Sau Khi Ly Hôn, Tôi Thừa Kế Tài Sản Hàng Tỷ - Chương 322: Anh Phải Cưới Tôi

Cập nhật lúc: 2025-10-24 01:55:52
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phó Dạ Xuyên nhíu mày cô, ánh mắt xa lạ và lạnh lẽo, tin sự bụng đột ngột của cô chút nào.

 

Trái tim Tô Nam chùng xuống, nhận cô, nhận suýt c.h.ế.t đuối, cũng nhận từng hai cứu mạng.

 

Cô hít sâu, giọng trầm , ánh mắt dõi thẳng .

 

cưới .”

 

 

Cả Tô Nam khẽ run lên, suy nghĩ như kéo ngược về thực tại. Cô xuống mặt biển tối thẳm, cảm giác lạnh lẽo nghẹt thở trùm lấy , khiến cô khó mà hít thở nổi.

 

Ký ức quá khứ đau đớn đến nỗi cô đó là do nước biển lạnh, do nỗi sợ trong tim đang dâng lên. Cô hít từng dốc, khuôn mặt tái nhợt còn chút máu.

 

Mặt biển vẫn phẳng lặng, yên ắng đến đáng sợ, ngay cả tiếng sóng cũng còn.

 

Cô thật sự bắt đầu lo , đôi mắt liếc nhanh khắp xung quanh, những con thuyền nhỏ gần nhất cũng cách đây mấy chục mét. Không kêu cứu thì họ thấy .

 

Cô chạy sang mạn thuyền, cố hết sức hét to:

 

“Cứu với!”

 

“Có ai , mau cứu !”

 

“Anh sắp c.h.ế.t , mau cứu !”

 

Năm phút trôi qua…

Giọng cô khàn đặc, gần như mất tiếng, mà bên vẫn im lặng, như thể ai thấy tiếng kêu cứu của cô.

 

Đôi mắt Tô Nam đỏ hoe, nước mắt rơi lã chã. Cô cúi gập xuống, run rẩy.

 

Anh sắp c.h.ế.t …? Giống như cô năm , cũng nước nuốt chửng, tuyệt vọng đến tột cùng ?

 

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, lòng cô càng thêm rối loạn, mồ hôi lạnh rịn đầy lòng bàn tay.

 

Nếu c.h.ế.t đuối, liệu cá ăn mất xác ?

 

Trong đầu thoáng hiện ý nghĩ đó, cô sững sờ quanh. Không điện thoại, nhưng… đúng , ca nô nút báo động khẩn cấp!

 

Cô mím môi, sắc mặt căng cứng, kiên quyết bước tới. Vừa đặt tay lên nút báo cảnh sát, kịp ấn, bỗng thấy tiếng phụt vang lên từ mặt biển!

 

Nước b.ắ.n tung tóe, một bóng mặc đồ lặn trồi lên.

 

Tô Nam lập tức nhào tới, là Tần Minh!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-tai-san-hang-ty/chuong-322-anh-phai-cuoi-toi.html.]

 

Anh đang vật lộn kéo theo một chiếc rương lớn từ nước lên. Nhìn qua thôi cũng nặng, khiến dùng lực mới lôi tới mạn thuyền.

 

Không hai lời, Tô Nam cúi xuống giúp.

Cái rương tầm vài chục ký, khó trách cố đến .

 

Tần Minh kiệt sức, ngửa sàn ca nô, thở hổn hển, tháo mặt nạ lặn .

 

Anh khẽ:

“Tô Nam, thứ hai mới khiêng nổi đó, cô thật sự nên học bơi đấy.”

 

Tô Nam khẽ mím môi, đôi mắt đỏ ửng, giọng khàn :

“Anh… chứ?”

 

Tần Minh ho nhẹ hai tiếng, điều chỉnh thở:

“Không , là nhà thám hiểm chuyên nghiệp mà, c.h.ế.t đuối thì buồn quá .”

 

Tô Nam siết chặt tay, thì thầm:

c.h.ế.t đuối… thường đều là bơi.”

 

Giọng cô nhỏ, run rẩy, ánh mắt thoáng ướt. Tần Minh sững , liếc cô một cái đầy ngạc nhiên.

 

Lúc ở nước, thấy gì, cũng thuyền xảy chuyện gì. Mà cô thì cúi đầu, cố giấu xúc động, tự nhiên đưa cho khăn lông và chai nước.

 

Nghỉ ngơi một lúc, hai cùng mở chiếc rương , bên trong là một bộ dù lượn.

 

Tần Minh hỏi:

“Cô chơi cái bao giờ ?”

 

Tửu Lâu Của Dạ

Tô Nam lắc đầu.

 

Anh khẽ:

“Không khó , sẽ cùng cô chơi.”

 

Tô Nam gật đầu, dù cũng đang cùng vượt thử thách, ngoại trừ chuyện bơi, những việc khác cô chỉ thể liều mà thôi.

 

Tần Minh lấy bộ dù , nối dây với ca nô.

Động tác của dứt khoát, một đầu buộc chặt đuôi thuyền, đầu cột và cô.

 

Tô Nam từng nhảy dù một , nghĩ chắc cũng tương tự, nên quá sợ, thậm chí còn háo hức.

 

Anh bật chế độ tự động lái cho ca nô, tốc độ ngay lập tức tăng vọt, ca nô x.é to.ạc mặt biển, b.ắ.n tung những vệt sóng trắng xóa phía .

 

 

Loading...