Tô Nam chân thành Phó Ngôn Nghi, dù lấy và trái tim thì cũng chẳng ích gì.
Huống hồ, cho dù những lời sâu nặng đến , Tô Nam cũng rõ ràng tất cả đều là vì tiền của cô. Chính vì thế, cô hề cảm thấy gánh nặng.
Phó Ngôn Nghi thêm lời nào, lập tức cầm tiền chữa cháy.
Nghe đoạn đối thoại thần sầu , Tần Du và Ninh Triệu Liễu đến mức thẳng nổi.
Tần Du vỗ vai cô:
“Đại tỷ, đúng là chị tố chất phú bà trời sinh!”
Tô Nam khẽ vén lọn tóc bên tai:
“Tớ vốn dĩ là phú bà .”
Tiếng nhạc trong phòng rung trời chấn động, những xung quanh ai nấy đều hiểu chuyện, ai tò mò chen hỏi han.
Tô Nam uống khá nhiều, đầu bắt đầu choáng, bèn dậy định rửa mặt, hít thở chút gió cho tỉnh táo .
Không ngờ mở cửa , liền đụng một .
Người phụ nữ hét lên chói tai, như thể thứ rác rưởi nào chạm , giọng điệu đầy khinh bỉ:
“Không mắt ? Cái váy cô đền nổi ? Đi đường mà vụng về thế , chi bằng đầu thai cho !”
Âm thanh quen thuộc khiến Tô Nam lập tức bừng tỉnh, cơn men cũng tan biến.
Cô cong môi nhạt, chậm rãi ngẩng đầu :
“Phu nhân Phó gia, trùng hợp thật nhỉ?”
Người đụng chính là Khúc Tình.
Nghe thấy giọng , cả Khúc Tình khựng . Ngẩng lên , quả nhiên là Tô Nam.
Bà đến đây để dò hỏi tung tích Phó Oánh Oánh nhưng chẳng thu gì. Vừa đang một bụng tức giận, nên hễ gặp ai liền trút , thèm kỹ đối phương là ai, ngờ là Tô Nam.
Sắc mặt Khúc Tình biến đổi liên tục, muôn màu muôn vẻ.
Ngày mắng thì mắng, nhưng giờ Tô Nam trở thành thiên kim của tập đoàn Tô thị, phận khác.
Hơn nữa, Phó lão gia nhiều cảnh cáo, phép chọc Tô Nam, Phó Oánh Oánh chính là bài học rõ ràng nhất.
Khúc Tình cam lòng, nhưng cũng chẳng dám .
“Thì là cô.”
Giọng bà nhạt hẳn, còn nửa phần hống hách khi nãy.
Dù thích, nhưng Khúc Tình cũng quên chuyện khi Tô Nam trở về, Phó Dạ Xuyên công khai cả nhà họ Phó rằng mà sẽ kết hôn nhất định là Tô Nam, ai dám giở trò lưng, đừng trách trở mặt.
Tửu Lâu Của Dạ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-tai-san-hang-ty/chuong-303-dau-thai-lai-di.html.]
Ngay cả Phó lão gia cũng đồng ý với quyết định .
Tô Nam cong môi, liếc bộ đồ hàng hiệu bà lấy một nếp nhăn.
“Bao nhiêu tiền, đền.”
“Không… cần.”
Khúc Tình cố giữ vẻ lạnh nhạt, bà dám gây sự, nhưng cũng định hạ lấy lòng. Dù , bà thiếu tiền.
“Ồ.”
Tô Nam chẳng buồn thêm. Không cần thì thôi, cô còn tiếc tiền hơn!
Lúc , cửa lưng vẫn mở, bên trong Tần Du còn cố tình trêu:
“Mau Tô Nam, mười ba bạn trai của đang chờ kìa ~”
Tô Nam bật , khoát tay, đang định xoay rời thì Khúc Tình gọi :
“Đứng !”
Tô Nam dừng chân: “Có chuyện gì ?”
Khúc Tình sa sầm mặt, vẻ cam lòng hiện rõ:
“Tô Nam, chúng chuyện .”
“Nói chuyện?”
Cô cảm thấy giữa và Khúc Tình gì đáng bàn cả.
“Đi theo .”
Khúc Tình lạnh mặt, thẳng một phòng riêng gần đó, cho khác cơ hội từ chối.
Hừ, lấy cái tư cách đó?
Tô Nam thật sự bỏ , nhưng cô cũng xem Khúc Tình định giở trò gì. Nghĩ , cô liền bước theo.
Khúc Tình nghiêm chỉnh sofa, ánh mắt khinh thường với kiểu tiệc tùng xung quanh, bộ dạng tự cho cao quý thật đáng ghét.
Tô Nam vì giữ lễ độ của bản nên gì.
“Phu nhân Phó gia, thời gian của nhiều, nhất bà thẳng.”
Cô liếc đồng hồ, chỉ dành cho Khúc Tình năm phút.
Sắc mặt Khúc Tình khó coi, như thể lấy hết can đảm mới mở miệng:
“Tô Nam, Dạ Xuyên sẵn sàng với cô thì nghĩ, cô nên chú ý một chút đến đời sống riêng tư của .”