Tống Thành trừng mắt : "Nói linh tinh gì đó? Một cô gái như cô khác em gái là bao. Nếu em gái còn sống, lẽ cũng giống như cô lúc ."
Tống Thành một cô em gái, điều Lam Thiên rõ.
Vô tình chạm nỗi lòng khác, Lam Thiên lập tức thu vẻ cợt nhả: "Anh Thành, tính năng lung tung mà, đừng để bụng nhé."
Tống Thành bật : "Nếu thực sự để bụng, nghĩ còn thể lành lặn ở đây ?"
Lam Thiên rụt cổ : "Ây da, đừng hù , sợ thật đó."
Tống Thành rùng nổi hết da gà: "Đưa đồ cho , thể đấy."
Lam Thiên vội vàng kêu lên: "Đừng mà, Anh Thành! chờ món nấm sò lâu lắm , một miếng cũng ăn nữa!"
Tống Thành lưng bước , hề ngoái đầu .
Sau khi kết thúc ngày kinh doanh, Nhan Yên dùng ứng dụng tính toán điện thoại để tổng kết doanh thu hôm nay, tổng cộng 3650.9 đồng.
Nhan Quốc Hoa cầm khăn lau chùi quầy hàng cho sạch sẽ. Vừa ngẩng đầu lên, ông thấy con gái đang tít cả mắt: "Cái con bé tham tiền ."
Nhan Yên cực kỳ bí ẩn : "Ba tổng doanh thu ngày hôm nay của con là bao nhiêu ?"
Lúc , Nhan Quốc Hoa vẫn thực sự để tâm lắm. Trước đây họ cũng từng hỏi Nhan Yên kiếm bao nhiêu lời, chỉ là mỗi ngày cửa tiệm mở là bộ món kho đều bán hết sạch, nghĩ bụng chắc là lời chút ít.
Nhan Yên giơ bốn ngón tay. Nhan Quốc Hoa đoán: "400 tệ !"
Nói xong, ông cảm thấy đúng. Ngày hôm nay bán nhiều món kho như , thể chỉ kiếm 400 tệ?
Khi nghĩ đến một khả năng nào đó, Nhan Quốc Hoa hoảng hốt, lắp bắp hỏi: "Bốn... bốn nghìn ư?"
Nhan Yên gật đầu: "Tổng cộng 4089.5 đồng."
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Nhan Quốc Hoa sững sờ, trợn tròn mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-mo-cua-hang-mon-kho-toi-phat-len-my-thuc-van/chuong-55.html.]
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Ông từ tám giờ sáng sớm đến bốn giờ chiều, mỗi ngày cần cù siêng năng, thật thà việc, lương một tháng cũng chỉ hơn 5000 tệ. Cộng thêm khoản thưởng cuối năm, một tháng cũng chỉ hơn sáu ngàn. Vậy mà doanh thu một ngày bán hàng ở cửa tiệm của Nhan Yên gần đuổi kịp lương một tháng của ông !
Nghĩ nghĩ , doanh thu trong cửa tiệm của con bé còn trừ tiền thuê nhà, chi phí nguyên vật liệu, tiền lương nhân viên. Lợi nhuận ròng mỗi ngày nếu một nửa cũng là .
Ai bán hàng vặt tương lai chứ? Con gái ông chỉ tự mở tiệm, tự chủ, thu nhập một tháng lên đến hơn chục nghìn tệ, hề thua kém gì việc công ăn lương.
Doanh thu trong cửa hàng định, Nhan Yên dự định tìm một trong khu dân cư chuyên cung cấp các mặt hàng đông lạnh.
Ánh sáng chiến thắng ló rạng ngay mắt, Hoàng Tú Lan cuối cùng cũng đợi đến ngày tự do: "Sau cần chân sai vặt nữa ! Buổi trưa thể gọi đồ ăn ngoài yêu thích , trưa nào ở cơ quan cũng gọi, gọi mỗi ngày!"
Nhan Quốc Hoa: "..."
Nhan Yên: "Mẹ yêu quý, giảm cân ?"
Hoàng Tú Lan: "Càng giảm càng mập! Mẹ quyết định tạm thời hòa giải với mấy ngấn mỡ eo . Chờ lấy tinh thần, sẽ tiếp tục giảm cân ."
Nhan Yên và Nhan Quốc Hoa liếc mắt , hẹn mà cùng bật vui vẻ.
Dọn dẹp quầy hàng sạch sẽ, khóa xe bán hàng ba bánh . Nhan Yên và gia đình bắt xe buýt về nhà.
Vừa xuống trạm xe, qua ngã tư, Nhan Yên chợt thấy một bà lão đang run rẩy, cô lập tức buông tay .
"Bà ơi, cháu đỡ bà qua đường nhé." Nhan Yên cực kỳ nhiệt tình, hiếm lắm cô mới gặp cơ hội việc kiếm điểm như thế . Năm điểm tiến độ chẳng gọn trong tay cô .
Đỡ bà lão qua đường xong, cô kiên nhẫn chờ một lát, nhưng vẫn thấy tin nhắn báo tiến độ tăng lên.
Lúc Hoàng Tú Lan và Nhan Quốc Hoa đến, cô hỏi: "Tự nhiên ngẩn ở ngã tư gì thế? Đi mau."
Nhan Yên chằm chằm khung trạng thái trong suốt mặt. Trong mắt Hoàng Tú Lan, cô chỉ đơn thuần là đang ngẩn thất thần.
Trở phòng , Nhan Yên ngay lập tức kiểm tra tin nhắn của nhóm 1 và nhóm 2.