Sau Khi Ly Hôn, Tôi Về Quê Trồng Trọt - Chương 32: Livestream cùng chồng – Cùng nhau làm việc đồng áng

Cập nhật lúc: 2025-10-12 09:43:01
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng sớm, Tô Lăng tỉnh trong lòng Lận Phong.

Cậu mơ màng đàn ông tuấn tú gần ngay mắt, chiếc cằm lún phún râu tạo thêm vẻ quyến rũ trưởng thành, Tô Lăng kìm mà rướn , nhẹ nhàng hôn một cái.

Tô Lăng thích gương mặt của Lận Phong, ngũ quan sâu sắc, rõ nét, góc cạnh rõ ràng, là hình mẫu hảo cho vẽ ký họa.

Ngoài khuôn mặt, Tô Lăng càng thích cơ thể hơn.

Lận Phong thường xuyên tập gym, cơ bắp cân đối, đường nét rõ ràng, đặc biệt là đường nhân ngư, đẽ và quyến rũ, khiến thể rời mắt.

Nhân lúc còn đang ngủ, Tô Lăng lén sờ một cái.

Một cái đủ, sờ thêm hai cái.

Sau đó mở rộng phạm vi, từ xuống , từng chút một mà "phóng túng".

“Ưm…”

Người đàn ông trong giấc mộng khẽ rên một tiếng, từ từ tỉnh dậy, hàng lông mi dài khẽ run, chậm rãi mở mắt, cảm nhận bàn tay an phận , xoay , vươn tay ôm chặt hơn.

Tô Lăng nửa n.g.ự.c , khẽ bật .

"Anh tỉnh ?"

Lận Phong đáp bằng cách nắm cằm , bá đạo hôn lên môi một cái.

"Ưm ưm!"

Tô Lăng bệnh sạch sẽ, khẽ lắc đầu.

Sáng sớm đ.á.n.h răng rửa mặt mà hôn, thực sự chứ?

nhanh đó, sự tấn công mãnh liệt của Lận Phong, dần dần cuốn theo, thể tự thoát .

Nhiệt độ tăng dần, nụ hôn của hai càng lúc càng giữ ý.

Sau một nụ hôn sâu, Tô Lăng lùi , l.i.ế.m nhẹ đôi môi đang đỏ mọng, thở hổn hển : "Không ... hôm nay còn nhiều việc lắm..."

Đã hơn bốn tháng mật, cơ thể nhạy cảm, chỉ chạm nhẹ một chút thôi là bùng lên, ban đầu chỉ tranh thủ lúc đối phương ngủ để "ăn vụng" chút đỉnh, ai ngờ đ.á.n.h thức một con sói đói, phản ứng còn dữ dội hơn !

Chẳng chỉ sờ “hàng to” đang ngủ say đó thôi , mà Lận Phong tấn công hai điểm yếu chí mạng của , phối hợp, suýt nữa khiến mềm lòng, nhường quyền chủ động cho “hàng to” đó.

Lận Phong cúi đầu c.ắ.n nhẹ lên xương quai xanh của hai cái, để dấu vết nhợt nhạt.

“Là em tự châm lửa .” Anh lười biếng, khàn giọng .

Tô Lăng “ưm” một tiếng, những ngón tay thon dài loạn xạ cào lưng .

"Đủ , đủ ! Không... bao..."

Cuối cùng cũng tìm lý do thích hợp, thành công dập tắt ngọn lửa d.ụ.c vọng của .

Cuối cùng, Lận Phong cũng dừng , dịu dàng hôn lên giữa chân mày .

Tô Lăng thở phào nhẹ nhõm, c.ắ.n vai như trả đũa.

Hai dây dưa hơn nửa tiếng mới nũng nịu rời giường. Tô Lăng vuốt mái tóc rối, trần phòng tắm, thấy gương mặt mang vẻ “ thỏa mãn” của chính trong gương, khẽ c.h.ử.i một câu, lơ dấu hôn n.g.ự.c đ.á.n.h răng rửa mặt.

Lận Phong mang theo áo ngủ phòng tắm, khoác lên cho .

"Đừng để cảm lạnh."

Tô Lăng ngậm bàn chải đ.á.n.h răng, gật đầu qua loa.

Trong phòng ngủ mở điều hòa, nhiệt độ dễ chịu, chẳng lạnh chút nào.

Cậu đ.á.n.h răng rửa mặt xong, lấy một bàn chải mới từ tủ cho Lận Phong dùng.

Lận Phong đặt bàn chải lên bồn rửa, tiên dùng d.a.o cạo râu xử lý phần râu lún phún.

Tô Lăng rửa mặt xong liền nhường phòng tắm cho Lận Phong, lấy áo thun ngắn tay và quần jeans bình thường ở trong tủ mặc , buộc mái tóc xoăn dài ngang vai thành đuôi ngựa, xuống bếp chuẩn bữa sáng.

Lận Phong từ nước L trở về thôn Thạch Khê, mang theo hành lý sẵn quần áo, chọn mặc một chiếc sơ mi dài tay để che vết sẹo dữ tợn cánh tay.

Công ty thể thiếu điều hành lâu dài, chiều hôm qua Lận Phong cho Hứa Quân Trác và Triển Dương về thành phố S, giờ trong nhà họ Tô chỉ còn hai và hai thú cưng.

Tô Lăng bếp bữa sáng, Lận Phong ở phòng khách dùng điện thoại xử lý công việc.

Lion ăn xong hạt, lững thững bước khỏi phòng ăn, thấy đàn ông lạ mới đến hôm qua đang ghế gỗ đỏ vốn là chỗ nó thường , nó bất mãn kêu "meo meo", nhẹ nhàng nhảy lên bàn , giơ chân khều tay .

Cơ thể Lận Phong cứng đờ, suýt nữa rơi điện thoại, cúi đầu lạnh lùng đối mặt với con mèo mướp .

Cảm nhận địch ý, mèo mướp cong lưng lên, khẽ kêu "meo meo!"

Tên hai chân định gì? Muốn đ.á.n.h ?

Lận Phong hiểu ngôn ngữ cơ thể của động vật nhỏ, đối diện với con mèo mướp , vô thức toát khí thế mạnh mẽ, ánh mắt lạnh như dao.

Có lẽ vì khí thế quá mạnh mẽ nên con mèo mướp chùn bước, cuối cùng nó bỏ chạy khỏi bàn , lắc m.ô.n.g về phòng ăn gọi tiếp viện.

Nhìn cái dáng hoảng hốt bỏ chạy của con mèo nhỏ, Lận Phong khẽ hừ một tiếng khinh thường, tiếp tục xem điện thoại.

Lion mất mặt liền tìm King cầu cứu. King vẫn đang ăn pate, lơ tiếng "meo meo" của mèo mướp. Ăn là hết, ai thể ngăn nó ăn.

Gọi mãi viện trợ, mèo mướp bèn giơ móng vuốt sắc bén , cào m.ô.n.g chú ch.ó con.

“Gâu ~~”

King đau điếng, đầu định c.ắ.n Lion, Lion nhanh nhẹn tránh , chạy thẳng bếp.

Tô Lăng đang nấu sữa và sandwich thì một mèo một ch.ó chạy gây náo loạn, khẽ trách: “Không chơi trong bếp.”

Dường như King hiểu lời chủ nhân, nó do dự một chút rời khỏi bếp. Lion thì uốn éo cái eo đến bên chân chủ, ngoan ngoãn xuống.

“Meo~~~”

Tô Lăng cúi đầu nó. “Không ăn xong ? Còn đói ?”

“Meo~~~” Có , cướp ghế của nó!

“Meo!” Có đồ ngon ! Lion lập tức chuyển hướng sự chú ý, vui vẻ ngậm lấy cá khô chạy mất.

Tô Lăng lắc đầu, rửa tay tiếp tục bữa sáng.

Vừa đập một quả trứng chảo thì chuông cổng ngoài sân vang lên. Tô Lăng cầm xẻng chiên trứng, hướng cửa bếp gọi: “Lận Phong, giúp em mở cửa với, chắc là thím Trương đến dọn dẹp đấy.”

Lận Phong đáp một tiếng, cất điện thoại ngoài mở cửa.

Thời gian là mùa vụ bận rộn, thím Trương xin nghỉ ba ngày để gặt lúa ngoài ruộng, sáng nay mới việc.

Nghe yêu của Tiểu Tô đến, còn là một đàn ông lái xe sang, dân làng bàn tán xôn xao ở khắp nơi.

Chuyện đàn ông lấy đàn ông, ở thành phố thì lạ nhưng ở vùng quê vẫn coi trọng chuyện nối dõi, nên điều khá hiếm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-ly-hon-toi-ve-que-trong-trot/chuong-32-livestream-cung-chong-cung-nhau-lam-viec-dong-ang.html.]

Chỉ là Tiểu Tô trai tính, đến thôn quyên tiền đường, chỉnh đốn đồi chè, livestream bán nông sản, hết lòng vì thôn Thạch Khê, giúp dân ăn lời, nên sự tín nhiệm của bà con. Biết đồng tính, dân làng cũng phản đối gì, nếu đổi là khác, lẽ dị nghị và kỳ thị từ lâu .

Thím Trương nhấn chuông vài , đợi Tiểu Tô mở cửa.

Không ngờ mở cửa là một đàn ông cao lớn xa lạ.

“Hả?” Thím Trương giật , phản ứng đầu tiên của bà là nhà Tiểu Tô trộm, phản ứng thứ hai là đàn ông trai, khí chất bất phàm, chẳng hợp với dáng vẻ kẻ trộm chút nào. Đến phản ứng thứ ba mới nhớ đây chính là yêu của Tiểu Tô.

“Chào… chào …” Dưới ánh mắt lạnh nhạt của đối phương, thím Trương hồi hộp chào hỏi.

“Chào thím.” Lận Phong mở cửa, lui sang bên, mời thím Trương nhà.

Thím Trương run bước qua ngưỡng cửa. Bà cũng hiểu căng thẳng như , sống hơn bốn mươi năm, loại nào mà bà gặp cơ chứ?

Thế mà khi trai trẻ cảm nhận áp lực vô hình.

Áp lực do đối phương cố ý tạo , mà là khí chất uy nghiêm tự nhiên do quen với việc ở vị trí cao quá lâu.

Tô Lăng kẹp trứng rán bánh mì nướng, thêm rau sống, thịt xông khói, phô mai, rắc tiêu, cắt thành hình tam giác, bày đĩa.

Cậu bưng bữa sáng bàn ăn, thấy tiếng động từ phòng khách thì tháo tạp dề, bước .

“Thím Trương đến ạ?” Cậu mỉm chào hỏi. “Việc nhà thím xử lý xong ?”

Thấy Tô Lăng, tâm trạng căng thẳng của thím Trương lập tức dịu , gương mặt tròn trĩnh nở nụ , đôi mắt híp thành một đường.

“Hôm qua gặt xong lúa , còn chỉ là phơi thóc, bắt cá ruộng. Chồng thím với con dâu lo , thím phụ nữa.”

Lận Phong từ ngoài bước phòng khách, Tô Lăng tiến lên nắm tay , giới thiệu với dì Trương: “Đây là chồng của cháu, Lận Phong, sẽ thường xuyên ở đây.”

“Chà, chà, ngài Lận đúng là trai, xứng với Tiểu Tô đấy!” Thím Trương khen ngợi.

Tô Lăng mím môi , thiết kéo Lận Phong bàn ăn: “Chúng cháu ăn sáng .”

“Cứ tự nhiên, cần để ý đến dì.” Thím Trương xắn tay áo bắt đầu việc.

Mèo và ch.ó thường chơi đùa trong phòng khách, ghế gỗ đỏ luôn đồ chơi. Thím Trương cúi nhặt mấy quả bóng nhỏ và cây đũa mèo , đột nhiên phát hiện ghế còn một cái bàn giặt liền tò mò cầm lên.

“Ủa? Bàn giặt đồ để ở đây?” Bà gọi với phòng ăn: “Tiểu Tô, cái bàn giặt đồ mới mua hả? Để thím mang lên phòng tắm lầu sân để giặt đồ?”

Lận Phong đến chữ "bàn giặt", lưng lập tức cứng đờ, sắc mặt đổi đầy khó đoán.

Tô Lăng chớp chớp mắt, khóe miệng kiềm cong lên: “Ừm... thím để ở góc phòng khách , tạm thời cần dùng, khi nào cần thì hãy .”

“Vậy thím để ở đây nha.” Thím Trương nghi ngờ gì, dựng cái bàn giặt góc tường.

Lận Phong cau mày, sải bước bàn ăn.

Tô Lăng thong thả bước theo, rửa tay xong thì xuống bên bàn bát tiên, uống một ngụm sữa ấm, Lận Phong rút khăn giấy lau tay rửa sạch.

“Chiêu khổ nhục kế dùng cũng khá lắm.” Tô Lăng đoán: “Có là học trưởng Mạnh bày cho ?”

Hồi đại học, học trưởng Mạnh là bạn cùng phòng của Lận Phong. Nhờ xúi giục mà và Lận Phong mới thành đôi.

Tính , mai mối cho họ.

“…Ừ.” Lận Phong phủ nhận, cầm sandwich lên c.ắ.n một miếng.

Khi ánh mắt lướt qua tai trong lòng Tô Lăng bật . Mỗi khi Lận Phong lúng túng, sẽ giữ vẻ mặt lạnh tanh khiến khác đoán suy nghĩ, nhưng đôi tai đỏ ửng thường tiết lộ cảm xúc thật của .

Lúc , đôi tai đỏ lên thấy rõ bằng mắt thường, Tô Lăng nhướng mày, vạch trần.

Ăn sáng xong, dọn dẹp bát đũa, Tô Lăng đội nón lá, cầm dụng cụ chuyên phơi lúa là cây cào gỗ sân bóng rổ ngoài sân.

Thợ gặt là giỏi, chỉ trong một ngày gặt xong lúa, đập lúa và chất thành đống ở sân bóng, giờ Tô Lăng chỉ cần phơi lúa là . Tất nhiên, nếu gặp ngày mưa âm u thì đem rổ, phủ bạt nilon lên để tránh ẩm.

Lận Phong nỡ để một , vị tổng tài cao cao tại thượng một nữa hạ , đội nón lá, cầm cây cào gỗ, cùng Tô Lăng phơi lúa.

Một con ong nhỏ bằng bàn tay lơ lửng , đôi mắt lấp lánh, bay lượn quanh Tô Lăng.

“Em định livestream ?” Lận Phong nhíu mày hỏi.

, hôm qua livestream ngắt, em hứa sẽ bù .” Tô Lăng mở trang chủ S·K, kết nối phòng livestream, ngay lập tức, hình ảnh của xuất hiện trong buổi phát sóng.

“Anh ngại ?” Tô Lăng hỏi .

“…Không ngại.” Lận Phong mặt lạnh trả lời.

Tô Lăng giọng nghiến răng nghiến lợi trong câu , dáng vẻ miệng mà lòng chịu của , cảm thấy thật đáng yêu.

Livestream đầy mười phút, xem ùn ùn kéo đến, bình luận bay lên như tuyết rơi, đủ loại quà tặng phiên bản nhỏ Q của khủng long hoạt hình nhảy múa khắp nơi.

[ Aaaa ~ Cuối cùng cũng đợi ! Anh trai ơi, em yêu ~~~ ]

[ tưởng đợi mười ngày nửa tháng nữa mới xem, ngờ hôm nay ! Vui quá trời ~ Anh đúng là chu đáo quá! o(^@^)o]

[Liếm màn hình, l.i.ế.m màn hình, l.i.ế.m màn hình…]

[Ờm… hỏi nhỏ cái, ai thấy chồng của trai ? ]

[Cũng mong đợi quá ~~ ]

[Làm đây? thấy hạnh phúc quá! Cảnh hôm qua như mơ luôn , xem quá !]

[Nè nè, mấy bạn lầu ơi, dừng ~ Chúng là những đứa trẻ trong sáng, chuyện mờ ám nha!]

[ trưởng thành ! Em quyền! ]

[Xem bao nhiêu livestream , từng thấy chủ phòng nào dám công khai thẳng thắn như trai thế , thật là dũng cảm đáng khâm phục! ]

[Hôm nay định livestream gì ? Ủa ủa ủa? Lúa gặt xong hết ? Hu hu hu ~ Sao nhảy thẳng đến đoạn phơi lúa mất .]

[ đó, tiếc quá, ban đầu còn xem cảnh gặt lúa nữa cơ ~ ]

[ thấy phơi lúa cũng thú vị mà, chờ chút… hoa mắt , lạ bên cạnh thì ? (⊙⊙)]

[ cũng thấy +1]

[(*/ω*) Tự nhiên mong chờ livestream dữ luôn ~]

Hôm qua Hạng Giai cả đống kế hoạch, thức đến một giờ sáng, hôm nay hai con mắt như gấu trúc nhưng vẫn . Như thường lệ, cô trang chủ của Tô Lăng, bất ngờ phát hiện đang livestream, tinh thần liền bừng tỉnh, như tiêm doping, phóng to màn hình và hào hứng tặng quà.

Đột nhiên, cô thấy ở góc trái màn hình một đàn ông cao lớn, đội nón lá, cầm cây cào gỗ, vụng về san bằng đống lúa.

Anh là…

Hạng Giai dám tin mắt , sững sờ đến mức mắt suýt rớt ngoài.

Lận tổng: ????

Đang nông ???!!!

 

Loading...