Lục Kỳ thì gượng gạo thu nụ .
Hắn chột , gượng kéo khóe miệng, ho khẽ một tiếng:
“Cái đó… cũng ngờ…”
Tất cả đều tại Phó Oánh Oánh, ai bảo lúc đầu cô dẫn dắt nghĩ theo hướng đó chứ?
thể ngờ, Tô Nam tuyệt tình đến mức ?
Tửu Lâu Của Dạ
Cảnh tượng hôm nay, chẳng khác nào tát thẳng mặt Phó Dạ Xuyên!
Hai trò chuyện phía sân khấu.
Ninh Triệu Liễu và Tô Nam tùy tiện tìm một phòng hóa trang bước , mới thở phào thì thấy một đồ xong , chính là Chung Nguyệt!
Cô thoáng khựng khi thấy Tô Nam, lập tức bước tới, định mở miệng thì quản gia Trình gia dẫn .
Ông cung kính cúi chào Tô Nam:
“Xin Tô tiểu thư, cần xử lý chút việc, chỉ mất vài phút thôi.”
Tô Nam liếc mắt Ninh Triệu Liễu, cả hai khẽ gật đầu.
“Ông cứ tự nhiên.”
Quản gia Trình hiệu, hai gã vệ sĩ cao lớn lập tức tiến lên, giữ chặt cánh tay Chung Nguyệt kéo ngoài.
“Các gì ? Quản gia Trình, hiểu lầm gì ?”
Chung Nguyệt đương nhiên phận của quản gia Trình, ông mặt cho cả Trình gia, địa vị hề tầm thường.
Ở nước Z, quyền thế như tuyệt đối thể dễ dàng đắc tội.
Cô lo sợ, liệu Trình gia định hủy hoại tương lai của trong giới giải trí nước Z? Nếu , về đến nước H, cô sẽ chê thê thảm!
“Tại chứ?”
Quản gia Trình thản nhiên, giọng điệu lạnh lùng:
“Chung tiểu thư tuân thủ điều khoản thỏa thuận trong buổi biểu diễn, đây chính là sự cố sân khấu. Đã xảy sự cố, chúng đương nhiên sẽ hủy hợp đồng, yêu cầu bồi thường, sẽ trực tiếp liên hệ với công ty quản lý của cô, chuyện bồi thường sẽ bàn bạc .”
“Cái gì? …”
Câu còn dứt, ánh mắt cô thoáng run lên khi bắt gặp Tô Nam đang đó, nét mặt biến sắc, cuối cùng thốt lên đầy kinh ngạc:
“Tô Nam, là cô!”
Bất ngờ điểm danh, Tô Nam sững .
Cô khẽ nhếch môi lạnh, ánh mắt sắc bén chằm chằm Chung Nguyệt.
“Chưa là đại minh tinh gì mà tự thêm vai cho ?”
“Không cô thì còn ai!”
Tô Nam bước lên một bước, khoanh tay ngực, khí chất lạnh lùng kiêu ngạo khiến đối phương chột .
“Chung tiểu thư, quá ngây thơ… chính là ngu xuẩn!”
Khóe môi cô khẽ cong lên, rút điện thoại , ngay mặt Chung Nguyệt gọi thẳng cho tổng giám đốc giải trí Hoa Ưng - Đỗ Nham.
“Đỗ Nham, là . Hãy điều tra rõ xem Chung Nguyệt thuộc công ty nào, từ hôm nay trở , thấy cô xuất hiện ở bất kỳ nơi công cộng màn ảnh nữa. Trong phạm vi quyền hạn của , để cái tên đó tái xuất.”
Đầu dây bên chút do dự, lập tức đáp ứng:
“Vâng, Tô tổng, thành vấn đề. Từ giờ trở , Chung Nguyệt sẽ biến mất khỏi làng giải trí.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-tai-san-hang-ty/chuong-190-qua-ngay-tho-chinh-la-ngu-xuan.html.]
Đối phương tự tin tuyệt đối, bởi lẽ để phong sát một nghệ sĩ nhỏ vô danh chỉ là chuyện quá dễ dàng.
Mặt Chung Nguyệt lập tức trắng bệch, chân tay bủn rủn, suýt nữa ngã quỵ.
Tô Nam nhướn mày, giọng thản nhiên, lạnh lẽo:
“Chung tiểu thư, nãy , nhưng bây giờ thì đúng là , rõ chứ?”
Cô việc từ đến nay đều quang minh chính đại, dám dám nhận, cần gì vòng vo che giấu? Đây mới chính là thủ đoạn của Tô Nam.
“Lâm Cẩm Như cho cô ? Tập đoàn Hàng Hải của nhà họ sắp phá sản .”
Nhìn vẻ mặt kinh hoàng của đối phương, Tô Nam tiếp tục giáng đòn:
“Tập đoàn Tô thị của sắp thu mua Hàng Hải. Đáng tiếc, cô sẽ còn cơ hội ở nước Z chứng kiến nữa…”
Sắc mặt Chung Nguyệt tái nhợt đến cực điểm.
Tô Nam thu mua Hàng Hải ?
Trong mắt nước H, Hàng Hải cũng là một tập đoàn tài phiệt lớn, thậm chí còn vượt trội hơn cả Hưng Nguyệt của nhà cô , mà đối với Tô Nam, thu mua chỉ gói gọn trong một câu , dễ dàng như trở bàn tay!
Một cơn hoảng loạn lạnh thấu xương dâng lên trong lòng cô .
Nếu một ngày nào đó Tô Nam chuyển mũi nhọn nhắm Hưng Nguyệt thì… hậu quả sẽ là gì?
Ý nghĩ khiến Chung Nguyệt lạnh buốt tận tim gan.
Thì Lâm Cẩm Như lừa cô ! Lợi dụng cô đắc tội với một phụ nữ thế lực và bối cảnh như Tô Nam, chẳng khác nào đẩy cô xuống vực thẳm!
Nhìn dáng vẻ tuyệt vọng đó, Tô Nam chỉ nhạt, xuống ghế sofa.
Quả nhiên, kẻ lừa thật đáng thương. mà… đáng đời!
Quản gia Trình tiến lên, giọng điệu băng lạnh:
“Khoản nợ của Trình gia vẫn còn, đưa !”
“Vâng.”
Từ đầu đến cuối, Chung Nguyệt thốt nổi thêm một lời, bởi trong đầu chỉ còn nỗi lo cho tiền đồ và cả gia tộc, thể run rẩy ngừng.
Không chỉ phong sát tại nước Z, cô còn gánh thêm một khoản bồi thường khổng lồ.
Khi chuyện truyền đến nước H, đó sẽ là vết nhơ thể xóa bỏ.
Nửa đời của cô , e rằng sẽ chìm trong đau khổ, sống bằng chết!
Quản gia Trình lạnh lùng dẫn .
Ninh Triệu Liễu khẽ hừ lạnh, loại tép riu như thế tự tìm chết, cô thấy nhiều, chẳng gì lạ.
Trước đó còn Lâm Cẩm Như gương, tiếc là chẳng ai chịu nhớ bài học.
Chợt nghĩ đến gì đó, Ninh Triệu Liễu Tô Nam:
“Phó Dạ Xuyên là ?”
Tô Nam nhướng mày, nhún vai:
“Tớ ?”
“Ánh mắt đó… hình như bình thường ?”
Tô Nam khựng , cau mày, thoáng bừng tỉnh:
“ , tớ còn nợ tiền sửa chữa!”