Đường Trà cảm thấy lòng bàn tay đều nóng lên. Cô đầu , liền thấy đôi mắt ngây thơ khó hiểu của Đường Cứu.
Không .
Cô đột nhiên lắc đầu. Chuyện cũng quá...
Cô xuống tay a! Hơn nữa loại chuyện , thể để con gái chủ động chứ.
“Trà Trà?”
Giọng Đường Cứu yếu ớt, nhưng ánh mắt nỡ rời khỏi cô dù chỉ một giây. Hắn cứ thế Đường Trà thật sâu. Một lúc , đột nhiên tự giễu: “Là Lục gì với em ? Trà Trà, , sẽ ép em nữa.”
Đường Trà còn gì, đoán sự tình đến bảy tám phần.
Hai quen lâu như , trải qua vô chuyện, xét về khía cạnh nào đó, Đường Cứu kỳ thật cực kỳ hiểu Đường Trà. Trước vì diễn kịch, cô sẽ che giấu bản , nhưng khi trở thế giới , Trà Trà của cũng che đậy nữa.
Đường Cứu hít sâu một , cảm nhận cơn đau đớn trong từng nhịp thở, mỉm nhẹ với Đường Trà: “Trà Trà, em thể cần lo cho .”
Đường Trà chút sốt ruột: “Sao thể mặc kệ chứ? Lục Kỳ , nếu cứ bỏ mặc...” Cô đến đây, giọng nhỏ dần, cuối cùng tiếp nữa.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Lục Kỳ từng , nếu Đường Cứu nguyện ý rời , trở thế giới của thì vẫn thể tiếp tục thần minh. nếu thể, quy tắc thế giới sẽ suy yếu thực lực của . Nếu dám phản kháng... Lục Kỳ hết, chỉ một câu: mắt từng xảy chuyện như .
Rất rõ ràng, vị thần minh nào vì ở một thế giới xa lạ mà ngay cả mạng sống của cũng cần.
Đường Cứu trấn an cô: “Không , Trà Trà, em đừng gấp.”
Hắn càng như , Đường Trà càng thể ngơ: “Sao thể chứ, khả năng sẽ mất mạng đấy!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-lo-than-phan-bay-vi-dai-lao-danh-nhau-vi-toi/chuong-424-duong-cuu-sap-dien-roi.html.]
Đối mặt với sinh mệnh sắp mất , ai thể thờ ơ, cho dù đó là Đường Cứu.
“Đường Cứu, là về...”
Lời còn xong, Đường Cứu đột nhiên đổi sắc mặt: “Trà Trà!”
Đường Trà sửng sốt.
Đường Cứu : “Em mà, thể nào về.” Nói đến đây, cũng nhận giọng lớn, liền nhắm chặt mắt , chờ điều chỉnh xong cảm xúc mới mở mắt , khôi phục vẻ ôn hòa lúc : “Trà Trà, em cần lo cho . Bất kể hậu quả gì, đều thể tự gánh chịu.”
Hắn tự gánh chịu, đau đến mức khuôn mặt tuấn tú bắt đầu vặn vẹo.
Đường Trà thế giới bài xích sẽ xuất hiện tình trạng gì, nhưng nếu là , cho dù cầm d.a.o găm đ.â.m tim cũng thấy như . Hắn hẳn là đang cực kỳ đau đớn, ngay cả gân xanh trán cũng nổi lên hết cả.
Giờ khắc , đầu óc Đường Trà rối tinh rối mù.
Cô , cũng giống như lúc đ.â.m thương. Cuối cùng ý niệm còn sót chỉ là cho sống sót. Cho nên cuối cùng, cô nhặt chiếc điện thoại ném đất lên.
Chất lượng điện thoại tồi, màn hình cũng vỡ.
“Đường Cứu.” Đường Trà căng thẳng đến mức lòng bàn tay toát mồ hôi, mặt giả bộ dáng vẻ cả: “ chỉ là vì cứu thôi, đừng nghĩ nhiều.”
Đường Cứu thật sự nghĩ nhiều, bởi vì cũng rõ ràng lắm việc ở thế giới cần điều kiện gì. Lục Kỳ với , lúc cũng chỉ chung chung một câu là cần đối phương chấp nhận.
Mãi đến tận bây giờ, mới rốt cuộc hiểu hai chữ "chấp nhận" trong miệng Lục Kỳ rốt cuộc là ý gì.
Đồng t.ử co , Dây Thừng Trói Tiên đều phát tiếng vang như sắp đứt gãy. Mà Trà Trà của chúng đang gì? Đang "học tập" ngay tại hiện trường.