Sau Khi Ly Hôn, Tôi Thừa Kế Tài Sản Hàng Tỷ - Chương 239: Bắt Cóc Hay Cướp Bóc

Cập nhật lúc: 2025-09-25 02:09:57
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Dịch Phong một bên, gương mặt u ám lạnh lẽo, hề mở miệng khuyên can.

 

Chuyện nhà của em trai, ông chẳng tâm trạng nào mà xem kịch vui.

 

Hủy hoại sinh nhật con gái ông, đó mới là điều đáng hận nhất.

 

Cho nên mặc kệ Tô Nam phản kích dữ dội đến mức nào, bọn họ đều đáng chịu!

 

Thẩm Khiết cùng Thẩm Lê trong lòng chột , tiếp tục ở thì chỉ càng bất lợi cho bản . Mẹ con họ ủ rũ, lủi thủi rời .

 

Tô Dịch Niên cũng chẳng còn tâm tình tiếp tục nán , chỉ đôi câu với Tô Dịch Phong rời khỏi.

 

Một khúc nhạc đệm nho nhỏ, đủ gây nên sóng to gió lớn.

 

Mọi lập tức ngầm hiểu, nhanh chóng đổi chủ đề, ai nấy tiếp tục khiêu vũ, tiếp tục chuyện trò. Ai dám lưng thì thầm bàn tán, nhạo nhà họ Tô chứ?

 

Tô Nam lạnh lùng nhấp một ngụm rượu vang trong tay, sắc đỏ diễm lệ của rượu nhuộm đôi môi đỏ mọng của cô, ánh lên vẻ kiêu ngạo lạnh nhạt, càng thêm diễm lệ rực rỡ.

 

Cô xoay đầu, thấy gương mặt Tô Dịch Phong vẫn lạnh căm, trông đầy tức giận.

 

Cô bước gần, níu cánh tay ông, giọng ngọt ngào dỗ dành, khẽ nũng nịu:

 

“Đừng giận nữa mà ba, con thiệt thòi gì , tức giận vì loại đó? Không đáng mà~”

 

Sự đổi sắc mặt nhanh chóng của Tô Nam khiến kinh ngạc, bất đắc dĩ xen lẫn thú vị.

 

Giờ phút cô giống hệt một thiếu nữ đáng yêu nũng nịu, cứ như lúc nãy lạnh lùng sắc bén chỉ là giả vờ để dọa .

 

Đối diện với cô gái kiều diễm ngọt ngào thế , ai nỡ cứng lòng?

 

“Chú hai con càng ngày càng hồ đồ , trong trường hợp như thế mà còn dẫn bà đến, ba thấy là mê mẩn đến hồ đồ .”

 

Tâm trạng vui vẻ phá hỏng, sắc mặt Tô Dịch Phong càng thêm khó coi.

 

Tô Nam chớp mắt, giống như một con gấu túi nhỏ, lắc lắc cánh tay ông:

 

“Chú hồ đồ cả chục năm nay , thêm một ngày nửa ngày cũng khác gì. Ba giữ gìn sức khỏe mới là quan trọng, đừng giận nữa nha…”

 

“Được , giận nữa.”

 

Tô Dịch Phong con gái nũng đến chẳng , cơn giận trong lòng dần lắng xuống.

 

Chẳng bao lâu , ông cùng các khách mời đến chúc rượu trò chuyện, xã giao.

 

Đến khi tiệc kết thúc, Tô Nam thấy mệt, cô một tiếng với Tô Dịch Phong ngoài.

 

Tối nay uống chút rượu, cô bộ một đoạn, hít thở gió đêm cho thoáng.

 

Quá nhiều chuyện dồn dập xảy , nặng nề đè nén nơi lồng n.g.ự.c khiến cô phiền muộn khó chịu.

 

Nụ hôn của Phó Dạ Xuyên, bó hoa hồng của Trình Ý, tất cả đều khiến tâm trí cô rối loạn.

 

Đèn hoa mới lên, ánh sáng kéo dài bóng dáng cô thành một đường thon dài, đêm tối dày đặc, gió mát lùa qua, khẽ thổi bay mái tóc dài.

 

Tiếng giày cao gót nện xuống nền đường, bước chân của cô mang theo vài phần nặng nề, con đường vắng , bóng dáng cô càng thêm đơn độc.

 

Đèn cảnh quan hai bên đường sáng rực, ánh sáng rải dài như một dải ngân hà chân, lấp lánh muôn trượng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-tai-san-hang-ty/chuong-239-bat-coc-hay-cuop-boc.html.]

Đi bao xa, phía bỗng một đoạn đường tối om, nặng nề, đèn đường hỏng.

 

Tô Nam dừng bước, trong bóng tối , khí lạnh dường như càng thêm buốt giá.

 

vội tiếp, vì cô thấy bên con hẻm tối tăm bên cạnh, dường như động tĩnh, giống như thở gấp gáp, căng thẳng…

 

Ngay khoảnh khắc cô còn đang chần chừ, từ trong con hẻm đen ngòm , hai gã đàn ông to con bước .

 

Ánh mắt bọn chúng vẻ bình tĩnh, nhưng lộ sự căng thẳng, gượng gạo.

 

“Tiểu thư, gặp cô. Mời theo một chuyến.”

 

Sắc mặt Tô Nam thoáng cứng , hô hấp khựng một nhịp.

 

Xem gặp chuyện .

 

Sớm thế, cô để tài xế và vệ sĩ theo cùng, đỡ phiền phức, nhưng giờ phút , cô chẳng hề hoảng loạn, khuôn mặt bình tĩnh, khí chất lạnh nhạt thản nhiên.

 

Cô chậm rãi ngẩng mắt hai gã , ánh mắt sắc lạnh.

 

“Bắt cóc… cướp đây?”

 

Hai gã đó vẫn đủ để cô xem mắt, nhưng cô cần rõ, đây là tai nạn ngẫu nhiên, cố ý nhắm ?

 

Hai gã to con thoáng sững . Một tiểu thư nhà giàu gặp tình cảnh mà vẫn giữ bình tĩnh như thế, quả thật hiếm thấy.

 

Những lời hăm doạ chuẩn sẵn, bọn họ ngược chẳng dám mở miệng.

 

“Chỉ là chuyện với cô thôi, ngay chỗ .”

 

Một gã chỉ về phía con hẻm tối tăm, nơi đó lập loè ánh đỏ của tàn thuốc, đang hút thuốc.

 

Quả nhiên, chờ cô ở đó.

Tửu Lâu Của Dạ

 

Không khí lập tức trở nên âm trầm, mùi nguy hiểm mơ hồ bao phủ, Tô Nam cảm nhận rõ đối phương ý .

 

Giờ mà bỏ chạy, chắc thoát , nhưng một khi chạy, mối nguy sẽ đẩy bóng tối, bất cứ lúc nào cũng thể tái phát, chi bằng, giải quyết ngay tại đây, cô cũng xem, rốt cuộc là kẻ nào to gan như , dám động đến cô?

 

Nghĩ , cô nhấc gót cao, từng bước thong thả tới, cách điểm sáng đỏ ba mét, cô dừng .

 

Hai gã to con đề phòng cô bỏ trốn, chặn ngay phía .

 

Trong bóng tối, ẩn trong góc tường, chỉ thấy lờ mờ bóng dáng, thể rõ ngũ quan.

 

Tình thế rõ ràng bất lợi với Tô Nam, nhưng cô nhanh chóng nhận mùi nước hoa nồng nàn phảng phất quanh đối phương, cùng mùi thuốc lá, loại t.h.u.ố.c lá nữ mà đây cô từng thích.

 

Trong buổi tiệc sinh nhật , chỉ một phụ nữ dùng loại nước hoa , mùi hương bá đạo lạnh lẽo, khí chất trầm . Quả nhiên, hợp với tác phong của đó.

 

Người , Tô Nam cũng im lặng, nhưng cô cảm nhận rõ ánh mắt sắc bén vẫn chặt chẽ khoá lấy .

 

Không khí quỷ dị kéo dài, khiến Tô Nam chờ mà gần như mất kiên nhẫn, một điếu thuốc hút gần tàn, tàn tro rơi lả tả xuống đất, gió thổi bay.

 

Tô Nam lạnh nhạt mở miệng:

 

“Tống tổng hẹn đây, im lặng gì?”

 

Người đối diện… chính là Tống Trì.

 

Loading...