Sau Khi Mặc Nữ Trang Tôi Bị Bạn Cùng Phòng Theo Dõi - Chương 35. Nhà Tôi
Cập nhật lúc: 2025-10-29 10:17:56
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hạ Tuế giật , vội vàng rút điện thoại xem, quả nhiên, thời hạn cuối cùng để nộp hồ sơ xét duyệt "Phòng ngủ xuất sắc" là tối nay. Mấy hôm bận tối mắt tối mũi, định hôm nay sẽ thành nhưng việc cứ thế mà trôi tuột khỏi đầu.
Nếu bảng đăng ký , công sức trưởng phòng suốt học kỳ sẽ đổ sông đổ bể, học bổng cũng coi như khó mà chạm tới. điền đơn thì chắc chắn đối mặt với Hứa Thanh Dã.
Hạ Tuế chần chừ ba giây quyết định kéo rèm giường xuống.
Không giống như dự đoán, Hứa Thanh Dã cạnh giường mà đang lưng với , ở bàn học, cúi đầu lướt điện thoại. Hạ Tuế một lúc, thấy vẻ gì nguy hiểm mới dè dặt bước xuống giường. Dù rằng một tấm rèm mỏng dính chẳng thể ngăn cản Hứa Thanh Dã nếu thật sự gì, nhưng nó ở đó vẫn khiến cảm thấy an hơn chút.
Thấy Hứa Thanh Dã phản ứng, Hạ Tuế nhanh chóng bàn, lấy bút , tranh thủ chút thời gian cuối cùng khi tắt đèn để điền nốt bảng tự đ.á.n.h giá. Cứ mải mê với công việc, dần quên bẵng sự hiện diện của . Ban đầu còn thỉnh thoảng liếc phản ứng của đối phương, đó thì chỉ mong thành cho thật nhanh.
Khi điền nửa chừng, đèn ký túc xá phụt tắt. Hạ Tuế định lấy điện thoại bật đèn pin thì một luồng sáng chiếu thẳng vai trái của .
Hứa Thanh Dã : "Đừng vội, vẫn còn mười phút nữa."
Nghe thấy , Hạ Tuế đang định đầu thì khựng , tiếp tục cặm cụi , hết lời ca ngợi trưởng phòng như thế nào trong năm nay. Nghĩ đến việc Hứa Thanh Dã đang lưng theo dõi, thoáng chút ngượng ngùng, nhưng nghĩ đến việc cần chữ ký của các thành viên trong phòng, thấy bất chấp tất cả.
Hạ Tuế xong, đặt bút xuống, đang mở lời thế nào để nhờ Hứa Thanh Dã ký tên, thì tự nhiên cầm lấy bút bàn và đặt nét chữ của lên đó.
Chữ Hứa Thanh Dã bay bổng, phóng khoáng, vô cùng . Anh đặt bút xuống, Hạ Tuế nhanh chóng chụp ảnh gửi cho quản lý ký túc, kịp lúc trong phút cuối.
Cuối cùng cũng xong!
Hạ Tuế thở phào nhẹ nhõm, cất bản gốc ngăn kéo, định mai ngoài sẽ đưa tận tay cho quản lý. Vừa đầu , đối mặt trực diện với Hứa Thanh Dã.
Gương mặt , dù lúc nào cũng hảo tì vết, nhưng giờ đây, Hạ Tuế chỉ nhớ đến những gì chủ nhân của nó với ban ngày. Lẽ nên cảm ơn nhắc nhở chuyện , nhưng hiện tại, chỉ trốn.
Cậu loạng choạng đẩy ghế , kịp cảm nhận cơn đau, lắp bắp :
", ngủ đây."
Cậu luồn lách như một chú chuột hamster nhanh nhẹn, tránh động tác vươn tay của Hứa Thanh Dã lập tức chui tọt trong chăn.
Hứa Thanh Dã bộ dạng hoảng hốt, lảng tránh của , khẽ nhíu mày, cuối cùng vẫn chẳng gì.
Vừa chui chăn, Hạ Tuế cảnh giác ngóng động tĩnh bên ngoài rèm, chỉ thấy tiếng Hứa Thanh Dã nhàn nhạt một câu:
"Ngủ ngon."
Lời lạ lùng khiến Hạ Tuế thấy yên tâm.
"Ngủ ngon," lẽ là ý đêm nay hai sẽ còn tiếp xúc gì nữa, đúng ?
Hạ Tuế vẫn thể hiểu nổi một loạt hành động của Hứa Thanh Dã ý nghĩa gì. Có lẽ vì nghĩ quá nhiều khi ngủ, gặp ác mộng. Trong mơ, là cô bé quàng khăn đỏ thăm bà ngoại, còn Hứa Thanh Dã là con sói xám ăn thịt .
Trong mơ, thể thoát khỏi nanh vuốt của sói xám, ngược còn kéo hang. Khi đang hoảng loạn cầu xin, con sói xám tóm lấy thứ của ghé sát tai : "Em trốn nữa , đây ngoan ? Hửm?"
Hạ Tuế giật tỉnh giấc. Cậu mở chăn xem thì... ừm, chỉ là một phản ứng sinh lý hết sức bình thường thôi.
nghĩ đến câu cuối cùng của Hứa Thanh Dã trong mơ, cảm thấy chút ngượng, chờ cho "chuyện đó" lắng xuống mới dám kéo chăn.
Sáng nay Hứa Thanh Dã tiết học sớm nên rời ký túc xá. Hạ Tuế thở phào nhẹ nhõm. Hôm nay giờ học của và lệch , nên cần lo lắng về việc đối mặt ban ngày. Học xong hai tiết, sẽ tìm Tào Cố để đón Hoa Hoa về.
Sau đó sẽ thế nào với Hoa Hoa thì Hạ Tuế vẫn nghĩ . Kể cả nuôi nó, cũng đợi đến khi qua giai đoạn năm thứ hai . Có lẽ ban đầu nuôi tạm trong ký túc xá một thời gian.
Liệu Hứa Thanh Dã để tâm ? Trước đây vẻ cũng thích Hoa Hoa.
đó là khi phát hiện lừa dối .
Hạ Tuế thở dài, đành chuẩn tinh thần để xem thái độ của Hứa Thanh Dã tính . Nếu thật sự thì chỉ còn cách gửi cho bạn của Tào Cố nhận nuôi. nếu vẫn còn một chút hy vọng, vẫn tự thử xem.
Khi xuống, Hạ Tuế tiện thể nộp luôn đơn đăng ký cho quản lý. Sau giờ học, và Tào Cố cùng đến nhà dì của để đón Hoa Hoa.
Đang trong giờ việc nên nhà ai. Đồ dùng của Hoa Hoa dọn gọn gàng. Tào Cố ôm Hoa Hoa túi vận chuyển đưa cho Hạ Tuế, còn thì xách một đống đồ dùng khác của mèo ngoài.
Hạ Tuế chú mèo trong túi, tinh thần vẻ , cũng mập lên chút so với . Có vẻ gia đình dì Tào Cố chăm sóc nó .
Tào Cố mặt đầy áy náy, liên tục xin vì phụ lòng Hoa Hoa. Hạ Tuế thấy Hoa Hoa vẫn khỏe mạnh nên cũng chẳng truy cứu đúng sai gì. Trong lòng thậm chí còn chút vui mừng nho nhỏ vì gặp Hoa Hoa.
Hạ Tuế và Tào Cố chia tay . Tào Cố đưa bộ đồ dùng như thức ăn sấy khô, đồ ăn vặt cho mèo cho Hạ Tuế. Cậu dì của tức giận, yêu cầu em họ tự lập khi nuôi mèo . Vì , những thứ để cũng vô dụng nên đều cho Hoa Hoa mang theo.
Hạ Tuế mang theo mèo và đồ đạc về ký túc xá. Hứa Thanh Dã vẫn về. Cậu thả Hoa Hoa khỏi túi, chú mèo nhỏ vẫn nhớ mùi của , ngoài liên tục cọ tay , meo meo kêu, là quấn .
Cậu chơi với Hoa Hoa một lúc, rửa bát và đổ thức ăn, nước sạch sẽ cho nó. Cậu cũng đặt mua chậu và cát vệ sinh app giao đồ ăn. Đang chờ điện thoại của shipper để xuống lấy hàng thì thấy quản lý ký túc xá gửi tin nhắn mới nhóm trưởng phòng.
Quản lý thông báo kiểm tra phòng 526 và phát hiện nuôi thú cưng, vì hủy bỏ tư cách xét duyệt "Phòng ngủ xuất sắc" của phòng và yêu cầu vật nuôi dọn trong vòng một tuần, hy vọng lấy đó gương.
Nhìn thấy tin nhắn, Hạ Tuế như sững sờ. Đại học Yên đây quy định rõ ràng về việc nuôi thú cưng, kỳ sẽ nghiêm khắc hơn, nhưng ngờ cấm .
Trong nhóm của trường cũng nổ tung vì chuyện , nhiều nuôi chuột hamster, thỏ, thậm chí là thằn lằn, đều lo lắng hỏi xem thú cưng của cũng đuổi .
Hạ Tuế vẫn thì cửa ký túc xá bật mở. Hứa Thanh Dã về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-mac-nu-trang-toi-bi-ban-cung-phong-theo-doi/chuong-35-nha-toi.html.]
Vừa thấy , Hạ Tuế giật , cả tự chủ lùi một bước, điện thoại tay cũng suýt rơi.
Hứa Thanh Dã liếc qua , ánh mắt dừng con mèo nhỏ đang tò mò và cảnh giác ngửi ngửi bàn. Anh nhận ngay: "Hoa Hoa?"
Hạ Tuế do dự một lúc đành thật: "…Ừm, Hoa Hoa trả , nên đón nó về."
Hứa Thanh Dã hỏi: "Sao ?"
"Người nuôi một con mèo giống nhỏ hơn, thấy Hoa Hoa là mèo , còn là mèo lớn, quấn ."
Dù trong lòng Hạ Tuế chút vui sướng thầm kín vì Hoa Hoa thể về bên cạnh , nhưng việc chú mèo yêu quý của khác ghét bỏ như vẫn khiến cảm thấy chạnh lòng.
Hứa Thanh Dã nhận sự buồn bã trong lời của Hạ Tuế, dừng một chút : "Không , trở về là ."
Hạ Tuế gật đầu, cẩn thận hỏi:
"Vậy... thể nuôi Hoa Hoa trong ký túc xá ? Cậu yên tâm, sẽ dọn dẹp sạch sẽ, sẽ để bận tâm, sẽ xúc cát và dọn dẹp hàng ngày..."
Cậu hết câu, Hứa Thanh Dã ngắt lời: "Cậu ?"
"Hả?" Hạ Tuế ngơ ngác.
Hứa Thanh Dã : "Quản lý dán thông báo ở lầu, ký túc xá cấm nuôi các loại động vật. Nói là từ cuộc họp hôm qua quy định mới, trong vòng một tuần chuyển vật nuôi , nếu phát hiện sẽ kỷ luật, hủy bỏ các danh hiệu bình chọn."
Hạ Tuế lặng .
Chẳng lẽ thật sự duyên với Hoa Hoa? Chẳng lẽ thật sự đưa Hoa Hoa đến chỗ bạn của Tào Cố?
Người ba con mèo, Hoa Hoa đến đó hòa đồng ? Nếu bắt nạt thì ?
Hạ Tuế phủ nhận, ngay từ khi Tào Cố Hoa Hoa sẽ trả , quyết tâm tự nuôi nó.
giờ đây? Nếu gửi nuôi thì chẳng lẽ để Hoa Hoa ở trong cái lồng sắt nhỏ suốt hơn nửa năm? Điều đó quá tàn nhẫn với nó.
Chú mèo nhỏ nhận khí căng thẳng trong phòng. Sau khi ngửi khắp tầng giá sách, nó "meo" một tiếng, khéo léo nhảy xuống bàn, dụi cánh tay Hạ Tuế, cổ họng phát tiếng "ục ục" đầy thoải mái.
Hạ Tuế vươn tay vuốt ve đầu chú mèo, nhất thời cảm thấy đau đầu. Bên cạnh, Hứa Thanh Dã thấy , như vô tình :
" một chỗ thể nuôi Hoa Hoa."
Nghe thấy thế, Hạ Tuế màng đến chuyện gì xảy giữa hai đó, lập tức hỏi: "Ở ạ?"
"Cậu yên tâm, chỗ đó rộng, đủ để mèo chạy nhảy thoải mái. Lại chuyên gia chăm sóc, sẽ để nó bệnh bắt nạt."
Hạ Tuế đoán thể Hứa Thanh Dã một cơ sở gửi nuôi cao cấp nào đó. Dù những giàu đều nhiều thứ.
Cậu chút do dự: "Có đắt ?"
Hứa Thanh Dã liếc : "Không đắt."
"Giá cả bao nhiêu?"
Hứa Thanh Dã dừng vài giây, hỏi ngược : "Cậu là bao nhiêu?"
Hạ Tuế nghĩ, ít nhất gửi nửa năm, cho dù tính 1 triệu một tháng thì cũng là 6 triệu.
Cậu chút ngượng ngùng con 6 triệu cho sáu tháng. Hứa Thanh Dã : "Cũng gần như , ở lâu còn thể rẻ hơn."
Hạ Tuế Hứa Thanh Dã tìm chỗ nào, nhưng giờ cũng chẳng cách nào khác, chỉ thể hỏi dồn dập tên cơ sở đó là gì và ở .
Hứa Thanh Dã : "Cậu mang Hoa Hoa , cùng đến đó xem tận mắt ?"
Thấy Hạ Tuế chút do dự, thêm: "Quản lý lát nữa sẽ kiểm tra phòng, nếu phát hiện thì danh hiệu 'Trưởng phòng xuất sắc' của sẽ mất."
Hạ Tuế thở dài, đành chấp nhận. Cậu dọn đồ, lén lút ôm mèo xuống lầu.
Ngồi xe, đặt Hoa Hoa ở ghế , Hạ Tuế nhịn mà hỏi thăm về cơ sở đó. Cậu cảm giác chuyện quá và quá rẻ, nhưng Hứa Thanh Dã chắc cũng cần thiết lừa .
Đối diện với câu hỏi của , Hứa Thanh Dã chỉ một câu trả lời: "Đến nơi sẽ ."
Hạ Tuế đành nén lòng kiên nhẫn, chờ Hứa Thanh Dã lái xe.
Chiếc xe chạy đường, lâu , Hứa Thanh Dã khéo léo lái một khu biệt thự siêu đắt đỏ mà Hạ Tuế . Nghi ngờ trong lòng càng lúc càng sâu, thấy Hứa Thanh Dã dừng xe một căn biệt thự độc lập, phía cả một đài phun nước siêu lớn.
Thấy xe Hứa Thanh Dã mở , lập tức tiến đến lấy đồ trong cốp xe, khác tiến lên nhận chìa khóa xe từ tay .
Hạ Tuế ôm chiếc túi vận chuyển lấy từ ghế , càng nghĩ càng thấy . Cậu hỏi Hứa Thanh Dã: "Đây... đây rốt cuộc là ?"
Dịch vụ quá chu đáo, còn ở một khu sang chảnh như , thật sự chỉ cần một chút tiền như thế thôi ?
Hứa Thanh Dã , : "Nhà ."
Nghe thấy , Hạ Tuế đơ : "Hả???"