Sau màn tự giới thiệu , hiện trường hỗn loạn lập tức trở nên im phăng phắc.
"Đường Cứu?"
Người đàn ông tuấn tú khẽ gật đầu, tay vẫn ôm chặt eo Đường Trà, mặt nở nụ lịch sự: "Anh vợ, tên là do Trà Trà đặt cho ."
Đường Trà hóa đá trong gió. , cô tiện tay đặt một cái tên, nhưng cô ngờ tên lấy cái tên dở đó tên thật.
Khí thế nam chính của , uy nghiêm nam chính của !
Pi Pi ơi là Pi Pi!
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Cái tên kiếp chẳng chút khí phách nào cả!
Thao tác quái đản của Đường Cứu em nhà họ Đường kinh ngạc. ngay đó, một đàn ông tuấn tú khác cũng dậy. Đường Trà định thần kỹ, phát hiện vị chính là đ.á.n.h túi bụi với trai .
"Anh ơi ~ tại thể họ Đường, còn em họ Lục?"
Anh em nhà họ Đường: "..."
"Anh ơi, chịu ~ em cũng họ Đường." Nói xong, vị đại soái ca tuấn tú cũng đưa tay nắm lấy tay Đường Cứu, mỉm : "Xin chào, tên là Đường Kỳ, Đường trong Đường Đồ."
Anh em nhà họ Đường: "..."
Người thông minh cần nhiều, một ánh mắt, một động tác, một câu là thể đoán tất cả.
Đường Đồ che mặt, nỡ thẳng. Còn cô em gái Trà Trà của chúng , cơn kinh ngạc ngắn ngủi, cô khó khăn đầu về phía trai .
"Anh giai?"
Đường Đồ: "..."
Cảm ơn, c.h.ế.t , xin hãy thắp hương.
Đường Trà mở miệng thế nào, cũng hình dung . Cô con "chó xanh" mặt đang chuyện trò vui vẻ với Đường Cứu, cái tư thế ... Cô nhịn buột miệng c.h.ử.i thề.
"Vãi chưởng!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-398-anh-trai-co-mot-y-kien-hay.html.]
Cô chỉ vì quá kinh ngạc nên mới thốt lên từ cảm thán, kết quả con "chó xanh" như dọa sợ, cứ dán chặt lấy trai cô.
"Anh ơi, em gái đáng sợ quá, gặp mặt lời đáng sợ như , bảo vệ em ."
Đường Trà vuốt mặt. Một đàn ông cao gần mét chín cứ dán lấy ông trai mét bảy lăm đang mặc đồ nữ của cô, đây là cái hình ảnh đau mắt gì thế .
Có một khoảnh khắc, cô căn phòng lầu, để cô giằng co với Đường Cứu còn hơn, cô cảnh tượng nữa.
Đường Trà còn đang kinh hãi hồn, đột nhiên mắt trời đất cuồng, chuyện gì xảy . Tóm khi tỉnh , cô trai vác lên vai chạy trốn.
Kiểu bắt chạy trốn cũng mới lạ phết. Chỉ là trong đầu Đường Trà hiện giờ chỉ còn một chuyện.
"Anh! Con ch.ó xanh gọi c.h.ế.t là ai !"
Đường Đồ vác đứa em gái cùng cảnh ngộ với , vất vả lắm mới tìm một góc an , đó sống còn gì luyến tiếc : "Đừng hỏi, hỏi là c.h.ế.t đấy."
Đường Trà: "..."
"Cho nên, đó với em là đang trốn , là trốn ?"
Đáng sợ quá, đổi là cô thì chỉ trốn mà còn thịt đối phương luôn chứ.
"Anh trai, rốt cuộc là ai?"
Đường Đồ chịu , ngược hỏi vặn cô: "Đừng lo chuyện , em cho , cái tên Đường Cứu rốt cuộc là ai?"
Hai em bốn mắt , rơi trầm mặc.
Hồi lâu , cả hai đồng thời thở dài.
Tuy gì nhưng chuyện đều hiểu rõ trong lòng.
Đường Đồ trời, thở dài thườn thượt: "Giờ còn chạy nữa ?"
Đường Trà: "Chạy!"
"Được." Em gái chạy, trai như thể thấy c.h.ế.t mà cứu. Chỉ là nghĩ thế nào, chạy nửa đường đột nhiên nảy diệu kế: "Trà Trà, một ý kiến , là chúng thử xem."