Sau Khi Ly Hôn, Tôi Thừa Kế Tài Sản Hàng Tỷ - Chương 147: Bổn Thiếu Gia Dạy Dỗ Cô

Cập nhật lúc: 2025-08-28 13:04:00
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tên thiếu gia nhà giàu với thái độ khinh miệt, cứ như đang ám chỉ Tô Nam chỉ là bề ngoài mạnh mẽ, bên trong rỗng tuếch.

 

Cái gọi là nữ tổng tài, chẳng qua cũng chỉ là một cái mác cho oai thôi.

 

Chẳng vẫn chỉ là một phụ nữ chồng bỏ, ly hôn ? Có gì mà đáng tự cao chứ?

 

Khuôn mặt Tô Nam lạnh nhạt, khóe môi cong lên một nụ mỉa mai. Giọng cô lạnh lẽo đến cực điểm:

 

, chính là nể mặt !”

 

Dưới ánh đèn, Tô Nam kiều diễm, lạnh lùng kiêu hãnh. Không cần nhiều biểu cảm, chỉ một ánh mắt thôi cũng đủ khiến khí thế của cô áp đảo tên thiếu gia mặt.

 

Hắn là cái thá gì? Cho mặt mũi, cũng xứng nhận!

 

Cô chẳng buồn nán dù chỉ nửa giây, lập tức dậy, định tìm Tần Du.

 

Động tĩnh bên nhanh chóng thu hút ít ánh . Tên thiếu gia thấy mất mặt , nhục tức, lao lên túm chặt cánh tay Tô Nam, miệng ngừng chửi rủa:

 

“Tô Nam, cô tưởng là ai? Cũng chỉ là một ả đàn bà đá khỏi cửa, thật sự nghĩ ly hôn thì còn đáng giá lắm ? Có mời uống rượu là phúc cho cô , còn bày đặt vẻ với ai chứ? Nói , bao nhiêu tiền một ly rượu? Bổn thiếu gia đây thừa tiền mua…”

 

Còn hết câu, một ly rượu tạt thẳng mặt .

 

Động tác của Tô Nam quá nhanh, đến chính cũng kịp phản ứng, chỉ thấy ly rượu trong tay trống .

 

Từng giọt rượu nhỏ sót giọt nào chảy xuống khuôn mặt , trông vô cùng thảm hại.

 

Tô Nam xoa nhẹ cánh tay , ánh mắt lạnh băng.

 

“Đã thế kỷ 21 mà cái miệng vẫn bẩn thỉu thế , chắc rửa sạch thôi. Chỉ dựa mua một ly rượu ?”

 

Cô khẽ khẩy, ánh mắt từ xuống lướt qua bộ đồ phô trương của .

Trông thì giá trị xa xỉ, nhưng thật sự tiền thì bao giờ khoác lên những thứ lòe loẹt, chỉ cần giá trị.

 

“Anh đủ tư cách!”

 

So với tên thiếu gia đang giận đến đỏ bừng cả mặt, cô mới thật sự như một nữ vương cao cao tại thượng, một hai!

 

Nụ của cô mang theo sự ngạo nghễ, ánh mắt xa cách, khí chất bẩm sinh cao quý thể với tới.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-tai-san-hang-ty/chuong-147-bon-thieu-gia-day-do-co.html.]

Thần thái tuyệt đối áp đảo!

 

Một ngọn lửa bùng cháy dữ dội trong lồng n.g.ự.c gã công tử, lý trí sắp mất kiểm soát.

 

Bao nhiêu đang , mà Tô Nam dám sỉ nhục thế ?

 

Đám công tử con nhà giàu như dựa chút tiền bạc của gia đình, đến chẳng kẻ nịnh nọt, hoành hành ngang ngược cũng chẳng ai dám gì.

 

Nếu chịu thua, sẽ trở thành trò trong các buổi dư tửu hậu!

 

Một đàn bà Phó Dạ Xuyên vứt bỏ, mà còn dám ngông cuồng thế ?

 

“Ả đàn bà c.h.ế.t tiệt, hôm nay bản thiếu gia nhất định dạy dỗ cô một trận!”

 

Gã nghiến răng nghiến lợi, giơ tay lên, định tát thật mạnh khuôn mặt xinh của Tô Nam.

 

Thế nhưng còn kịp đánh xuống, một bóng cao lớn bất ngờ lao tới, kéo mạnh Tô Nam về phía .

 

Ngay đó, một cú đá như trời giáng giáng thẳng n.g.ự.c tên thiếu gia, đá bay xa, ngã lăn lộn đất mấy vòng, đau đớn đến nỗi ôm n.g.ự.c rên rỉ thảm thiết.

 

Cổ tay Tô Nam giữ chặt bởi một bàn tay rắn chắc. Đôi tay thon dài đẽ như một tác phẩm nghệ thuật.

 

Một mùi hương quen thuộc xen lẫn chút men rượu bao trùm lấy cô, mùi hương từng khiến cô bao say đắm, gần, dám chạm tới.

 

Còn giờ đây, cô chỉ tránh xa, lập tức lùi bước.

 

Tửu Lâu Của Dạ

Phó Dạ Xuyên!

 

Hắn chắn mặt cô, bóng dáng cao lớn bao phủ lấy cô.

Tô Nam rõ khuôn mặt , lập tức giãy khỏi tay , lùi một bước, giữ cách.

 

Phó Dạ Xuyên nhận hành động , lông mày thoáng cau chặt, trong lòng dấy lên chút hụt hẫng, nhưng nhanh, giấu kín cảm xúc .

 

Lúc , Lục Kỳ cũng hối hả chạy đến, cảnh tượng Phó Dạ Xuyên đối diện với tên thiếu gia sóng soài đất mà kinh ngạc vô cùng.

 

“Từ Dương, điên ?”

 

Nhà chỉ là một công ty nhỏ hạng xoàng, ở thành phố A cũng chẳng đáng là bao, dám động đến Tô Nam?

Còn định tay với cô ?

 

Loading...