Anh  nhấp một ngụm cà phê, giọng  vẫn ôn hòa.
"Diệp Trăn,  vẫn luôn cảm thấy,  nợ em một lời xin ."
Lúc đó còn trẻ,   hiểu sự lựa chọn của Bạch Tiêu Ngôn, lúc   xuất ngoại    sẽ  cùng  .
Lúc đó,   hiếm khi nghiêm túc  với : "Diệp Trăn,    cuộc đời em vì  mà  đổi."
"Tại  em  thể  cùng , nhưng Quý Vũ   thể xuất ngoại cùng ? Hai  ngày nào cũng ngâm  trong phòng thí nghiệm, bây giờ ngay cả xuất ngoại cũng   cùng ,  thích cô   ?!"
Anh  : "Bởi vì đó là con đường mà cô  cũng  , nhưng em thì khác, Diệp Trăn, trong kế hoạch cuộc đời của em, vốn dĩ   phần . Đừng vì  mà đưa  quyết định như ,   gánh nổi ."
 của những năm tháng tuổi trẻ, bướng bỉnh và kiên quyết: "Hoặc là để em  cùng , hoặc là, chia tay với em."
Câu chuyện  đó chính là chúng  mỗi  một ngả.
Anh  cùng  con gái  chung chí hướng với  đến bên  đại dương.
 cũng từng hận Bạch Tiêu Ngôn, cho rằng    lòng đổi  nên mới đối xử với  như .
   nghĩ , kỳ thực mỗi  đều khó  thể gánh vác thêm cuộc đời của một  khác.
Sự lựa chọn của Bạch Tiêu Ngôn, cũng   gì sai.
 mỉm  lắc đầu: "Không trách , lúc đó, em  hiểu chuyện."
Anh   , ánh mắt long lanh: "Những năm , em sống  chứ?"
 gật đầu.
Ánh mắt   dừng   chiếc nhẫn cưới của : "Ý  là, em  hạnh phúc ?"
 nghĩ đến  nào đó ở nhà, cứ quấn lấy   cùng   ngoài nhưng   từ chối,   như cô vợ nhỏ co rúm  giường, giọng  buồn bã: "Cũng đúng,  là tiểu tam   đưa  ánh sáng."
 khẽ : "Rất hạnh phúc."
Trong mắt Bạch Tiêu Ngôn thoáng qua một tia mất mát, im lặng một lúc mới lên tiếng: "Thực    tin em sắp kết hôn chớp nhoáng hai tháng  khi chia tay với .
"Anh  từng nghĩ đến việc   tìm em, nhưng lúc đó   còn kịp nữa .
"Anh luôn cảm thấy   khiến em đưa  quyết định vội vàng như .
"Có lẽ..."
Nói đến đây,   ngẩng đầu  , trong ánh mắt trong veo mang theo sự thăm dò và kiên định: "Tất cả đều  thể sửa chữa."
Lời  của   khiến  luống cuống  đổ cà phê, chất lỏng nóng hổi   giật .
Mu bàn tay lập tức đỏ ửng lên.
Bạch Tiêu Ngôn đột ngột  dậy nắm lấy tay .
"Cạch" một tiếng, âm thanh của vật lạ rơi xuống đất vang lên từ cửa  .
Phía  khe cửa hé mở lộ  một gương mặt tuấn tú phi phàm.
Thôi xong, là ông chồng xui xẻo mất trí nhớ của  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-mat-tri-nho-chong-toi-tuong-minh-la-tieu-tam-diup/chuong-3-chong-em-ve-roi-anh-di-day.html.]
Nhìn từ ánh mắt của , chính là lúc Bạch Tiêu Ngôn đang nắm tay , hai chúng  đang   tình tứ, tâm sự.
Hốc mắt  đỏ hoe, đôi môi  mím thành một đường thẳng.
Mắt ngấn lệ, trông thật đáng thương.
Từ góc độ của  mà , bây giờ chính là một tên tiểu tam dựa  sắc  đụng  chính thất hồi cung,  bất đắc dĩ  nhẫn nhịn.
Hắn khàn giọng : "Làm phiền ."
Xoay  bỏ .
"Này, Tần Tinh Dã!"
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
 lập tức rút tay về,  dậy đuổi theo.
Hắn chân dài,  chạy mấy bước mới bắt kịp  ở cửa thang máy.
Các nhân viên đều giả vờ  việc, nhưng thực chất tai mắt đều đang hóng chuyện bên .
 đuổi theo  một đường, lúc   chút bực .
 nắm chặt cổ tay , kéo  .
"Em  ..."
Lời còn  nghẹn  trong cổ họng, hốc mắt đỏ hoe, vẻ mặt tủi  của  đột nhiên đánh trúng trái tim .
Cơn tức giận nhỏ bé đó lập tức tan biến,  theo bản năng đưa tay nâng mặt .
"Ấy chà,  chuyện gì ,   tủi  thế?"
Hắn hất tay  : "Chồng em về ,   đây."
"Đừng mà,   em  ..."
 đang định thú nhận,  chính là  chồng yêu quý của .
Tuy rằng bộ dạng yếu đuối  thể tự chăm sóc bản   của    thích.
   khó chịu như ,  cũng thấy  áy náy.
"Thực   mới là..."
"Tinh Dã, lâu   gặp." Lúc  Bạch Tiêu Ngôn cũng đuổi theo.
Bạch Tiêu Ngôn đưa tay , Tần Tinh Dã liếc  bàn tay đang đưa  của  , vẻ mặt tủi     biến mất,  trở nên lạnh lùng và kiêu ngạo.
Phải giữ thể diện, dù là tiểu tam cũng  giữ thể diện cho .
Hắn đưa tay  bắt tay Bạch Tiêu Ngôn: "Lâu   gặp, đàn ."
Ừm, bề ngoài thì  thứ đều .
Chỉ là bàn tay Tần Tinh Dã nắm lấy tay Bạch Tiêu Ngôn dùng sức đến mức các khớp xương trắng bệch.
Bạch Tiêu Ngôn  chút khó hiểu, dù    cũng  chia tay với  bốn năm ,  cần thiết  như  chứ.
   vẫn đưa  lời mời: "Cùng  ăn cơm ."