Diệp Cửu Cửu bắt đầu đồ ăn trong bếp, xong thì mang ngoài, Tiểu Trương, Tiểu Vương và hai cô gái nhanh chóng nếm thử món gọi.
Hai cô gái lân đầu đến và bạn của Tiểu Trương đều kinh ngạc: "Lúc nãy còn nghĩ chỉ là nộm rong biển bình thường dám bán đắt thế, nhưng bây giờ mới thấy nông cạn quá, hương vị độc đáo, chua chua cay cay kích thích vị giác, thấy bán 88 còn rẻ."
"Trứng chưng cũng ngon." Cô bạn của cô gái trứng chưng hàu tươi non mịn màng, nhẹ nhàng gõ trứng hấp sẽ thấy nó như thạch rau câu, ăn thấy mềm mịn ngon miệng, bên trong còn thoang thoảng vị ngọt.
Cô gái nếm thử: "Còn mềm hơn cả đậu phụ."
" thấy chúng gọi ít."
Cô bạn cũng thấy : "Ăn xong gọi thêm hai phần đồ ăn khác."
Cô gái: Được.'
Hai nghĩ nhưng thực tế phũ phàng, vì bên ngoài khách , cá vược buổi tối chỉ thể bán sáu phần, còn thể bán bảy phần, vì khi bán hết phần thể bán thực đơn, Lăng Dư treo biển hết hàng.
"Nhanh thế hết ?" Chu San đến muộn một bước biển hiệu cửa, trách móc chồng: "Em bảo em đến sớm mà, cứ bắt em đợi cùng .
"Bụng em to thế , nào yên tâm để em lung tung?" Chồng cô những chiếc bàn đầy: "Chủ quán, bên trong còn một chỗ trống ?"
Lăng Dư trả lời đơn giản: "Hết đồ ăn ."
Tiểu Ngư ở bên cạnh gật đầu: "Trưa nay nhiều đến ăn cơm, đó là bán hết sạch."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/sau-khi-nghi-viec-ta-ke-thua-nha-hang-di-nang/chuong-550.html.]
"Thế ." Chu San thấy đúng là còn đồ ăn, đành từ bỏ: "Vậy thì trưa mai em đến."
Tiểu Ngư chằm chằm bụng của Chu San, cô bé Cửu Cửu rằng bụng của cô em bé, những cô gái em bé trong bụng đều chăm sóc cẩn thận, vì cô bé vẫy tay: "Cô chậm thôi nhé."
Chu San đáp một tiếng , khoác tay chồng từ từ về nhà, những vị khách phía thấy cũng đành về, trong chớp mắt, cửa trở nên yên tĩnh.
Lăng Dư đóng cửa, mang thực đơn của các bàn khác bếp: "Đầu ở đây ."
"Để sang một bên ." Diệp Cửu Cửu bày bánh snack tôm, nem cuốn rán xong lên đĩa: 'Mang ngoài .
Sau khi Lăng Dư mang ngoài, Diệp Cửu Cửu tiếp tục đồ ăn, xong hết hơn bảy giờ, trời dần tối.
Cô dọn dẹp bếp, cởi tạp dề ngoài, những đến sớm nhất như Tiểu Trương, Tiểu Vương ăn xong và chuẩn tính tiền.
"Chủ quán, mai đến.” Nếu tính một tuần là một liệu trình thì Tiểu Vương định ăn đủ hai liệu trình để củng cố hiệu quả.
Diệp Cửu Cửu thấy cần thiết đến hàng ngày: "Ăn thường xuyên cũng , dễ gút.'
"Không , chồng bảo đến nhiều ." Sau khi chồng Tiểu Vương tham rẻ khiến cô suýt chút nữa sảy thai, chồng cô tức giận, đây thấy giá ở đây đắt, bây giờ thà để cô coi đây là nhà.
"Chủ quán, chúng sẽ đến" Hai cô gái đầu tiên nếm thử hải sản ưng ý như , khác với những gì ăn đây, độc đáo, tươi, cũng ngọt, tóm là ngon đến mức họ thể diễn tả .
TBC
"Hoan nghênh đến." Diệp Cửu Cửu tiễn họ ngoài, tiễn thêm ba bàn nữa, lúc trong nhà hàng chỉ còn hai bàn khách.