Trình Cẩn  rõ ngọc bội  vấn đề nhưng vẫn giả bộ sợ hãi, cố tình chối cãi vài câu lấy lệ:
“Không! Đây   là ngọc bội của thần ! Sao nó  ở chỗ ngươi?”
Nàng tự thấy bản  diễn vô cùng ,    dáng vẻ của kẻ chột .
Nào ngờ, Chử Thừa Diệp bỗng bật , trầm giọng :
“Tốt! Quý phi     của nàng ,  thì  .”
Trình Cẩn: “?”
Hả?
Tin nàng dễ dàng  ?
Nhỡ  nàng  bừa thì ?
“Người , kéo tiện tì dám vu oan quý phi xuống, đánh chết!”
Hai chữ “đánh chết” vang lên khiến Trình Cẩn run b.ắ.n cả .
Mẹ ơi,  hổ danh là bạo quân.
Mạng  trong tay  chẳng khác nào con kiến.
  tình tiết   chệch hướng thế ? Sao bạo quân  tin tưởng nàng như ?
Theo cốt truyện, chẳng  bây giờ nên kéo nàng  ?
Nàng  chuẩn  sẵn tinh thần , chỉ định giả vờ giãy giụa một chút để  khác khiêng nàng  thôi.
Nàng nhớ trong truyện  , từ tẩm cung của  đến lãnh cung cũng khá xa.
Khổ  khác chứ đừng khổ bản !
Nghĩ , Trình Cẩn  dùng đôi mắt long lanh  Chử Thừa Diệp, tiếp tục chống chế:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-nghe-thay-tieng-long-cua-ta-nhan-vat-phan-dien-da-chim-dam-trong-kich-ban/chuong-4-mang-chi-co-mot-nhung-chuyen-nguy-hiem-thi-nhieu-khong-dem-xue-2.html.]
“Hoàng thượng, tuy thần   vu oan, nhưng trong hậu cung  chỉ  thần  và Huệ quý nhân. Nay nàng   đẩy xuống hồ, thần  cũng  trách nhiệm.”
“Thần   sai ,  hãy để thần  đóng cửa hối  trong cung ?”
Dù  thể  lãnh cung, nhưng ít nhất cũng  thể tạm thời tránh xa thị phi,   đối mặt với bạo quân nữa.
[Sắp đến phần   chứ?]
Chử Thừa Diệp  những lời trong lòng nàng thì sắc mặt tối sầm , phất tay bảo nàng  dậy.
“Đã   ,  thì…”
[Cấm túc! Cấm túc! Kiểm điểm! Kiểm điểm!]
Trình Cẩn thầm giương cờ reo hò trong lòng.
“Vậy thì tối nay tham dự yến tiệc tại Đại Hòa cung cùng trẫm.”
Sắc mặt Trình Cẩn lập tức xụ xuống.
Bữa tiệc tối… Theo cốt truyện, tuy nàng   g.i.ế.c ngay, nhưng vết thương từ thanh kiếm  độc sẽ để  di chứng suốt đời.
Trình Cẩn vô cùng tuyệt vọng.
Nàng vẫn  vùng vẫy thêm chút nữa:
"Thần    yến tiệc   là để chiêu đãi các tướng sĩ lập công nơi sa trường,  thần   thể tham dự chứ?"
Chử Thừa Diệp  để cho nàng  bất kỳ cơ hội từ chối nào.
"Trẫm  ngươi  thì ngươi  ."
Khóe miệng Trình Cẩn khẽ giật một cái.
[Hahahaha, bá đạo ghê.]
[Mạng chỉ  một, mà chuyện nguy hiểm thì nhiều  đếm xuể.]
[Nhất định  bắt   ? Ngươi tin ,  mà phát điên lên sẽ đ.â.m đầu c.h.ế.t chung với ngươi đấy, cả hai cùng  chầu trời luôn!]