Hai thực khách ôm theo sự tò mò bước . Thay vì máy pha sữa, đập mắt họ là những chiếc nồi inox đủ loại sắp xếp gọn gàng.
Chưa tới thời gian kinh doanh, Nhan Yên đang việc trong bếp. Cô đưa tay lau lớp mồ hôi mỏng trán. Sau "chiến trường" của cô chính thức chuyển từ nhà cửa tiệm, còn vận chuyển tới lui nữa.
Đang lúc sắp xếp hộp đóng gói, Nhan Yên thấy tiếng bước chân, cô liền thò đầu từ bếp: "Chị ơi, bên em vẫn bán ạ."
Hai cô gái : "Ồ, còn lâu chị?"
Nhan Yên bếp kiểm tra. Đồ ăn kho chín, chỉ còn chờ thấm vị: "Chắc mười phút nữa thôi, lâu lắm. Hai em thể trong chờ một lát nhé."
Hai cô gái đồng thanh: "Dạ, ạ, tụi em thong thả."
Một bà cụ hiền lành, phúc hậu đẩy tấm rèm bếp bước , bưng tới hai ly thức uống nóng: "Sữa đậu nành mới nấu đấy, cần trả tiền , các cháu nếm thử, cẩn thận kẻo bỏng nhé."
"Cháu cảm ơn bà ạ."
Các cô gái tự động tìm ghế cao ở quầy xuống lướt điện thoại. lúc khát nước, họ cắm ống hút, nhấp một ngụm nhỏ. Hơi nóng , hương đậu phộng và vị ngọt thanh của sữa đậu nành lan tỏa đậm đà. Có thêm chút đường, uống thơm ngon.
"Ly sữa đậu nành đặc ghê, uống ngon thật. Ngon hơn mấy loại nhạt như nước ốc tớ mua bên ngoài nhiều."
"Thật hả, tớ cũng thử xem."
Trong bếp, Nhan Yên khẽ mỉm khi lỏm cuộc trò chuyện của hai cô gái. Cô sang ông : "Ông ngoại, họ khen sữa đậu nành ông nấu ngon lắm kìa."
Ông cụ đắc ý nhướng mày: "Đương nhiên! Sữa đậu nành của ông thêm đậu phộng, đậu nành, hạt mè, ngon dưỡng sinh mượt tóc, dinh dưỡng hơn cái thứ sữa rác rưởi sữa nhiều."
Bà ngoại nhấp ngụm sữa trong tay, nhướng mày trêu chọc: "Kệ . Được uống sữa là vui ."
Ông ngoại bà, vẻ mặt bất đắc dĩ, y như đang một "bà già ngoan cố" .
Chỉ một lát , Nhan Yên vén rèm, báo cho khách ngoài sảnh quầy sẵn sàng mở bán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-46-mo-cua-hang-3.html.]
"Em thấy trong nhóm món mới là xiên thỏ viên, cho em chân vịt, xương đòn vịt, với món chay mới, mỗi loại một phần, tổng cộng bao nhiêu tiền ạ?"
Vừa cho đồ hộp đóng gói, Nhan Yên tính toán: "Xiên thỏ viên cay là 10 đồng 3 xiên, chân vịt 3 đồng một cái, xương đòn vịt 3 đồng một cái, đồ chay mới cải thảo và đậu rang, mỗi xiên một đồng, tổng cộng là 18 đồng. Tiêu 15 đồng, tặng một ly sữa đậu nành đậu phộng."
Cô gái xua tay: "Không cần chị, nãy bà cho tụi em ."
Nhan Yên mỉm : "Vừa nãy là bà ngoại chị tặng riêng mà. Em cứ nhận ."
Cô gái thể gì khác hơn là nhận lấy ly sữa.
Bạn cô gái gọi hai cái đầu thỏ, cải thảo và đậu rang mỗi loại hai xiên.
"Chị ơi, đầu thỏ nhà chị thơm thật sự, nhưng em thấy vẫn đủ độ cay. Thỏ đáng yêu như thì đương nhiên ăn thật cay, chị thể thêm chút bột ớt đặc chế của chị giúp em ?"
Nhan Yên xòa: "Đương nhiên là , nhưng bột cay lắm nha!"
"Không , em thích ăn cay cực kỳ, cay ."
Cô gái thêm: "Tuy đầu thỏ nhà chị cực kỳ thơm, nhưng chị xem xét khai thác món mới ? Em ăn ruột heo kho."
Chưa kịp để Nhan Yên mở lời từ chối, một giọng quen thuộc vang lên từ cửa: "Ruột heo, ruột heo kho hả? Hôm nay ruột heo kho thật ? Bán thế nào, lấy một phần!"
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Nhìn thấy Thẩm Viên và hai bạn cùng phòng của cô , Nhan Yên thấy điềm .
Mấy đừng xuất hiện trùng hợp thế chứ!
Nhan Yên bĩu môi: "Ăn ruột heo gì cơ chứ. hiểu nổi mấy cô gái trẻ đáng yêu như các cô nữa. Không các cô thích gặm đầu thỏ , thích cái món ruột heo bốc mùi khó ngửi đó?"
Sở thích của họ thật sự kỳ lạ, Nhan Yên luôn cảm giác là bình thường, hợp với mấy cô gái .