Đường Trà ban đầu đau đầu, xử lý tình huống thế nào. Trấn an ư? Không hệ thống, cô cũng dám "bung lụa" quá đà. đúng lúc , cô thấy đối phương g.i.ế.c , mà g.i.ế.c là trai cô và vị kỳ quái . Lập tức, cô trở vẻ mặt lạnh tanh, vô cảm .
"Anh nữa xem, g.i.ế.c ai?"
Cô nổi trận lôi đình, chỉ lạnh lùng buông một câu, mà khiến Tần Tri Ý vô cớ lạnh sống lưng, ngay cả đôi cánh lưng cũng dám cử động.
Hắn chôn chân tại chỗ, bất động, nhưng cảm thấy như quá nhát gan. Hắn là vua cơ mà, thể vô dụng như thế .
"G.i.ế.c..."
Lời còn dứt, Đường Trà nheo mắt: "Hả?"
Tần Tri Ý dám nhúc nhích.
Cô gái nhỏ mặt tuy cảm xúc d.a.o động quá lớn, cũng chẳng lời thừa thãi nào, nhưng vô cớ khiến cảm thấy lạnh lẽo. Thế là... dám động, cũng dám lung tung, chỉ thể giương mắt mong chờ cô.
Đường Trà hít sâu một . Phòng tắm lớn lắm, hai cùng chen , nhất là tên còn dang rộng đôi cánh, khiến gian càng thêm chật chội. Cứ như , cô cũng dám loạn, sợ thấy thứ gì đó đáng sợ.
"Lau khô ." Cô xong, ném chiếc khăn tắm qua cho .
Tần Tri Ý lúc còn khí thế hung hăng , cả cứ như chú cún ngoan ngoãn, rụt rè theo, cô bảo lau khô là lau khô.
"Rồi nữa?"
Đường Trà đau đầu: "Sau đó đương nhiên là mặc quần chứ , bộ dạng ... định để thế đến bao giờ!"
Cô lắp bắp, khuôn mặt cũng đỏ lên trông thấy. Sự đổi nhỏ Tần Tri Ý đương nhiên nhận , nhưng dám lộn xộn, dường như cô trấn áp một cách khó hiểu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-410-thien-su-tan-tri-y-nhat-gan.html.]
"Không quần."
Hắn tại chỗ, còn tỏ vẻ tủi .
Đường Trà bất lực, chỉ thể mượn quần của trai cho . Kết quả cô bước khỏi phòng tắm, tên bám theo như cái đuôi.
"Anh gì !"
Cô giật , Tần Tri Ý cũng run lên theo, nhỏ giọng : "Em thế?"
Đường Trà sắp hiểu nổi mấy tên nam chính thần kinh . Hết đến khác, mạch não chẳng ai bình thường cả. À, sai , bọn họ vốn dĩ là một , kết quả phân liệt thành bảy . Nhìn từ điểm đó thì bình thường đúng là chuyện điên rồ .
" lấy quần!" Nói xong, cô nghĩ cũng thể cứ để ở phòng khách thế , lỡ ai thì hổ c.h.ế.t mất. Vì thế cô đẩy phòng ngủ của , đẩy dặn dò: "Anh ở yên trong cho , lệnh của thì đừng ngoài!"
Tần Tri Ý giống như "hòn vọng phu", ngoan ngoãn trong phòng ngủ, mắt chớp chằm chằm cửa.
Khi Đường Trà , thấy vẫn y nguyên, lúc cô thế nào thì lúc về vẫn thế .
Nói thật lòng, nam chính khi khôi phục chân đúng là trai. Ngũ quan chê , khuôn mặt tinh xảo tuấn tú, phối hợp với đôi cánh trắng tinh thánh khiết lưng khiến dám khinh nhờn.
Chỉ tiếc là vàng ngọc bên ngoài, thối rữa bên trong.
Nhìn xem, cô về, tên liền lao tới. Phải cao gần mét chín, lao tới thể đè bẹp cô xuống đất đấy.
"Tần Tri Ý, tránh cho !"
Tần Tri Ý tủi cọ cọ má cô: "Em mười phút hai mươi giây , nhớ em lắm."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.