Sau Khi Ly Hôn, Tôi Thừa Kế Tài Sản Hàng Tỷ - Chương 212: Chiếc Nhẫn Bị Mất

Cập nhật lúc: 2025-09-17 02:30:15
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sắc mặt Phó Dạ Xuyên lạnh lùng, nhưng chỉ thoáng chốc, gật đầu đồng ý.

 

“Được.”

 

Điều kiện cô đưa chấp nhận vô điều kiện.

 

Dù việc xử lý thể phiền phức, nhưng trong lòng Phó Dạ Xuyên hiếm khi thấy nhẹ nhõm.

Tửu Lâu Của Dạ

 

Cô chịu nhận sự bù đắp của , lẽ nào quan hệ giữa họ… vẫn còn cứu vãn ?

 

Tô Nam đối với sự đồng ý hề bất ngờ, ngay lập tức, cô dậy, bàn việc.

 

sẽ để của trao đổi với Phó thị. Còn việc hợp tác , mắt hãy giữ kín.”

 

Phó Dạ Xuyên cũng nghĩ , dự án mới bắt đầu, nên quá phô trương.

 

Nhìn dáng vẻ Tô Nam, lẽ chỉ một giây nữa thôi, cô sẽ mở miệng tiễn khách, chuyện cơ hội hòa hoãn, nhất đừng để xảy xung đột.

 

Hắn nghĩ cũng dậy:

 

“Vậy về trướ…”

 

Câu còn dứt, ánh mắt bỗng khựng bức điêu khắc cây đồng xanh cao bằng phía lưng cô.

 

Sắc mặt lập tức cứng đờ, lạnh băng.

 

Nếu nhớ nhầm, đây là tác phẩm của một nhà điêu khắc Thụy Điển nổi tiếng, mang phong cách hiện đại kết hợp Âu, Trung, độc nhất vô nhị thế giới, dĩ nhiên giá trị nhỏ, nhưng điều khiến chấn động hơn cả…

 

Chính là cành cây nghiêng gần cửa sổ, ánh sáng chiếu lấp lánh chói mắt.

 

Đó là… kim cương.

 

Kim cương gắn một chiếc nhẫn, chính là chiếc nhẫn cưới đánh mất.

 

Hơi thở khựng , khuôn mặt căng cứng, chấn động đến tột độ.

 

Thứ từng khiến hối hận khôn nguôi, xuất hiện ở đây?

 

Tô Nam thấy còn , hờ hững ngẩng đầu:

 

“Phó tổng… chuyện xong …”

 

phát hiện sắc mặt biến đổi dữ dội, Tô Nam khẽ nhíu mày.

 

Phó Dạ Xuyên mấy bước tiến đến mặt cô, môi run nhẹ, lồng n.g.ự.c như đè nặng, nghẹt thở đến như rơi xuống vực sâu.

 

Ánh mắt sâu thẳm của gắt gao khóa chặt lấy cô.

 

Trong đáy mắt cô lóe lên sự kháng cự, nghi hoặc, cùng… chán ghét, khiến ánh mắt thoáng tối .

 

Hắn mặt cô, vươn tay, chạm ngay cặp nhẫn treo nhánh cây đồng .

 

Tô Nam thấy động tác , mặt lập tức sa sầm, chút do dự, cô đưa tay đẩy mạnh .

 

Phó Dạ Xuyên lùi vài bước, ngón tay càng cách xa đôi nhẫn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-tai-san-hang-ty/chuong-212-chiec-nhan-bi-mat.html.]

Trong đôi mắt sâu thẳm , thoáng vụt qua nỗi đau cùng sự phức tạp khôn cùng.

 

Giọng Tô Nam lạnh hẳn:

 

“Phó tổng, chuyện xong, thể .”

 

Nếu còn ở , e rằng cô kìm tay.

 

Những ký ức nghẹt thở, sự thấp hèn của bản ngày chính là điều Tô Nam bao giờ nhớ .

 

Chẳng lẽ chỉ vì từng yêu Phó Dạ Xuyên, mà khổ sở cả đời ?

 

“Tô Nam, chiếc nhẫn đó của ở đây?”

 

Giọng trầm ấm của khàn khàn, mang theo chút run rẩy.

 

Không mất ? Sao xuất hiện ở đây?

 

Niềm vui khôn xiết khi thấy vật mất còn kịp dâng đầy, thì sự lạnh nhạt kháng cự của cô phũ phàng dội tắt ảo tưởng của .

 

“Phó tổng, đây là nhẫn của , của .”

 

Cuộc hôn nhân , ngoài hai tờ giấy đăng ký, cho cô cái gì?

 

Chiếc nhẫn là cô tự mua, nỗi đau cũng là của cô.

 

Hi vọng do chính tay cô đưa coi rẻ vứt bỏ, thì liên quan gì đến Phó Dạ Xuyên?

 

Bờ môi mím chặt thành một đường thẳng.

 

Trong mắt, nỗi đau sâu kín, hối hận, cùng sự kìm nén, trào dâng cuồn cuộn.

 

“… Xin .”

 

Lời quá nhẹ, nhưng cũng quá nặng nề.

 

Ngoài câu xin , Phó Dạ Xuyên cách nào để hai buông bỏ quá khứ.

 

Tô Nam lạnh nhạt nhếch môi, khinh thường tột cùng:

 

“Ồ, khỏi cần những lời vô ích. Phó tổng chịu đáp ứng điều kiện của , thấy thành ý của .”

 

Như là đủ , đều là trưởng thành, đừng mấy câu sướt mướt chẳng đáng một xu. Thỏa hiệp vì lợi ích, chẳng hơn .

 

Tần Du đúng, ai lưng với tiền chứ?

 

Trong mắt Phó Dạ Xuyên thoáng chớp hiện muôn vàn cảm xúc phức tạp.

 

Sự lạnh lùng của Tô Nam đau đến thấu tim.

 

Hắn dời ánh , dán chặt cặp nhẫn quen thuộc mà xa lạ , ánh mặt trời, chúng sáng lấp lánh như mới.

 

Hắn khẽ hỏi:

 

“Tại ở chỗ em?”

 

 

Loading...