Sau Khi Mở Cửa Hàng Món Kho, Tôi Phất Lên [Mỹ Thực Văn] - Chương 43: Thuê cửa hàng - 2

Cập nhật lúc: 2025-11-07 13:52:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bà Dương: " thế. Ông chủ bán sữa mang , ăn cũng khá, kiếm tiền nên mới đổi nghề, chuyển nơi khác."

Nhan Yên thầm bĩu môi trong lòng: Nếu bán thật, ai cam lòng bỏ con gà đẻ trứng vàng chứ?

Nhìn quanh một vòng, Nhan Yên cảm thấy khó xử: "Chỗ cách đường cái đến ba, bốn mét lận, nếu để ý rẽ tìm, chắc chắn ai ở đây còn một cửa hàng."

Bà Dương gượng: "Tuy rằng chỗ của khuất đường chính một chút, nhưng ngay giao lộ thể dựng một tấm bảng lớn, cửa cũng thể treo bảng điện tử đủ màu sắc lòe loẹt. Nếu hai vị thật sự ý thuê, giá cả thể thương lượng."

Nhan Yên, nhờ Hoàng Tú Lan ( cô) truyền thụ bí kíp "trả giá nửa tiền", mạnh dạn giá: "1300 tệ."

Bà Dương nhíu mày: "Cô giá tàn nhẫn quá. Cô xem cửa hàng của rộng gần 60 mét vuông, sẵn khu bếp lớn, thấp nhất cũng 2200 tệ mỗi tháng."

Vừa nãy Nhan Yên xem qua khu bếp, ước chừng hơn hai mươi mét vuông, chật lắm, thể đặt máy móc và tủ lạnh. Nhan Yên cân nhắc, tăng thêm một chút: "1500 tệ. Diện tích lớn thật, nhưng lối dễ tìm chút nào!"

Bà Dương bộ khó xử: "Thôi, chúng cùng lùi một bước nhé, 1800 tệ. Một phòng đơn gần Đại học Giang Nam ít nhất cũng sáu, bảy trăm tệ một tháng , cửa hàng rộng mười mấy mét vuông ở lầu một, thể thấp hơn nữa , cô bé ."

Nhan Yên và ba cô liếc . Thấy ông Nhan gật đầu, cô cái giá 1800 tệ ở khu vực là món hời lớn .

Kiểm tra kỹ lưỡng từng điều khoản trong hợp đồng, Nhan Yên chuyển khoản cho bà Dương 10,800 tệ tiền thuê nửa năm, đồng thời đặt cọc 1000 tệ nữa, tổng cộng là 11,800 tệ.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Ký xong hợp đồng, cầm tay chiếc chìa khóa, Nhan Yên mở cửa gian phía . Cô thực sự sở hữu một cửa hàng của riêng , cảm giác thật chân thật bao.

Trong cửa hàng còn sót vài dụng cụ vệ sinh của chủ cũ như chổi, cây lau nhà. Hai cha con Nhan Quốc Hoa dùng chúng quét dọn sơ qua, lau sạch bụi bẩn. Căn phòng cũ lập tức trở nên sáng sủa, sạch sẽ, thông thoáng, khiến cảm thấy dễ chịu hẳn. Nhan Yên chống tay lên hông, càng càng thấy thỏa mãn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-43-thue-cua-hang-2.html.]

Lúc đến, trời đổ cơn mưa rào. Trên đường về, mưa ngớt dần. Ông Nhan Quốc Hoa cầm ô, đưa Nhan Yên ghế phụ nhanh chóng vòng qua ghế lái. Chiếc xe chậm rãi lăn bánh, khuất dần trong màn mưa bụi.

Trong xe, ông Nhan Quốc Hoa : "Tiền con kiếm hơn một tháng qua đều đổ tiền thuê nhà hết , giờ chắc còn tiền để trang trí nhỉ!"

Nhan Yên trưng vẻ mặt đau khổ: " ! Ba cho con mượn tiền trang trí cửa hàng nhé?"

Ông Nhan Quốc Hoa lập tức cao giọng: "Con , tiền lương của ba đều gửi thẻ của con hết , ba lấy tiền mà cho con mượn?"

Ánh mắt Nhan Yên cụp xuống. Ông Nhan Quốc Hoa đề nghị: "Hay là con năn nỉ con, mượn bà một ít?"

Nhan Yên bướng bỉnh: "Con xin . Con vẫn còn mấy ngàn tệ tiền tiết kiệm, nếu trang trí đơn giản thì chắc là đủ, nhưng nếu dùng hết tiền đó, con sẽ còn vốn để nhập hàng, ký sổ, lỡ như tình huống khẩn cấp cũng tiền mặt để xoay xở. Thế nên con quyết định , tiên cứ dùng tạm, trang trí gì cả."

Ông Nhan Quốc Hoa hỏi: "Không trang trí bên trong quán, nhưng bảng hiệu thì tính đây? Con định treo nguyên cái bảng hiệu quán sữa cũ ?"

Mắt Nhan Yên sáng lên: "Bảng hiệu , cũng hẳn là tốn tiền. Con cách để cần chi tiền ."

Một cái bảng hiệu cửa hàng cũng ngốn mất mấy trăm tệ , cô chi nổi tiền đó!

Cô tìm một tấm gỗ miễn phí, dùng dụng cụ đ.á.n.h bóng nó đến khi nhẵn thín, đó bắt đầu thoa sơn màu lên. Nước sơn Nhan Yên dùng để sơn chiếc xe điện ba bánh vẫn còn thừa hơn nửa bình, giờ cô tận dụng quét lên, chờ đợi nó khô.

Suốt gần hai ngày, mưa rào liên tục trút xuống, kéo dài ngớt. Không khí trong nhà tràn ngập mùi ẩm mốc. Mãi đến tận sát ngày Nhan Yên mở hàng, tấm bảng gỗ của cô vẫn khô .

 

Loading...