Hắn… đây bằng cách nào?
Tô Nam sững một lúc chợt nhớ , cô khóa cửa.
Thương Khiêm liếc cô một cái, ánh mắt lạnh nhạt, cuối cùng dừng nhóc tóc vàng mắt xanh đang phía cô.
Giọng trầm thấp, mang theo uy nghiêm trời sinh:
“Lại đây.”
Cậu nhóc nhỏ giọng một tiếng chạy , tươi như hoa, ôm chầm lấy chân :
“Ba ơi~!”
Hai cạnh , tuy ngũ quan vài nét giống, nhưng bé mang nét lai Tây rõ rệt, còn cha là dáng dấp thuần Á Đông, nhưng điều đó chẳng ngăn nổi việc Tô Nam kinh ngạc nhan sắc trời ban của hai cha con !
Thương Khiêm quá quen với mấy trò nhỏ của thằng bé, chỉ lạnh lùng đưa tay xách lên như xách mèo con.
“Giỏi nhỉ, dám bỏ bảo vệ, một chạy mất?”
Cậu nhóc đạp chân vùng vẫy, giọng nghẹn ngào:
“Con chỉ thấy chị gái xinh thôi mà! Con ở bên chị ! Con thích chị ! Ba chia rẽ uyên ương !”
Tô Nam còn kịp mở miệng giải thích câu đó cho sững sờ.
Thương Khiêm bật khẽ, lạnh nhạt :
“Không con luôn miệng thích Muses ? Giờ đổi ?”
“Cô chính là Muses đó! Chính là chị gái xinh của con!”
Thương Khiêm ngẩn . Ánh mắt dừng Tô Nam, chậm rãi , nét mặt thoáng qua chút phức tạp khó hiểu.
Tô Nam nhíu mày, cô hiểu hai cha con đang gì.
Cô ho nhẹ, giọng dè dặt:
“Anh… thật sự là ba của thằng bé? gặp nó ở công viên, lúc đó xung quanh chẳng thấy ai cả nên mới tạm đưa về thôi.”
Ánh mắt Thương Khiêm dịu đôi chút, cúi đầu con trai, giọng phần bất lực:
“Ba .”
lúc , điện thoại đổ chuông.
Thương Khiêm liếc gọi đến, sắc mặt khẽ đổi. Hắn một tay xách nhóc lên, chuẩn rời .
“Tạm biệt, cô Tô.”
“Không, ! Con ! Con xa chị gái xinh ! Con thích chị ! Con đang yêu mà~!”
Tiếng gào nhỏ dần trong trung khi hai cha con rời khỏi biệt thự.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-ly-hon-toi-thua-ke-tai-san-hang-ty/chuong-365-buoi-xem-mat-duoc-xap-sap-xep-cho-co.html.]
Tô Nam ngẩn một lúc, cảm thấy phần buồn . Nhìn dáng vẻ, quần áo của đàn ông , rõ ràng là tầm thường. Có thể nhanh chóng tìm đến đây, thậm chí còn đây là nhà họ Tô chắc chắn điều tra kỹ lưỡng .
Sau khi họ , cô cũng chẳng nghĩ thêm. Tô Tiểu Hổ thì buồn rầu bên cửa, vẫy đuôi lắc lắc, vẻ tiếc nuối.
Tô Nam khép cửa , lên tầng đắp mặt nạ, chuẩn massage thư giãn.
Cô ghế, tay cầm iPad xem tin, còn Tô Tiểu Hổ thì lười biếng gác đầu lên chân cô.
“Ma ma~” Giọng nó mềm mềm, đáng yêu: “Để con giúp tìm bạn trai, con tra hệ thống và lọc top 10 soái ca hàng đầu thế giới với chỉ tổng hợp cao nhất!”
Tô Nam khựng , cúi đầu nó:
“Con… tìm bạn trai cho ?”
“Anh Tô Kỳ trai bảo con đó.”
“… Thế trong mười đó, ai đạt chuẩn?”
“Con loại bỏ những kết hôn, 35 tuổi, tài sản 10 con , sức khỏe kém… Cuối cùng chỉ còn một đạt điểm tuyệt đối!”
Tô Nam nhướn mày, thật sự hứng thú:
“Ồ? Ai thế? Cho điện thoại, gọi hẹn thử xem nào.”
Tô Tiểu Hổ lắc lắc cái đuôi:
“Không thành vấn đề, đang gọi ~”
Tô Nam còn kịp phản ứng thì đầu dây bên thật sự bắt máy.
“Alo?”
Tửu Lâu Của Dạ
Giọng nam trầm thấp, quen thuộc đến mức khiến tim cô khẽ giật.
Cô còn kịp lên tiếng thì Tô Tiểu Hổ hí hửng kêu lên:
“Ba ơi, hẹn hò với ba đó~!”
Tô Nam bật dậy khỏi ghế, suýt đổ cả cốc nước bên cạnh, tức đến nghiến răng:
“Tô Tiểu Hổ!!!”
Con mèo nhỏ chớp chớp mắt, vô tội cô. Cô vội chộp nó lên, lật tới lật lui mà chẳng cái nút tắt máy ở !
Giọng đàn ông bên vang lên, khẽ mang theo tiếng :
“Tô Nam, nhớ đến ?”
Phó Dạ Xuyên!
Cô c.ắ.n răng, trừng mắt Tô Tiểu Hổ, nghi ngờ đây chắc chắn là âm mưu chủ đích.
“Nhớ cái đầu ! Gọi nhầm !” Cô quát, mặt đỏ bừng vì tức giận.