lựa chọn trong miệng là gì, mãi cho đến khi mặt xuất hiện một " bạn cũ" lâu gặp, cô mới bừng tỉnh.
Thực sự lựa chọn nào, đơn giản là tên lôi cô thí nghiệm.
Đối mặt với Phong Dã mắt, cô lên tiếng. Rốt cuộc với phận Địa Tinh nhỏ bé... đừng mở miệng, Thẩm Tư Lan , cô còn vững, đầu ngã "bẹp" xuống vũng bùn.
Gió to mưa lớn, Đường Trà cố sức bò dậy mấy bỏ cuộc.
Cô bệt xuống bùn đất, ngẩng đầu lên thì thấy ánh mắt phức tạp của Phong Dã.
Đường Trà im lặng.
Ánh mắt phức tạp là vì lúc cô quá , là vì cô quá ngốc?
Thôi kệ, cô cũng lười nghĩ, dù hiện tại cô nên quen đám .
Đường Trà tiếp tục giữ chặt cái áo choàng ( phận giả) của , giả bộ sợ hãi dịch sang bên cạnh. Như thể đang nhường đường cho , kết quả Phong Dã chẳng những mà thẳng tới mặt cô.
Mưa lớn, cộng thêm việc ngã nên Đường Trà chật vật vô cùng. Phong Dã vẫn giữ ánh mắt đó. Hồi lâu , ngay khoảnh khắc vươn tay , Đường Trà tưởng định đ.á.n.h nên sợ hãi lùi .
"Đừng đ.á.n.h ."
Giọng cô nhỏ, gần như tiếng mưa át .
Đối mặt với tình huống , 188 khỏi cảm thán: "Đến nước mà cô vẫn quên diễn kịch ."
Đường Trà hừ một tiếng: "Làm nghề nào yêu nghề đó, chúng luôn nhớ kỹ phận của . , nữ phụ độc ác, tra nữ!"
188 bái phục sát đất. Còn Phong Dã, vẻ mặt khó tả, cuối cùng vẫn bế thốc cô lên.
, là kiểu bế công chúa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-385-phong-da-hen-mon.html.]
Hắn màng bùn đất cô, cũng chê bai bộ dạng xí của cô. Bế lên xong, chỉ thở dài nặng nề: "Đáng ?"
Đường Trà co rúm vẻ đáng thương, nhưng trong lòng nghĩ chuyện khác.
Tên giống hệt Thẩm Tư Lan thế, chuyện cứ lấp lửng bắt đoán.
Phong Dã vẫn hơn Thẩm Tư Lan, nốt vế .
"Vì trốn chúng , đáng để biến bản thành bộ dạng chật vật thế ? Còn khuôn mặt nữa, em lấy ở ?"
Đường Trà: "..."
188: "Thôi xong, lộ tẩy . À , từ đầu đến cuối cô bao giờ kín !"
Phong Dã tràn đầy bất lực. Rõ ràng còn là trai to xác tùy hứng kiêu ngạo, giờ phút như đột nhiên trưởng thành, Đường Trà với ánh mắt dịu dàng và cưng chiều: "Chơi đủ , về nhà ?"
Đường Trà rung động trong một giây ngắn ngủi, cuối cùng dứt khoát từ chối.
" hiểu gì."
Phong Dã so đo chuyện đến nước cô vẫn còn diễn kịch, chỉ bất lực và ôn hòa : "Cơ thể Địa Tinh yếu, em dầm mưa sẽ ốm đấy. Về với , chăm sóc em."
Về việc lộ tẩy, Đường Trà hiểu đám phát hiện , nhưng cô vẫn lắc đầu.
" ."
Lúc , ai thể đưa cô rời khỏi Thẩm Tư Lan!
Cô liên tiếp từ chối khiến vẻ ôn hòa mặt Phong Dã dần nhạt . Hắn nhíu chặt mày, dường như khó hiểu, đó xin : "Anh quá đáng, nhạo em, châm chọc em, bắt nạt em. Em giận bỏ cũng là lẽ đương nhiên. mà... em thể cho một cơ hội ? Chỉ một thôi."
Phong Dã đến cuối cùng mang theo vài phần cầu xin. Thậm chí khi Đường Trà chú ý, còn cúi đầu hôn lên trán cô.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.