Sau Khi Lộ Thân Phận, Bảy Vị Đại Lão Đánh Nhau Vì Tôi! - Chương 396: Hôm nay lại là Đại Trà Trà dũng cảm

Cập nhật lúc: 2025-12-11 07:49:43
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Giọng dịu dàng, nụ cưng chiều, nhưng đôi mắt vàng kim nhiếp khiến Đường Trà như sét đánh, cả tê dại, đồng t.ử co rút mạnh.

 

Sau cơn hoảng sợ ngắn ngủi, khuôn mặt nhỏ nhắn của Đường Trà tái nhợt. Không hai lời, cô đầu định lao khỏi phòng, nhưng tay chạm nắm cửa, giây tiếp theo cả định .

 

thể cử động, ngoại trừ đôi mắt còn thể chuyển động, chỉ còn đôi tai âm thanh.

 

Tiếng bước chân chậm rãi tiến về phía cô, mỗi bước như giẫm lên tim cô. Lần đầu tiên cô thấy may mắn vì thể cử động, nếu cô chắc chắn sẽ run rẩy.

 

Đáng sợ quá, cảm giác giống như cực hình .

 

"Trà Trà, cho em một cơ hội."

 

Giọng đột ngột vang lên bên tai, đó đến lưng cô. Cô thể cảm nhận luồng khí lạnh sống lưng cùng cái bóng khổng lồ bao trùm. Cô nuốt nước bọt cái ực: "Cái gì."

 

Giọng mang theo sự run rẩy khó nhận . Đối phương như gió xuân, dịu dàng ... đáng sợ.

 

, đáng sợ.

 

Đường Trà dù thấy mặt đối phương cũng thể cảm nhận qua thở.

 

"Đoán xem là ai?"

 

Vừa Đường Trà chỉ liếc qua, căn bản rõ mặt mũi đối phương. Bây giờ bắt cô đoán, đây đoán, đây là lấy mạng cô mà.

 

"Nếu đoán sai sẽ trừng phạt đấy nhé."

 

Nghe thấy chữ "nhé" , mặt Đường Trà lập tức trắng bệch.

 

Rất , đối phương căn bản cô đoán, chẳng qua là tìm cớ để hành hạ cô thôi.

 

Đại Trà Trà sợ trời sợ đất, giờ phút rốt cuộc chiến thắng nỗi sợ hãi. Cô thể cử động nhưng thể chuyện a. Vì thế cô vận khí đan điền, dùng hết sức bình sinh, tuy thấy đối phương nhưng , khí thế thể thua, cho nên cô hét lớn cánh cửa: "Đoán cái con khỉ nhà !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-396-hom-nay-lai-la-dai-tra-tra-dung-cam.html.]

 

Mắng xong, khí thế cũng dâng trào. Không cử động thì chứ, cùng lắm thì liều cái mạng !

 

"Cái tên biến thái c.h.ế.t tiệt , giỏi thì thả bà đây !"

 

"Ngon nhào vô, chúng đ.á.n.h một trận!"

 

"Hôm nay mày c.h.ế.t thì là tao sống!"

 

Người thấy cô tràn đầy sức sống như , đôi mắt vốn u ám khát m.á.u bỗng khựng .

 

Đường Trà vẫn mắng xong, thấy lên tiếng liền tiếp tục chửi: "Sao gì? Sợ ? Nói cho mà , hôm nay dù quỳ xuống cầu xin , gọi là bố, kiếp cũng sẽ tha cho !"

 

Cô nhóc tinh lực dồi dào, sức sống mười phần, giống bộ dạng yếu ớt lúc ở tinh tế.

 

Tư thế "nhảy nhót tưng bừng" quả thực khác biệt với những cô gái bình thường. Thế bảo đối phương cũng cho ngây .

 

Hắn lên tiếng. Đường Trà mắng một hồi, giọng dần nhỏ , cảm giác quỷ dị dâng lên trong lòng. Đường Trà c.ắ.n mạnh đầu lưỡi , tự nhủ sợ, cô tiếp tục mắng chứ!

 

"Mắng xong ?"

 

Đầu lưỡi truyền đến cơn đau rát, Đường Trà càng tỉnh táo hơn: "Mắng xong? Bà đây thể mắng xong ? Có giỏi thì mặt đây , xem mắng thế nào..." Còn hết câu, cô vốn đang mặt cửa, đột nhiên xoay .

 

Đường Trà kịp đề phòng đụng một khuôn mặt tuấn tú. Chỉ là khuôn mặt vô cùng xa lạ, bất kỳ ai trong những cô từng quen .

 

Tiếng mắng đột ngột im bặt. Đối phương nhếch môi, như : "Sao mắng tiếp ? Anh chẳng đang mặt em ?"

 

Đừng cái miệng nhỏ của Đường Trà mắng ngớt, thực cô hoảng hơn ai hết. Vốn dĩ mấy nam chính dễ chọc , giờ hợp nhất , cũng hợp thành con quái vật gì. Một đủ đau đầu, giờ cùng đến một lúc, a...

 

Ông trời c.h.ế.t tiệt thấy cô sống quá thoải mái nên cố tình kiếm chuyện cho cô đây mà!

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

 

Loading...