Sau Khi Lộ Thân Phận, Bảy Vị Đại Lão Đánh Nhau Vì Tôi! - Chương 405: Về nhà

Cập nhật lúc: 2025-12-11 07:50:07
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đâu chỉ lúc dọa Đường Trà, bây giờ cũng dọa cô .

 

Đường Cứu mang cơ thể suy yếu, nụ mặt tạo cho một vẻ bi thương tan vỡ. Hắn vốn dĩ trai, dù cũng là thần linh, dung mạo khí chất đều thể chê . Mặc dù hiện tại giống bất kỳ tinh thần thể nào đó, nhưng Đường Trà vẫn mềm lòng.

 

Huống chi hiện tại còn hèn mọn, đáng thương, cẩn trọng cầu xin.

 

Hắn là thần linh đấy.

 

"Trà Trà, em thể cho một cơ hội ?"

 

"Một cơ hội... để theo đuổi em."

 

Ánh mắt thực sự quá mê hoặc. Đường Trà chẳng nhớ nghĩ gì đó, chờ đến khi phản ứng thì đầu gật xuống một bước.

 

Người còn tái nhợt lúc nở nụ rạng rỡ cực kỳ. Đường Cứu như đứa trẻ cuối cùng cũng nhận viên kẹo yêu thích, cả trở nên nhẹ nhõm vui vẻ.

 

mà, vết thương vẫn còn đó.

 

Đường Trà chằm chằm vết thương đang ngừng rỉ máu, nhíu mày: "Anh còn trụ ? Để tìm lấy thuốc."

 

Đường Cứu nắm lấy tay cô, đôi mắt vàng kim nhạt còn nguy hiểm nữa mà tràn ngập tình ý. Tuy nhiên tình ý dừng đúng lúc, mang theo sự kiềm chế rõ ràng, hiển nhiên là cô trở thành gánh nặng.

 

"Không cần , trai ghét , em khó xử."

 

Đường Trà bất lực: "Ghét để tính, trai thấy c.h.ế.t mà cứu."

 

Đường Cứu vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, một chút cũng tách : "Vết thương..." Hắn ngừng một chút, giọng nhỏ dần, "Vết thương tự , sẽ c.h.ế.t ."

 

Giọng lí nhí như kẻ sai chuyện, đáng thương hề hề nhận với Đường Trà.

 

Quả nhiên, Đường Trà cũng ngẩn .

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-405-ve-nha.html.]

 

"Sẽ c.h.ế.t ?"

 

Đường Cứu khẽ gật đầu: "Nếu em đ.â.m sâu thêm một centimet nữa thì mới mất mạng."

 

Thần linh yếu ớt như thường, cho nên cách một centimet đó, chỉ cần dưỡng thương cẩn thận là thể khỏi, chỉ là thời gian chữa trị sẽ khá dài. Nếu t.h.u.ố.c thì khác, thể vài ngày là hồi phục.

 

Đường Cứu chẳng dám ngẩng đầu Đường Trà. Rõ ràng thương là , chảy m.á.u cũng là , giờ như con cún con ỉu xìu.

 

Đường Trà còn bây giờ, bỏ mặc mà nổi giận với cũng xong, chỉ thể bất lực : "Được , về nhà với dưỡng thương ."

 

Vừa đến về nhà, mắt Đường Cứu sáng rực lên.

 

"Về nhà ?"

 

Đường Trà cạn lời .

 

Đường Cứu càng vui vẻ, còn vẻ trầm đó: "Trà Trà, thật sự về nhà ?"

 

Đường Trà cảm thấy cần sửa cho một chút: "Là về nhà , về nhà , OK?"

 

Đường Cứu vẫn vui vẻ, ngây ngô như thằng ngốc: "Ừ, về nhà."

 

Đường Trà để ý đến nữa, nếu đường e là chỉ riêng từ "về nhà" thôi cũng đến mòn cả miệng.

 

Đối với việc em gái dẫn cái của nợ về nhà, trai Đường Đồ nghiến răng nghiến lợi. , con gái lớn trong nhà giữ , cũng thể chủ em gái chuyện . Nghĩ nghĩ , chỉ đành luyện thêm một viên t.h.u.ố.c cho , chờ khỏi bệnh đuổi cổ khỏi nhà.

 

Nhà Đường Trà lớn nhỏ, ba phòng ngủ hai phòng khách. Hai em mỗi một phòng, phòng còn vốn là thư phòng, giờ để cho Đường Cứu ở.

 

Là thần linh, cái gì từng thấy qua, nhưng vẫn vui vẻ như đứa trẻ trải sự đời, bám lấy Đường Trà, lạ lẫm hưng phấn. Nếu n.g.ự.c còn vết m.á.u thì chẳng giống thương chút nào.

 

 

Loading...