Sau Khi Mặc Nữ Trang Tôi Bị Bạn Cùng Phòng Theo Dõi - Chương 37. Tôi Chỉ Muốn Làm Bạn Trai Em

Cập nhật lúc: 2025-10-29 10:19:07
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi trở căn nhà, Hạ Tuế ngạc nhiên nhận giúp việc đều hết. Căn phòng trống vắng lạ thường.

Cậu về phía Hứa Thanh Dã. Anh về phía quầy rượu thản nhiên : “Bọn họ trông nhà cả ngày vất vả , hôm nay về, sẵn tiện cho họ nghỉ một ngày.”

Nói đoạn, Hứa Thanh Dã chợt nhớ điều gì đó, quầy rượu đầu hỏi Hạ Tuế: “Em thích loại nào uống gì ?”

Hạ Tuế rành lắm về các loại chai rượu ngoại quốc kệ, ngại ngùng dám gọi những loại quá đắt nên chỉ lắc đầu: “Uống loại bình thường thôi là ạ.”

Dừng vài giây, khẽ khàng tiếng cảm ơn.

Bàn tay Hứa Thanh Dã đang lấy rượu khựng câu cảm ơn . chẳng gì, cả hai đều ngầm hiểu câu cảm ơn là vì chuyện gì, đôi khi cần quá rõ ràng.

Chẳng mấy chốc, Hứa Thanh Dã mang rượu , là một chai vang đỏ. Anh Hạ Tuế : “Tìm một ban công hóng gió nhé?”

Lúc trời tối. Mùa thu đêm đến sớm, tuy rằng về đêm nhiệt độ sẽ thấp hơn một chút, nhưng giờ chập tối nên khí vô cùng dễ chịu.

Hạ Tuế đồng ý ngay. Cậu cầm hai chiếc ly rượu, theo Hứa Thanh Dã lên lầu.

Hai tới tầng ba. Hạ Tuế thấy Hứa Thanh Dã quen đường quen nẻo rẽ một căn phòng, lấy chìa khóa mở cửa. Căn phòng vẻ lớn nhưng đồ vật nhiều, sắp xếp gọn gàng. Toàn bộ gam màu thiên về xám, trắng và đen, trông vẻ khá "lạnh". Hạ Tuế chỉ cần liếc mắt một cái là thể đoán đây là phòng ngủ của Hứa Thanh Dã.

Hứa Thanh Dã đưa sâu bên trong, phòng thông với một ban công. Anh đẩy cửa kính , hiệu cho Hạ Tuế đến đó .

Hạ Tuế theo, xuống. Hứa Thanh Dã rót rượu, rót cho cả hai một ly.

Không khí xung quanh trở nên tĩnh lặng. Mặc dù chuyện uống rượu là do Hạ Tuế đề nghị, nhưng lúc hai đều im lặng đó ngắm , ngắm trăng. Không khí trở nên chút kỳ quái.

Cơn say qua , những suy nghĩ buồn bã ảo tưởng ban nãy cũng còn nữa. Thay đó, sự hiện diện của Hứa Thanh Dã bên cạnh trở nên rõ ràng. Mùi gỗ mun thoang thoảng hòa khí, len lỏi khoang mũi theo mỗi nhịp thở. Điều khiến Hạ Tuế cảm thấy chút thoải mái.

Cứ như là một loại cảm giác thể trốn thoát, đối phương bao vây lấy.

Hạ Tuế lắc đầu xua ảo giác , nhấc ly rượu bàn lên hướng về phía Hứa Thanh Dã mở lời, cố gắng phá vỡ sự bế tắc:

“... uống với một ly nhé.”

Hứa Thanh Dã cũng nâng ly rượu theo ý , nhưng vội uống. Anh chờ Hạ Tuế uống cạn ly, mới mở miệng nhắc nhở:

“Rượu nồng độ thấp .”

Nghe thấy , Hạ Tuế chiếc ly tay trống , chút cứng đờ. Lần tửu lượng của , nhưng lỡ uống hết cả ly … chỉ thể liều thôi.

Cậu cẩn thận về phía Hứa Thanh Dã: “Lần say, thật sự loạn gì chứ?”

Ánh mắt Hứa Thanh Dã lướt nhẹ qua đôi môi , nhàn nhạt : “Không , em say ngoan.”

Lòng Hạ Tuế nhẹ nhõm hơn một chút, thật may là lúc say gây rắc rối cho khác. Nếu thì cũng chỉ thể nhờ Hứa Thanh Dã đưa về ký túc xá như thôi.

nghĩ , mối quan hệ của và Hứa Thanh Dã hiện tại hình như còn "thuần khiết" như nữa.

Hạ Tuế ngẫm nghĩ, cảm thấy Hứa Thanh Dã đối với – trừ hiểu lầm ban đầu , thì thật sự gì để chê. Anh là một , nếu vì nhiệm vụ của Khương Tùng Nhất, lẽ hai thể trở thành bạn bè, ít nhất cũng là bạn cùng phòng hòa thuận.

Hạ Tuế do dự, quyết định nhân cơ hội đêm nay để giải quyết chuyện còn tồn đọng từ . Biết mối quan hệ của cả hai thể trở đúng quỹ đạo.

nhất thời nên mở lời như thế nào. Vừa Hứa Thanh Dã rót thêm cho một ly rượu nữa. Hạ Tuế nghĩ "rượu lời ", nâng ly lên uống cạn một , đó thành khẩn về phía Hứa Thanh Dã đối diện:

xin .”

Bàn tay Hứa Thanh Dã đang rót rượu khựng , ngẩng đầu lên, : “Có gì mà xin .”

Ly rượu uống gấp, Hạ Tuế cảm thấy men say lập tức trào lên, đầu choáng. Cậu : “ nên vì tiền mà lừa , xin , là sai . Chúng , chúng thể bạn ?”

Nghe thấy câu cuối cùng, Hứa Thanh Dã ngước mắt Hạ Tuế.

Đôi mắt Hạ Tuế vẫn sáng, chỉ là bên trong dần dần mờ bởi một chút nước. Hai bên má ửng hồng, như trạng thái khi say, thể thấy dường như vài phần căng thẳng.

Anh hỏi Hạ Tuế: “Em bạn với ?”

Hạ Tuế chớp mắt hai cái, phản ứng lời Hứa Thanh Dã , gật đầu.

Hứa Thanh Dã cúi đầu tiếp tục rót rượu, miệng : “ .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-mac-nu-trang-toi-bi-ban-cung-phong-theo-doi/chuong-37-toi-chi-muon-lam-ban-trai-em.html.]

Đơn giản, dứt khoát, trực tiếp.

Nghe thấy câu trả lời , Hạ Tuế cảm thấy chút buồn bã, lồng n.g.ự.c như thứ gì đó đè nặng, chút uất ức, ê ẩm. Cậu chớp mắt hai cái, rũ mắt xuống ”.

Hứa Thanh Dã tiếp tục hỏi: “Em vội vàng kiếm tiền như … là vì ba em ?”

Hạ Tuế gật đầu, lắc đầu: “...Có, nguyên nhân của ông . cũng tự sống .”

Hứa Thanh Dã gì. Hạ Tuế tiếp tục , men say trỗi dậy khiến chút choáng váng, gan cũng dần lớn hơn: “Cuộc sống của , chắc chắn là từng trải qua. Cậu thứ, chẳng thiếu gì cả, cuộc sống của hảo.”

" .. hâm mộ .” Giọng trầm xuống.

Hứa Thanh Dã , cố gắng nhịn xuống thôi thúc ôm lòng, : “Không cuộc sống của ai là hảo cả. cũng phiền não, những lúc vui. Những gì chúng thấy đều là những gì khác cho chúng thấy mà thôi.”

Lúc , Hạ Tuế cảm thấy đầu óc thành một mớ hỗn độn, lời Hứa Thanh Dã xoay vài vòng trong đầu mà vẫn hiểu ý nghĩa. Chỉ còn hai từ " vui" lơ lửng trong đầu.

Cậu nghĩ đến " vui", nghĩ đến sự mất mát, khổ sở vì Hứa Thanh Dã từ chối bạn ban nãy, về chủ đề ban đầu:

“Vì bạn với ?”

Rõ ràng đều thích , đều bạn với .

Hứa Thanh Dã thấy vẻ mặt Hạ Tuế rõ ràng chút tủi , bất động thanh sắc truy vấn: “ bạn với em , quan trọng đến ?”

Hạ Tuế suy nghĩ một chút, gật đầu.

Hứa Thanh Dã hỏi: “Vì quan trọng đến ?”

Hạ Tuế nhíu mày, dường như cũng đang suy nghĩ vấn đề .

Hứa Thanh Dã chăm chú một lúc, từ từ một câu “ vội”, đó mở điện thoại, bật chức năng ghi âm.

Hạ Tuế suy nghĩ hồi lâu mà vẫn nghĩ cố chấp bạn với Hứa Thanh Dã đến . Rõ ràng nhiều thích , bạn với , vì nhất định là Hứa Thanh Dã?

đối phương từ chối khổ sở đến ?

Hứa Thanh Dã thấy lông mày càng nhíu chặt, chằm chằm mắt , như thể đang dụ dỗ, nhẹ giọng hỏi: “Có vì, em thích ?”

Thích?

Từ theo lời của đối phương lập tức xông đại não Hạ Tuế, mang theo một chút mê hoặc.

Cậu thích Hứa Thanh Dã ?

...Có lẽ, là thích ?

Vừa nghĩ đến từ , nghĩ đến con Hứa Thanh Dã, liền cảm thấy tim đập dồn dập.

Hứa Thanh Dã : “Đừng suy nghĩ gì cả, cứ theo ý nghĩ chân thật nhất trong lòng em, cho , em thích ở bên cạnh ? Em thích ?”

Anh chậm ngữ điệu của mấy chữ cuối cùng, giọng trầm thấp, từng bước dẫn dắt suy nghĩ của Hạ Tuế. Hạ Tuế khỏi đầu , về phía gương mặt đối phương.

Gương mặt Hứa Thanh Dã thanh tú, lãnh đạm. Mắt dài, sống mũi cao, môi hảo. Lúc , đôi mắt sâu thẳm chăm chú , bên trong dường như ẩn chứa cảm xúc mãnh liệt.

Hạ Tuế một lúc lâu, đó cảm giác như mê hoặc, từ từ, từ từ cúi về phía , nhẹ nhàng mổ một nụ hôn lên môi Hứa Thanh Dã.

Hứa Thanh Dã sững sờ, còn hồn, thấy Hạ Tuế : “Thích.”

“Em thích .”

Câu giống như chất xúc tác trực tiếp đốt cháy bộ m.á.u trong cơ thể Hứa Thanh Dã. cố gắng kiềm chế cơn bốc đồng lao lên, xé tan đối phương ăn bụng. Bàn tay đặt bàn vì kích động mà siết chặt thành nắm đấm, gân xanh nổi lên.

Anh hít sâu mấy , mới miễn cưỡng trấn áp nỗi lòng của , đến mức dọa sợ đối phương. Dùng giọng điệu dịu dàng nhất thể, mở lời: “ cũng thích em.”

Nhìn dáng vẻ ngây thơ một chút của Hạ Tuế khi say rượu, cũng nhịn cúi xuống nhẹ nhàng mổ môi đối phương.

Trân quý, quý giá.

Anh mắt Hạ Tuế, chậm rãi một cách nặng nề: “ bạn với em, chỉ bạn trai em.”

 

Loading...