Rất nhanh, từ trong quầy pha chế truyền đến giọng của Nhan Yên: "Nấm sò hết , những ai xếp hàng chỉ để mua nấm sò thì đừng xếp nữa."
Trong hàng tràn ngập tiếng kêu rên, thắc mắc: "Nhanh , mười mấy cân đều bán hết ?"
Nhan Yên đáp: "Sợ bán hết, hôm nay chỉ kho một nửa thôi."
"Không , vì ăn nấm sò tươi ngon, thể đợi."
"Chị chủ, cũng thể chờ."
“ cũng ..."
Được , Nhan Yên nhờ ba còn bán hàng ở quầy pha chế, bản thì trở nhà bếp rửa sạch nấm còn dư. Bên ngoài ít nhất còn hai mươi . Cô tính toán, mấy cân nấm sò còn lẽ cũng đủ bán.
Tống Thành theo hướng dẫn của điện thoại, tiến một con hẻm nhỏ chật hẹp. Anh theo bản năng cau mày, nhưng thêm mấy mét nữa, cuối cùng thấy chiếc xe bán đồ ăn vặt màu hồng nhạt đậu ở cửa tiệm mà Lam Thiên .
Anh nhận chiếc xe đẩy , còn tới gần, phát hiện trong cửa tiệm đông như mắc cửi, thậm chí xếp hàng tràn cả ngoài quán.
Làm ăn thật khá khẩm. Chỉ là cửa hàng trang trí vẻ lạ lùng. Bình thường các cửa tiệm bán món kho sẽ trưng bày tủ lạnh bằng kính, sạch sẽ vệ sinh, thuận tiện cho khách hàng cảm nhận sắc hương vị của đồ ăn.
Ở đây tủ lạnh kính, chỉ quầy pha chế. Tống Thành thấy khẽ cau mày. Bên tai truyền đến âm thanh quen thuộc của Lam Thiên: "Anh Thành, ở đây! mua cật và cánh vịt , chỉ là nấm sò đợi lát nữa."
Tống Thành , thấy phía Lam Thiên đẩy mành che , ngay đó một bóng quen thuộc bước , tốn sức bưng một nồi inox tới.
Người đàn ông trung niên trong quầy pha chế tiến lên vài bước, nhận lấy nồi trong tay cô.
Gương mặt đàn ông trung niên giống Nhan Yên, dáng dấp, hẳn là trưởng bối trong gia đình cô.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Tống Thành tiến lên. Lam Thiên vui vẻ : "Anh Thành, mua nấm sò ! Anh cướp 20 xiên từ trong tay đám phụ nữ khó khăn cỡ nào , huhu..."
Tống Thành tỏ vẻ ghét bỏ, lướt qua Lam Thiên, thẳng tới mặt Nhan Yên: "Quán của cô trang trí quá xí."
"Hả?" Nhan Yên bối rối hai giây: "Có lẽ là , vì hề trang trí gì cả."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-54.html.]
Lần đến lượt Tống Thành sửng sốt: "Có ý gì?"
Nhan Yên thành thật đáp: "Con mới đóng tiền thuê nhà, hiện tại tiền, nên cứ để thế , kiếm tiền sẽ trang trí . À, cả lẵng hoa nữa, cảm ơn nhé!"
Lý do thật sự ngoài dự đoán của Tống Thành.
Trang trí cửa tiệm thì thể tốn bao nhiêu tiền chứ?
Anh nghĩ, cô gái trẻ tuổi mới bước từ Tháp Ngà, chỉ trong vòng một, hai tháng chuyển từ sạp hàng vỉa hè đến thuê hẳn một địa điểm để mở cửa tiệm kinh doanh, quả thực là năng lực.
Cô đúng mực, vì vấn đề tiền bạc mà tỏ khó xử e dè, cứ như chuyện diễn đều là lẽ đương nhiên.
Tống Thành cố ý trêu chọc: "Ồ, cô dự định cảm ơn thế nào đây?"
Nhan Yên suy nghĩ hai giây đề nghị: "Thế thì... đặt hàng, sẽ miễn phí một đơn cho nhé." Cô thích mang ơn khác, cứ cảm thấy như tảng đá lớn đè nặng trong lòng .
Cô gái thật thà đến mức đáng yêu, Tống Thành trêu cô nữa: " đùa thôi, chỉ là hai lẵng hoa, tặng cho một cô chủ quán quen, cô đừng cảm thấy áp lực gì."
Nói xong, Tống Thành , cùng Lam Thiên bước .
Lam Thiên lẩm bẩm: "Trước đây chỗ là một quán sữa. Con gái ngoài tự gây dựng sự nghiệp, đúng là dễ dàng."
Anh còn thêm: "Nấm sò thật sự ngon, thảo nào nhiều cô gái đến xếp hàng mua ăn như ."
Tống Thành đáp: "Cậu quen một bạn mở KTV ? Giới thiệu của bên đó qua đây, nhập hàng ở chỗ ..."
KTV thường bán một vài món đồ kho nguội, đồ ăn vặt, đều là tự tìm nguồn nhập hàng, miễn là mùi vị quá tệ là .
Bạn của vài chi nhánh KTV, doanh thu mỗi ngày đều khá . Nếu thể nhập hàng từ chỗ Nhan Yên, chắc chắn doanh mỗi tháng sẽ hề kém.
Lam Thiên nhếch mép, ghé sát : "Anh Thành để ý cô chủ nhỏ nhỉ? Vừa giúp tìm nguồn hàng, còn tặng lẵng hoa mừng khai trương nữa chứ."