Nhân Thọ Điện rơi  im lặng, thật lâu , trưởng công chúa mới tìm   giọng  của :
 
“Tốt,  !”
 
“Quả nhiên là đồ vong ân bội nghĩa nuôi   nổi, chính mẫu  ruột còn  thích ngươi, ngươi cảm thấy loại tính tình  của ngươi, dưỡng mẫu sẽ thương ngươi bao nhiêu?”
 
“Ngươi cứ  , đến lúc đó đừng  trở về cầu xin !”
 
“Mẫu , nhi thần mang Ngọc nhi về nghỉ ngơi!”
 
Bối Tịnh Sơ  trò     cho sợ ngây .
 
Phải  thế.
 
Cứ như  là đổi mẫu  ?
 
Kết cục của Triệu Kiềm trong nguyên tác là uất ức mà chết.
 
Hiện tại  nhóc đáng thương rốt cuộc cũng chờ đến ngày mây tan thấy trăng sáng, Bối Tịnh Sơ vui đến mức uống thêm vài ngụm sữa.
 
Haiz, nàng cũng  ăn  món khác.
 
Bởi vì Nhân Thọ Điện mời nhiều thái y như , đại hiếu tử hoàng đế  vội vã chạy đến.
 
“Sao mẫu   mời ngự y ? Là ngài  Sơ Nhi xảy  chuyện?”
 
Thái Hậu  mắng: “Ngươi cứ mong tổ tôn hai  bọn     như  ?”
 
“Vừa thấy ngài tinh thần phấn khởi như  là     việc gì . Hơn nữa còn  thể  đùa chứng minh Sơ Nhi cũng   việc gì.”
 
Thái Hậu khen: “Thật là thông minh tuyệt đỉnh.”
 
Bối Tịnh Sơ đột nhiên   tiếng, hai  đều khó hiểu  nàng.
 
[Ha ha ha ha ha ha thông minh tuyệt đỉnh ha ha ha!]
 
Hoàng đế: Xong , Bối gia của   thêm một  điên.
 
Thái Hậu vẫy lui những  khác, hoàng đế lập túc  mẫu   việc phân phó.
 
Thái Hậu kể  những việc lúc  một .
 
Hoàng đế  xong thì mặt đầy dấu chấm hỏi.
 
Đối với con ruột cũng  thể xuống tay hung ác đến mức tát điếc lỗ tai  , đây là ác độc cỡ nào.
 
Nhìn  mà xem, chỉ  một đứa nhỏ cũng là nâng như nâng trứng.
 
Nhóc con to gan lớn mật nhà  mỗi ngày đều động thổ  đầu thái tuế*, nhổ răng trong miệng cọp.
*Động thổ  đầu thái tuế: động thổ  nhà xúc phạm  thái tuế; ý chỉ hành vi xúc phạm   quyền thế lớn
 
Hoàng đế đều  nỡ động  con bé dù chỉ là một ngón tay.
 
Còn  đứa nhỏ trong bụng của Thục phi, cho dù  nàng    mắt, đều  nhịn xuống để   tổn thương đến đứa nhỏ.
 
Cho dù  chắc thai nhi  kế thừa đầu óc của mẫu , về  hơn phân nửa sẽ  thông minh.
 
Hắn cũng  khả năng sẽ  thiên vị đứa nhỏ do chính tay  nuôi lớn một chút, đó là cảm xúc bình thường của con    gì đáng trách.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-nghe-thay-tieng-long-cua-tieu-cong-chua-bao-quan-luong-cuong-roi/chuong-96-doi-mot-mau-than-khac-cho-trieu-kiem.html.]
 cũng sẽ  nặng bên  nhẹ bên  mà hà khắc với con  đến nông nỗi như thế .
 
Hắn thật sự  thể hiểu.
 
Đồng thời cảm thán ông trời bất công.
 
Người   cần con thì  dễ dàng sinh , còn  mong con đến đôi mắt đều sắp mờ luôn .
 
Haiz cuộc sống  quá khó khăn.
 
“Đến bây giờ con cũng   một hoàng tử nào,  thể suy xét nhận nuôi Kiềm Nhi  danh nghĩa của con.”
 
“Không  nhất định  lập  trữ quân, tương lai  nhi tử ruột thì cũng cứ xem như nhiều thêm một hoàng tử, nếu   thì đây cũng là lựa chọn duy nhất.”
 
“Cũng  cần sợ đám bề  lo lắng   nối nghiệp, đôi mắt nhắm đến những tên tông thất khác nữa.”
 
Hoàng đế phun hết nước  trong miệng , phun đầy lên mặt Bối Tịnh Sơ.
 
[Lão già thối , ông  gì đó! ]
 
Hoàng đế: Tốt  ,  việc thì phụ ,   việc thì lão già thối đúng .
 
Bối Tịnh Sơ  dẫn  lau mặt.
 
Hoàng đế biểu thị thái độ của  : “Không thể.”
“Tuyệt đối  thể!”
 
Ngôi vị hoàng đế của  tại    truyền cho một đứa cháu bên ngoại,   nhi tử thì nữ nhi   ?
 
Cái ý tưởng  chỉ là lóe lên một chút.
 
 hoàng đế đột nhiên nghĩ đến Bối Tịnh Sơ, gian trá hiểm ác, quỷ kế đa đoan giống hệt như .
 
Từ nhỏ  đa mưu túc trí,
 
Còn giống như ,    lương thiện.
 
Nếu là hoàng tử chỉ là một  tầm thường   tài cán gì,  thật sự sẽ từ bỏ một thiên tài mà  lập một  tài trí bình thường  trữ quân ?
 
Chỉ bởi vì Sơ Nhi là nữ  ?
 
Hoàng đế chìm  suy tư.
 
Thái Hậu nhận  đáp án, cũng  rối rắm nữa, bắt đầu tiến hành phương án thứ hai: Hàm Ninh trưởng công chúa.
 
Được lau đến thơm tho sạch sẽ  ôm trở về, Bối Tịnh Sơ  thấy Thái Hậu truyền lệnh triệu kiến  , bắt đầu tìm kiếm trong hệ thống.
Truyện được chuyển ngữ bởi Góc tiểu thuyết của mèo đen. Vui lòng không reup dưới mọi hình thức
 
Sau khi kết hôn, Hàm Ninh trưởng công chúa là  sống dễ chịu nhất trong nhóm tỷ .
 
Không ai đanh đá qua  nàng .
 
Các Trưởng công chúa khác  hiểu rõ tính tình của hoàng đế nên cũng  dám vượt quá giới hạn.
 
 Hàm Ninh trưởng công chúa   thấu  hoàng đế là kiểu  ngang ngược và đặc biệt  là bao che khuyết điểm.
 
Lúc tiên đế còn tại vị, nàng  còn thu liễm một ít,  khi Bối Hằng lên ngôi thì  thèm giả vờ nữa.
 
Phò mã và nhà chồng  ép nàng   khuôn khổ, ngay hôm đó   nàng  sai thị vệ bắt treo lên đánh, từ đây tiếng ác truyền xa.