Bỗng nhiên,  vung tay ném mạnh chén rượu xuống đất, phát  một tiếng vỡ chói tai.
"Lý Thận! Trẫm  ngờ ngươi  lớn gan như ! Ngươi dám mang tử sĩ  cung, rốt cuộc  ý gì?"
Lý Thận thấy Chử Thừa Diệp nổi giận, lập tức quỳ xuống: "Hoàng thượng bớt giận, thần  oan!"
"Oan ư?"
Chử Thừa Diệp  dậy, bước đến  mặt Lý Thận. Bên ngoài lập tức   kéo một t.h.i t.h.ể .
Hắn cúi xuống, trực tiếp xé áo thi thể, lộ  hình xăm  bả vai.
"Vậy ngươi giải thích xem, từ khi nào hạ nhân của ngươi   hình xăm của tử sĩ?"
[Hừm, kịch   đây! Huynh  tương tàn luôn !]
[Còn  hơn cả mấy vở cung đấu nữa!]
Nghe thấy lời trong lòng Trình Cẩn, Chử Thừa Diệp lạnh lùng liếc nàng một cái.
Lý Thận thấy ánh mắt , lập tức hiểu , liền dập đầu, chỉ tay về phía Trình Cẩn:
"Hoàng thượng,   nữ nhân    gì với ngài ? Thần cùng ngài xông pha chiến trận, giúp ngài giành  hoàng vị! Hoàng thượng, chẳng lẽ ngài  quên, năm đó là thần che chắn cho ngài, ngài mới  thể trở về Nam Tề an ?"
Trình Cẩn  chỉ đích danh, chỉ  : "Ta?"
[Liên quan gì đến ? Ta chỉ là  qua đường thôi mà!]
"Đương nhiên trẫm  quên! Chính vì luôn ghi nhớ nên ngươi mới dám sinh lòng phản trẫm, đúng ?"
"Hoàng thượng, ngài với nữ nhân  mới quen bao lâu? Thần mới là  từng  sinh  tử với ngài! Ngài   thể tin nàng  mà  tin thần? Thần thật sự  oan!"
"Oan oan oan! Ngươi chỉ   oan! Nếu thực sự  oan,    đưa   chứng cứ? Chẳng lẽ ngươi vẫn luôn cho rằng trẫm sẽ  nghi ngờ ngươi?"
Chử Thừa Diệp tiến lên từng bước. Hắn   tin rằng   Lý Thận, nhưng chứng cứ rành rành  mắt.
Lý Thận đột nhiên chỉ thẳng  Trình Cẩn:
"Chắc chắn là nàng ! Nàng  là  của Trình gia! Thần cùng Trình Thái phó vốn là kẻ thù, vì thế nàng  mới ghi hận trong lòng!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-nghe-thay-tieng-long-cua-ta-nhan-vat-phan-dien-da-chim-dam-trong-kich-ban/chuong-10-kich-hay-huynh-de-tuong-tan-2.html.]
[Ngươi      ?]
[Có lẽ nên mời thái y xem qua, theo lý mà  thì một nữ tử yếu ớt như   thể gánh nổi cái nồi to thế  .]
Chử Thừa Diệp tức giận đến cực điểm,  ngờ Lý Thận dù chứng cứ  rành rành vẫn  chịu thừa nhận.
"Vẫn còn chối!"
Hắn tung một cước đá thẳng  vai Lý Thận.
Từ nhỏ Chử Thừa Diệp  luyện võ, lực chân vô cùng mạnh, nếu  cũng  thể từ Nam Cương g.i.ế.c  một con đường máu.
Lý Thận  đá bay mấy trượng, bả vai giống như  búa tạ đập trúng, xương khớp sai lệch, nhưng   vẫn quỳ rạp  đất,  dám kêu rên một tiếng.
Chử Thừa Diệp phất tay: "Người ! Lý Thận dám  phản, âm mưu hành thích trẫm, lập tức giam  đại lao!"
Lý Thận  lôi . Chử Thừa Diệp chỉ cảm thấy lòng nặng trĩu, khoát tay  hiệu cho cung nhân chuẩn  kiệu đưa Trình Cẩn về.
Mà Trình Cẩn, vẫn  thể  hồn  cú đá  .
[May mà   đá là Lý tướng quân...]
[Nếu là , chắc   một cước đá bay sang tận Đại Lý .]
Khi kiệu đến cửa cung, Ngụy An đặc biệt căn dặn:
"Nương nương, chuyện hôm nay..."
Trình Cẩn là  nghiên cứu lịch sử cổ đại, cũng   vô  tiểu thuyết cung đấu, thuộc lòng cả kịch bản. Nàng lập tức  động tác kéo miệng khóa :
"Yên tâm, miệng  còn kín hơn cả  chết."
Lúc  Ngụy An mới hài lòng,  hiệu cho cung nhân mở cửa kiệu, để nàng  cung.
Trình Cẩn   điện,  thấy tất cả cung nữ, thái giám xếp thành hàng chờ .
Mà Xuân Đào, nha   cận của nàng,  quỳ rạp  đất,  thấy nàng liền dập đầu liên tục, nước mắt lã chã.
"Nương nương tha mạng! Nô tỳ sai ! Nương nương tha mạng, nô tỳ  sai !"