Sau Khi Nghỉ Việc, Ta Kế Thừa Nhà Hàng Dị Năng - Chương 787: Ngoại Truyện 9
Cập nhật lúc: 2024-12-18 13:04:06
Lượt xem: 133
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đôi song sinh vẫn học, phần lớn thời gian đều theo Diệp Cửu Cửu ở nhà hàng, thỉnh thoảng cũng theo Lăng Dư về tộc địa của tộc nhân ngư hoặc đến đảo nơi cha nhân ngư họ ở để chơi.
Lần Nam Nam về biển nhưng gặp ông bà nội, vì khi hỏi Diệp Cửu Cửu thì mời họ đến chơi.
Cha nhân ngư và nhân ngư nhận lời mời thì chút do dự, nhưng hai ba năm nay họ thường con trai con gái kể về chuyện ở thế giới khác, vì nhịn mà động lòng đến đây.
Cùng đến còn đại tộc trưởng, Ngọc bà bà, bạch tuộc đốm xanh, v.v., tổng cộng mười mấy , tạo thành một đoàn du lịch hải tộc gồm mười sáu .
Ban đầu chỉ cha nhân ngư nhân ngư đến thăm con gái cùng cháu trai cháu gái, nhưng đại trưởng lão thì cũng đến xem.
Theo bạch tuộc đốm xanh, bọn họ cũng tin tức, đến xem, đây những hải tộc khác đến đều là để việc, bọn họ cũng tiện đề cập, nhưng đại nhân mời hải tộc đến chơi, bọn họ liền mặt dày theo .
Tiểu Ngư, Nam Nam và Bắc Bắc đều ở bên cạnh hồ nước đón tiếp những đầu đến đây: "Ông nội bà nội nhanh lên."
Tiểu Ngư đưa khăn tắm chuẩn cho cha nhân ngư nhân ngư: "Lau khô nước ."
"Bà ơi- Nhanh lên nào-" Nam Nam giọng ngây thơ gọi bạch tuộc đốm xanh và những khác , đó hì hục đưa khăn tắm gấp dày cho họ: "Lau khô nào-"
Bạch tuộc đốm xanh và những khác đều biến thành hình : "Cảm ơn tiểu đại nhân."
"Không gì." Nam Nam giống như một tiểu đại nhân dẫn ngoài: "Đây là nhà của con và ."
Bạch tuộc đốm xanh và những khác sân nhỏ, thấy nhỏ, thậm chí còn chứa một hình dạng ban đầu của , những năm đại nhân sống ở đây một cách tủi như ?"Đại nhân, ngài vất vả ."
Diệp Cửu Cửu đoán đang nghĩ gì, cô giải thích: 'Mặc dù vẻ nhỏ nhưng thực rộng rãi hơn nhiều nơi của , còn chen chúc trong căn nhà nhỏ, chỗ của rộng gấp bảy tám chỗ của họ ."
Dù Diệp Cửu Cửu giải thích nhưng bạch tuộc đốm xanh và những khác vẫn thấy đau lòng: "Đại nhân, là chúng giúp ngài xây một cung điện hồ nhé?"
"Không cần , thích nơi ." Diệp Cửu Cửu sống biển, biển mạng, chơi điện thoại, hơn nữa còn ẩm ướt lạnh lẽo, cô viêm khớp: "Mọi nhà quần áo ."
Cô dẫn nhà, đưa quần áo chuẩn cho họ, mấy cô gái đều mặc váy, mùa hè nhất định mặc váy mát mẻ và . Những trai khác đều chuẩn áo phông đen quần dài, đơn giản thoải mái, mặc đều trở thành những trai trẻ trung.
Tất nhiên cha nhân ngư và nhân ngư vẫn trẻ trung xinh , bây giờ mặc quần áo , chỉ ba mươi tuổi, giống mấy trăm tuổi.
Tiểu Ngư hai ăn mặc trẻ trung thời trang: "Oa, cha quá."
Nam Nam và Bắc Bắc cũng ngây : "Đẹp quá."
" vẫn kém cha một chút." Hai đứa Diệp Cửu Cửu và Lăng Dư, nhỏ giọng : "Trong lòng chúng con, cha hơn.”
"Miệng thật ngọt." Diệp Cửu Cửu xoa đầu hai đứa: "Các con dẫn ông bà nội, Lam bà bà nhà xem tivi, chuẩn bữa trưa."
"Được!" Nam Nam và Bắc Bắc chạy đến, mỗi đứa nắm một tay kéo phòng khách: "Xem tivi."
Tiểu Ngư giúp lấy nước suối: "Mọi uống nước."
"Ở đây còn đào, dâu tây, sô cô la, đồ ăn vặt." Ba bận rộn bê đồ lên bàn , khi đặt hết đồ lên, Nam Nam giọng ngây thơ : "Đến nhà chơi vui quá-" Lăng Dư cong môi, mỉm Nam Nam và Bắc Bắc dáng lớn, hai đứa chắc chắn là học khi đến nhà Lưu nãi nãi bên cạnh chơi.
Thấy họ thể chăm sóc , bếp giúp Diệp Cửu Cửu: "Định gì?"
"Em một món mà đảo bên ." Diệp Cửu Cửu cá và hải sản mang đến: "Có nhiều cá vược, tôm hùm lớn, là cá nướng đậu đen cay, tôm hùm phô mai nướng, hải sản xào, sườn cừu nướng, bít tết, chân giò lợn hầm, thịt kho tàu."
Cô nhờ bạch tuộc lớn ngoài mua riêng một nguyên liệu cần thiết, đó bắt đầu chuẩn bữa trưa thịnh soạn.
Lăng Dư cũng ở bên cạnh giúp đỡ, một việc lặt vặt.
Mẹ nhân ngư vốn định giúp nhưng bếp thấy hai vợ chồng trẻ bên trong, bà phòng khách, nhờ Tiểu Ngư giúp quen với các thiết điện như tivi, máy giặt, điều hòa, lò vi sóng, lò nướng, v. v.
Còn cha nhân ngư thì thích máy tính bảng, điện thoại, ông phát hiện mạng và mạng thực sự là hai thế giới, đến khi Lăng Dư , ông nhịn hỏi Lăng Dư: "Có thể mang mạng đến vùng biển Lãng Quên ?"
Lăng Dư: "Khó lắm."
"Haizz." Cha nhân ngư những thứ mới mẻ trong điện thoại, nếu đáy biển thì mấy.
Tiểu Ngư dựa bên cạnh: "Cha, đợi con học xong sẽ chuyển đến cho cha."
"Được, cha chờ con ." Cha nhân ngư nghiên cứu các trò chơi, video ngắn khác.
Ngoài tivi hấp dẫn, máy móc tỉnh xảo khiến thấy lạ, những món ăn đặc sắc mới lạ khác cũng khiến đặc biệt, nhiều món là ở đáy biển .
Đợi ăn trưa xong nghỉ ngơi một lát, Diệp Cửu Cửu dẫn dạo trung tâm thương mại, thấy máy lạnh thổi phà phà liền ngạc nhiên, cảm giác như đột nhiên trở về đáy biển.
Sau đó thấy thang máy thể giúp lên lầu, còn những tòa nhà sáng đèn, còn vô quần áo , Lam bà bà và những khác đều ngây , mãi đến khi Diệp Cửu Cửu mua cho mỗi một cốc sữa mới hồn.
"Trời ơi, cả đời từng thấy nhiều quần áo như ."
"Trà sữa ngon lắm, chẳng trách đây Tiểu Ngư cứ thường nhắc đến."
"Khoai tây chiên cũng tệ.”
"Lần đầu tiên thấy ngôi nhà lớn và cao như , xây dựng như thế nào ?"
"Nếu đại nhân sống ở đây thì mấy, cướp về cho ngài?" Thương long vẫn luôn thích chuyện bằng nắm đấm.
"Ở đây cướp đồ, là phạm pháp." Diệp Cửu Cửu nhẹ ho một tiếng: "Mọi đừng những lời nữa, sẽ bắt , nếu phát hiện phận của sẽ phiên phức."
"Đại nhân, nữa." Thương long cảm thấy nơi thực sự gò bó, đánh cướp, chẳng chút tự do nào nhưng sữa vẫn khá ngon: "Ực ực..."
Nam Nam và Bắc Bắc cũng ực ực uống sữa trân châu, thạch dừa, milkfoam: "Ngon quá-"
Bắc Bắc những viên trân châu đen mà cô nhỏ nhai, lặng lẽ hút một ngụm, bọn họ ?
Chưa kịp hỏi thì dẫn bọn họ mua quần áo và giày mới, thấy quần áo mới , cái đầu nhỏ của bé còn chứa thứ gì khác nữa.
Chọn xong quần áo, Diệp Cửu Cửu định trả tiên, nhân ngư lấy một viên ngọc trai lớn: " trả."
"Ở đây dùng ngọc trai để giao dịch, viên ngọc trai lớn như sẽ sợ hãi, cháu tiền." Diệp Cửu Cửu để nhân ngư cất , trực tiếp trả tiền.
Mẹ nhân ngư cũng từ chối, thu viên ngọc trai to bằng nắm tay : "Vậy về lấy cho đại nhân một hộp ngọc bích mà ngài thích."
"Không , Lăng Dư cho cháu nhiều, cháu dùng hết." Diệp Cửu Cửu mua cho hai bộ, mua xong thì trời cũng gần tối, cô tiếp tục dẫn ăn lẩu, cũng gọi luôn cả bạch tuộc lớn đang việc trong nhà hàng và những nhân viên hải tộc khác đến cùng. Mẹ nhân ngư và những khác ăn lẩu nhiều đáy biển nhưng nguyên liệu thể ăn thì hạn, hôm nay đến nhà hàng thì ăn bao nhiêu gọi bấy nhiêu, ngoài hải sản thì các nguyên liệu khác đều gọi nhiều.
Ông chủ thấy họ gọi nhiều như liền cảm thấy như thần tài tới cửa, lập tức sắp xếp nhân viên phục vụ canh bên ngoài, chỉ cần nhu cầu gì là nhất định đáp ứng.
Như ông chủ mong , thương long và những khác đều thèm ăn, một thể ăn bằng mười thanh niên khỏe mạnh, nếu vị lo lắng ông chủ sẽ sợ hãi, bọn họ còn thể ăn nhiều hơn.
Thương long vuốt râu: "Không tệ tệ, chỉ là dám ăn nhiều nữa, sợ dọa ông chủ."
" no lắm , bụng cá, thịt bò đều thể ăn no, vẫn là chỗ của đại nhân hơn." Cha nhân ngư .
Trước đây mỗi Diệp Cửu Cửu mang về một ít thì mỗi đều ăn nhiều, hôm nay coi như là đầu tiên thỏa mãn.
"Đổi ngày khác chúng mua về nhà tự , đến lúc đó tự chuẩn nhiều một chút, cũng thể thoải mái thưởng thức." Diệp Cửu Cửu chỉ cho ngoài cảm nhận khí bên ngoài, ăn thoải mái thì ở nhà.
Ăn xong, Nam Nam và Bắc Bắc còn nhỏ tuổi bắt đầu buồn ngủ, Diệp Cửu Cửu để bạch tuộc lớn và cá kiếm bế hai đứa về nhà , cô dẫn những khác dạo Lộc Thành về đêm.
Thành phố đèn đuốc sáng trưng, xe cộ đông đúc, nơi đều khiến cha nhân ngư và những khác đầu đến đây cảm thấy kỳ diệu, đặc biệt là khi thấy những màn trình diễn ánh sáng rực rỡ đó, càng cảm thấy kinh ngạc: "Không ngờ như ."
"Đồ ăn vặt ở đây ngon hơn." Đại trưởng lão cũng đổi phong cách nghiêm túc thường ngày, tay cầm xiên nướng mua, ông ngửi thấy mùi thơm phức của xiên thịt nướng, vẻ mặt hài lòng.
Cha nhân ngư bắt đầu ăn đồ ăn vặt, cũng lặng lẽ tham gia , chút dáng vẻ của thủ lĩnh hải tộc nào.
Đợi mua xong đồ ăn vặt, Ngọc bà bà và Lam bà bà điệu nhảy quảng trường thu hút, bọn họ ở hàng theo nhịp điệu mà lắc lư, nhanh hòa nhập .
Thương long và những khác cũng thấy khá thú vị, cũng theo nhảy, đừng bọn họ đều để râu dài, trông như bảy tám mươi tuổi nhưng tỉnh thần minh mãn, nhảy hăng hái.
Bọn họ nhanh chóng thu hút sự chú ý của bà lão bên cạnh: "Các ông bao nhiêu tuổi ? Trông tinh thần còn khá ."
Thương long rằng sống cả vạn năm , nhưng Diệp Cửu Cửu bên cạnh vội vàng giúp đỡ : "Bảy tám mươi ."
"Ồ ồ ồ, bảy tám mươi , cũng bảy mươi." Bà lão đến bên cạnh thương long nhảy theo, nhảy lén họ.
Người ở biển cơ bản đều , mặc dù thương long bây giờ trông vẻ già nhưng hình gầy gò, dáng vẻ còng lưng, yếu ớt của già, trông vẫn thần thái, vì bà lão hỏi: "Ông lương hưu ?"
Thương long hiểu: "Cái gì?"
"Lương hưu." Bà lão thấy thương long ngơ ngác, đoán rằng ông , ánh mắt ngưỡng mộ trong nháy mắt biến thành khinh thường, tiếp tục nhảy ở những nơi khác.
Diệp Cửu Cửu ở bên cạnh chết, cô cúi đầu với Lăng Dư: "Có lẽ cả đời lão thương long cũng ngờ rằng còn bà lão tán tỉnh."
Lăng Dư cúi đầu khẽ một tiếng: "Bà lão đánh giá thấp bọn họ ."
" ." Diệp Cửu Cửu dừng một chút: 'Mặc dù bọn họ lương hưu nhưng ngọc trai, đá quý, v. v. mà họ thu thập đổi tiền đều trị giá cả trăm triệu."
Nghe cuộc trò chuyện của hai , bạch tuộc đốm xanh với thương long: "Ông già, ông tìm một bà vợ ở đây ?"
Thương long tỏ vẻ kháng cự, vợ sẽ ảnh hưởng đến tốc độ vẫy đuôi đánh của ông tal
Diệp Cửu Cửu và những khác đều bật , ông già thương long thật đáng yêu. Mọi chơi đến khi hết náo nhiệt mới về, Diệp Cửu Cửu giống như một hướng dẫn viên dẫn về, giới thiệu với về các con phố, siêu thị, quán ăn sáng ven đường: " sẽ về lấy một ít tiền cho , mua gì thì mua."
Ngọc bà bà gật đầu, bà thấy đậu phụ thối ăn ngon, hôm nay tự mua về nếm thử.
Mẹ nhân ngư thì thích uống sữa hơn, bà cô con gái đang ôm cốc sữa, trách con gái ở đây, đủ thứ đồ ăn ngon đồ chơi , bây giờ bà cũng về nữa.
Buổi tối ở trong những ngôi nhà đối diện nhà hàng, hai năm nay các cửa hàng trong hẻm Lê Hoa đều Diệp Cửu Cửu bao trọn, bây giờ một phần dùng để kinh doanh, một phần dùng cho nhân viên hải tộc ở, còn một phần để trống, vì ngõ yên tĩnh hơn, cũng tránh dòm ngó.
Ngày hôm .
Diệp Cửu Cửu bắt đầu dẫn "đoàn hải tộc du lịch" chơi, việc kinh doanh nhà hàng giao cho bạch tuộc lớn và những khác phụ trách.
Bây giờ là mùa hè, phần lớn đều thích chơi nước nhưng nhân ngư và những khác đều đến từ thế giới nước, hứng thú gì với việc chơi nước, vì Diệp Cửu Cửu đưa họ đến công viên động vật hoang dã ở vùng biển Lãng Quên, tiện thể cũng đưa Tiểu Ngư và cặp song sinh chơi.
"Mẹ ơi- Lại chơi nữa ?" Nam Nam thể tin nổi, hôm qua họ mới chơi mà.
Diệp Cửu Cửu ừ một tiếng: "Con chơi ?"
Nam Nam gật đầu lia lịa: "Mơ cũng ."
Bắc Bắc tò mò hỏi: "Mẹ ơi- Chúng chơi?"
"Đi xem những con vật nhỏ dễ thương." Diệp Cửu Cửu với Tiểu Ngư: "Lát nữa Tiểu Ngư giúp chị giải thích xem đó là những con vật nhỏ gì nhé."
Tiểu Ngư gật đầu, Cửu Cửu từng đưa cô bé chơi, trường mẫu giáo cũng tổ chức cho các cô bé chơi, cô bé là trong nhà nhiều loài động vật nhất: 'Nam Nam, Bắc Bắc, lát nữa cô nhỏ sẽ cho các cháu nhé."
Chưa từng đến sở thú bao giờ, Nam Nam và Bắc Bắc háo hức gật đầu: "Chúng cháu cô nhỏ ."
"Vậy thì dọn dẹp chuẩn thôi." Diệp Cửu Cửu bảo Tiểu Ngư đeo cặp, cô thì giúp hai đứa nhỏ mặc quần áo, vì bộ xa nên cô mặc cho hai đứa quần áo dễ , quần jean rộng và giày thể thao thoải mái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-nghi-viec-ta-ke-thua-nha-hang-di-nang/chuong-787-ngoai-truyen-9.html.]
Sau đó cô đội cho hai đứa mỗi đứa một chiếc mũ chống nắng màu vàng, đeo chéo một bình nước nhỏ, bên trong đựng đầy nước.
Dọn dẹp xong, cả nhà năm sang nhà đối diện đón cha nhân ngư và những khác, họ ăn sáng xong, ăn hết mười mấy lồng bánh bao lớn của quán ăn sáng, nếu quán ăn sáng bọn họ ăn khỏe thì gọi cảnh sát .
"Bà nội, thôi, xem mèo con." Nam Nam nhào về phía nhân ngư, kéo bà nội ngoài: "Muộn nữa là xem nữa ."
"Được, , , chúng ngay đây." Mẹ nhân ngư mặc một chiếc sườn xám, khí chất tao nhã, dắt hai đứa cháu nhỏ đáng yêu ngoài hẻm Lê Hoa để đón xe.
Diệp Cửu Cửu thuê một chiếc xe lớn để chở cả nhà, khi lên xe thì nhanh chóng đến công viên động vật hoang dã trong rừng ở ngoại ô.
Mọi xe của công viên dọc theo con đường quanh co uốn khúc rừng, lâu thấy khu vực thú dữ hung dữ, Tiểu Ngư thấy những con vật bên trong thì chỉ cho xem: "Nam Nam, Bắc Bắc mấy đứa xem kìa, đó là sư tử lớn."
Nam Nam lập tức bò bên cửa sổ ngoài: "Sư tử nớn."
Bắc Bắc cũng con sư tử lớn oai vệ, đầy lông bờm thu hút, phát tiếng kinh ngạc: "Sư tử nớn quá."
Zeuglodon: "Lớn thế nào? Một cái đuôi của là đập c.h.ế.t ."
Thương long nghiến răng, hù dọa con sư tử lớn đang bên đường, con sư tử lớn vốn còn đang oai phong lãm liệt thì lập tức sợ đến run rẩy, ngoan ngoãn mặt đất dám nhúc nhích.
Nam Nam thấy sư tử lớn sợ đến tè quần, cô bé ngây hỏi: "Sư tử lớn thế ?"
Bắc Bắc thương long và những khác bên cạnh: "Gia gia, đừng dọa chúng, chúng con còn xem." Thương long chắc chắn lời tiểu đại nhân, lặng lẽ thu khí thế uy nghiêm của : "Tiểu đại nhân xem , nữa."
Lúc Bắc Bắc mới hài lòng gật đầu, đó tiếp tục xem những con sư tử lớn khác, xem xong sư tử xem hổ: "Là hổ nớn."
Nam Nam kéo tay Diệp Cửu Cửu chỉ con hổ lớn hung dữ vằn vện đang cây: "Mẹ ơi- Là hổ nớn."
Diệp Cửu Cửu sửa cách phát âm của cô bé: "Hổ lớn."
Nam Nam ừ ừ gật đầu: "Là hổ nớn."
Diệp Cửu Cửu: "Hổ lớn."
Nam Nam và Bắc Bắc: "Hổ nớn."
Diệp Cửu Cửu bất lực thở dài: "... Thôi , tùy các con."
"Là hổ nớn mà." Nam Nam tiếp tục chằm chằm những con vật bên ngoài, thấy sói dữ thì phấn khích học theo tiếng kêu: "Là sói, hú-"
Tiểu Ngư cũng hét theo một tiếng: "Hú-"
Mười mấy con sói gầm gừ nhỏ nhưng vì ngại mùi đứa trẻ nên chúng dám tiến lên, chỉ thể xa xa .
Tiểu Ngư chỉ về phía : "Đằng còn báo hoa lớn."
Nam Nam một lúc: "Oa, là hổ nhỏ."
"Có giống nhưng chúng hổ." Tiểu Ngư đầu Diệp Cửu Cửu: "Cửu Cửu, chị ?”
", ." Vì sợ lỡ miệng nên cho hướng dẫn viên lên xe, Diệp Cửu Cửu lời giải thích phía , giảng giải cho về sự khác biệt và tập tính của những loài động vật , giọng của cô dịu dàng trong trẻo, như gió xuân thổi qua tai , đều say mê.
Từ sư tử đến gấu đen, đến cá sấu, trăn, đó từ từ đến khu vực động vật hiền lành hơn, ở đây thể xuống xe để tương tác với động vật.
Tiểu Ngư dắt Nam Nam và Bắc Bắc xuống xe, tiên đến lãnh địa của gấu trúc, chúng cây gặm những cành tre non, thỉnh thoảng vặn vẹo cái m.ô.n.g mập ú: "Nhìn đáng yêu quá."
"Mèo lớn đáng yêu quá." Nam Nam kiễng chân gấu trúc lớn: "Ăn no ngủ, ngủ no ăn, sẽ mập ú."
Bắc Bắc cũng thích: "Mẹ ơi- Có thể nuôi một con ?"
Diệp Cửu Cửu: "Nuôi để gì?"
Nam Nam chớp mắt, linh hoạt : "Để cô nhỏ cưỡi học."
"Phụt." Diệp Cửu Cửu sắp chọc c.h.ế.t : "Nuôi một con tốn tiền, nuôi mấy đứa khó khăn , thể nuôi thêm những đứa đáng yêu khác , đợi các con lớn lên tự kiếm tiền nuôi nhé."
Nam Nam vẫn nuôi: " mà nó đáng yêu lắm."
Diệp Cửu Cửu: " mà nhiều tiền, nếu nuôi nó thì thể nuôi con ."
Nam Nam , lập tức ôm c.h.ặ.t c.h.â.n Diệp Cửu Cửu: 'Không ."
"Không nuôi nó nữa, con ở với cha -"
"Được, nuôi nó." Diệp Cửu Cửu bế đứa trẻ lên, tiếp tục về phía : "Nhìn , bên gấu trúc nhỏ đáng yêu."
"Cũng mềm mại lắm." Nam Nam phấn khích nắm chặt hai tay, vuốt ve một chút nhưng gấu trúc nhỏ trèo quá cao, thể nào với tới: "Đáng yêu giống con."
Bắc Bắc Lăng Dư bế lên gật đầu đồng tình, sờ chắc chắn sẽ thoải mái như búp bê bông.
Cha nhân ngư cũng bế Tiểu Ngư lên, để con gái xa hơn một chút, Tiểu Ngư lạ lẫm vai cha, hiểu thấy an .
Thương long, bạch tuộc đốm xanh những con vật nhỏ : "Một miếng đủ nhét kẽ răng." Zeuglodon: "Còn nhổ lông, lông mắc cổ họng sẽ ho mãi khỏi."
Xiphactinus cũng kinh nghiệm về việc : "Quá nhỏ ngon, vẫn là con bò lớn bên hơn, trông béo lông, còn thể mang nhúng lẩu."
Diệp Cửu Cửu con bò lớn mà đến - hà mã, đúng là khá béo.
Xem xong hà mã, họ xem tê giác, lạc đà, linh dương, hươu nhỏ và hươu cao cổ, Nam Nam ngửa đầu hươu cao cổ, đầu nặng, ngửa mãi ngửa mãi ngã bệt xuống đất: "Cao quá-"
Diệp Cửu Cửu đỡ cô bé dậy: "Sao ngã ?"
"Không nữa." Nam Nam , ngược chạy đến bên hàng rào xem hươu cao cổ ở gần, cô bé gật đầu hài lòng, trông thật.
Xiphactinus cũng gật đầu hài lòng: "Con to, nuốt một miếng chắc cũng no nửa bụng."
Bạch tuộc đốm xanh trừng mắt ông : "Mấy lão già các im miệng, nó sợ chạy mất thì mấy đứa nhỏ xem gì?"
Xiphactinus và những khác lặng lẽ che miệng, gì nữa.
Lăng Dư từ bên cạnh mua một rổ lá cây trở về: "Bắc Bắc, Nam Nam, Tiểu Ngư, các con cùng cho ăn nhé."
"Cha bế con cho ăn." Nam Nam nũng nịu với Lăng Dư: "Yêu cha nhất-"
Bắc Bắc cũng Lăng Dư, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn cũng đây mong cha bế.
"Được, bế các con." Lăng Dư bế cả hai đứa trẻ lên, đó đưa lá cây tươi cho hai đứa: "Cho ăn ."
"He he." Nam Nam và Bắc Bắc cầm cành lá cho hươu cao cổ ăn: "Hươu hươu, ăn ."
Hươu cao cổ cũng phối hợp cúi đầu, nhẹ nhàng cắn lá cây tay hai đứa, thỉnh thoảng phả một nóng, nóng hai đứa khúc khích ngừng.
Diệp Cửu Cửu đưa cho hai đứa một ít lá cây, đưa cho Tiểu Ngư đang cha nhân ngư bế một ít, ngoài còn đưa cho nhân ngư, Ngọc bà bà một ít, cố gắng để chơi vui vẻ một chút.
Khi đang cho ăn, Diệp Cửu Cửu cầm điện thoại chụp ảnh cho , chụp những khoảnh khắc đáng yêu nhất của cặp song sinh, những khoảnh khắc sảng khoái quý giá.
Đợi cho ăn xong, Diệp Cửu Cửu đưa ăn đồ ăn nhanh, ăn gà rán, khoai tây chiên, bánh mì kẹp thịt, kem, v. v. , ăn xong tiếp tục dạo công viên động vật, buổi chiều xem công, thỏ nhỏ đáng yêu, lạc đà mềm mại, chuột lang ngốc nghếch, v. v.
Xem xong vẫn đến năm giờ, họ thấy bên trong còn xe điện đụng, ngựa gõ, tàu lượn siêu tốc, tàu lượn siêu tốc, v. v., vì Diệp Cửu Cửu đưa chơi những trò chơi giải trí .
Thương long là bá chủ biển, thể nhảy cao vài chục mét, vì hề sợ tàu lượn siêu tốc, tàu cướp biển, ngược còn hứng thú chơi.
Nhân viên phụ trách các hạng mục xác nhận với Diệp Cửu Cửu nhiều : "Bọn họ bệnh tim, bệnh mạch vành, huyết áp cao chứ?"
"Không." Diệp Cửu Cửu đảm bảo nhiều sẽ vấn đề gì, nhân viên mới dám cho họ một hạng mục tương đối quá kích thích.
Sau khi họ lên, máy bắt đầu khởi động, khi máy lên đến điểm cao nhất, thương long và những khác đều phấn khích kêu lên: "Oa, quá tuyệt!"
"Cao hơn nữal"
"Ha ha ha, vui quá, chơi nữa!" Thương long và những khác 'già mà vẫn khỏe' khi xuống thì hùng dũng oai vệ đến một hạng mục kích thích hơn: "Nhanh lên nào!"
Những thanh niên và nhân viên dám chơi bên đều ngây : Đây thực sự là già bảy tám mươi tuổi ? Sao bọn họ còn bằng cả già thế ?
TBC
Diệp Cửu Cửu thấy thương long và những khác chơi vui, liền đưa Tiểu Ngư, Bắc Bắc và Nam Nam chơi trò chơi kích thích chơi xe điện đụng, chơi vài vòng ngôi ngựa gõ.
Cô bế Nam Nam một con, Tiểu Ngư bế Bắc Bắc một con, Lăng Dư dựa lan can họ chơi.
Theo tiếng nhạc vang lên, ngựa gỗ bắt đầu , Nam Nam và Bắc Bắc đều vui vẻ vung tay múa chân: "Thích cái ."
"Ngoan ngoãn yên, đừng nghịch ngợm." Diệp Cửu Cửu đỡ Nam Nam: "Cẩn thận ngã xuống."
Nam Nam lập tức nhúc nhích, ngoan ngoãn dựa lòng Diệp Cửu Cửu, mềm mại trả lời: "Sẽ ngã đôi."
" , vì ngoan ngoãn yên." Diệp Cửu Cửu dỗ dành đứa trẻ yên thêm vài vòng, cô bên ngoài thấy Lăng Dư đang cầm ba cây kẹo bông màu hồng: "Chúng chơi thêm mười phút nữa ."
Lăng Dư gật đầu: "Đợi các con."
Nam Nam nhắc nhở lớn tiếng: "Cha đừng ăn vụng nhé."
"Yên tâm, sẽ ." Lăng Dư cây kẹo bông cắn nhiều vết răng, cho ăn cũng ăn.
Đợi họ chơi xong ngoài, cha nhân ngư, nhân ngư và những khác cũng chơi gần hết các hạng mục bên trong, gương mặt mỗi đều nở nụ : "Thật tuyệt."
"Mọi đều thích nơi ? Ngày mai sẽ đưa đến công viên giải trí chuyên dụng để chơi." Diệp Cửu Cửu lấy điện thoại bắt đầu đặt vé cửa công viên giải trí ngày mai, nhất định để đoàn du lịch đến từ biển chơi vui vẻ thỏa thích.
Sau khi chơi công viên giải trí kích thích, Diệp Cửu Cửu đưa bọn họ tham quan một danh lam thắng cảnh, còn đến nơi xa hơn để ngắm núi tuyết, chơi nửa tháng, cha nhân ngư và những khác mới luyến tiếc trở về vùng biển Lãng Quên.
Trước khi rời , nhân ngư còn : "Đại nhân, cách nào để xây một công viên giải trí biển ở vùng biển Lãng Quên ? Sau Tiểu Ngư, Nam Nam, Bắc Bắc về cũng thể chơi."
Bạch tuộc đốm xanh: "Đại nhân, nếu thể chuyển núi tuyết về thì , chúng thể trượt tuyết, thể kem để ăn."
Thương long: "Đại nhân, thể chuyển hết phố đồ ăn vặt về ? sợ về sẽ ăn ngon, ngủ ."
Đại trưởng lão: "Đại nhân, là chuyển cả sở thú hoang dã về , khi đó chúng nuôi nhiều hơn một chút, đợi về thì ăn."
"..." Diệp Cửu Cửu thực sự dở dở , xem thực sự thích chuyến .
"Những thứ khó để chuyển về, cần công nhân dựng từng cái một." Thấy lộ vẻ thất vọng, Diệp Cửu Cửu thêm một câu: "Mọi cần buồn, cách một thời gian đến chơi là ."
Mọi chỉ chờ câu : "Làm phiền đại nhân ."
"Không phiền ." Diệp Cửu Cửu tiễn , hồ bơi vẫn đóng cửa, cô mơ hồ thấy đang bàn bạc về chuyến tiếp theo.
Đến khi Diệp Cửu Cửu sắp xếp , thêm nhiều hải tộc tìm đến cô: "Đại nhân Cửu Khanh, chúng cũng đến thế giới của du lịch!"
"..." Diệp Cửu Cửu hàng vạn biển, đầu là tộc cá mập ăn thịt hung dữ, bọn họ ngoài giống du lịch, ngược giống như chiến trường.
Diệp Cửu Cửu bất lực thở dài, cô vẫn nên nghĩ cách chuyển các thiết vui chơi giải trí về đây thôi!