Sau Khi Phân Gia Với Mẹ Chồng, Ta Nuôi Con Dựng Nhà Lương Thực Đầy Kho - Chương 27: Mỹ Phù Hoàn

Cập nhật lúc: 2025-11-03 13:17:16
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Màn đêm buông xuống.

Dân làng cất tiền đồng túi trở về nhà.

Trong chốc lát, cả thôn đều hâm mộ những thể tới giúp việc cho nhà Vân Uyển.

Mùng năm tháng tám âm lịch.

Ngày lành nhập trạch.

Nhờ sự nỗ lực của thể dân làng, tân phòng của Thẩm Vân Uyển lạc thành.

“Nương, đây là tẩm phòng của con và Thu Hoa ư?” Xuân Hoa ngắm tẩm phòng sáng sủa, hai chiếc giường, hai chiếc bàn, cửa sổ rộng, tuy chỉ dùng giấy dán kín nhưng đối với nàng mà , đây là nơi ở vô cùng .

Ngay cả chăn đệm cũng đều là đồ mới.

Quả thực, dù khắp làng Bình An cũng chẳng bé gái nào sở hữu một tẩm phòng riêng cho .

“Ừm, và phụ các con nghĩ các đều tới trường học, con và Thu Hoa thì học thêu thùa, lẽ sẽ dời lên trấn, nên căn nhà xây quá lớn.”

Xuân Hoa nghĩ tới việc nàng còn thể học thêu thùa, lòng càng thêm vui mừng khôn xiết.

Nàng véo mạnh đùi , tự nhủ rằng đây là mơ.

Xuân Hoa ôm chặt lấy eo Thẩm Vân Uyển, nàng thực sự mực yêu thương vị mẫu hiện tại của .

Ngoài sân, là dân làng tới chúc mừng. Hôm nay dọn tân cư, Thẩm Vân Uyển bày trọn mười bàn yến tiệc, mời tất cả nhà trong thôn.

Lâm lão gia tử và Lâm lão thái cũng tới. Nhìn những ngôi nhà ngói xanh gạch đất tráng lệ, phòng ốc rộng rãi, ánh mắt bọn họ đều phức tạp vô cùng.

Giờ đây bọn họ cũng như những khác, chỉ là dân thường tới chúc mừng.

Mỗi bàn đều sáu món, là đại thái.

Nhà bình thường, một món thịt là đại tiệc .

Kiểu bốn món thịt như nhà Thẩm Vân Uyển thế , ngay cả ở trấn Hoa Sen cũng tìm thấy.

Dân làng đều mang theo quà cáp từ nhà .

Một con gà hoặc một giỏ trứng gà, là một gùi rau xanh.

Trong chốc lát, cuối làng hừng hực khí thế.

Sau bữa cơm.

“Các thím , vẫn còn ít thức ăn, nếu chê, cứ lấy về chút ít.”

Mọi gật đầu, quả thực còn khá nhiều, thời tiết oi bức, nhà Vân Uyển cũng ăn hết . Bọn họ bèn từ chối nữa.

Mang về nhà còn thể cho nếm thử.

Thời gian trôi từng ngày, tiết trời ngày càng oi ả.

Lúa trong ruộng chín, lạc và đậu tương cũng đến lúc thu hoạch.

Cả làng Bình An đều đắm chìm trong sự bận rộn của mùa thu hoạch.

Gia đình sáu của Vân Uyển cũng tất bật chạy đua thu hoạch.

Trời còn sáng, sáu cùng xuống ruộng gặt lúa, nhổ lạc.

Mãi đến đêm khuya, mới thể nghỉ ngơi.

Bận rộn ròng rã suốt nửa tháng.

Trong gian tạp vật chất đầy lương thực.

Dân làng cũng cơ bản thành công việc thu hoạch, cuối cùng cũng thể nghỉ ngơi một chút.

Dưới gốc cây cổ thụ đầu làng, mấy phu nhân tụ tập cùng chuyện trò phiếm.

Đại Nha cầm bột đậu xanh và vừng tới cuối làng.

“Tẩu tử, nương con bảo con mang chút vừng và bột đậu xanh tới biếu .”

Vừng ở cả làng Bình An đều là vật hiếm hoi, nhà nàng chia ruộng , chỉ thể tự lên núi khai hoang.

Trên núi nguồn nước, chỉ thể trồng những cây nông nghiệp dễ sống.

Vừng cũng là thử trồng chút ít, ngờ thu hoạch khá .

Thế nên nương nàng mới bảo nàng mang phần lớn vừng đó tới.

Trong nhà cũng chẳng gì đáng giá để mang .

Chỉ túi vừng và bột đậu xanh là coi như vật hiếm hoi.

“Các ngươi tự trồng ư?” Thẩm Vân Uyển Đại Nha đen nhẻm vì nắng.

“Dạ , trồng cũng khá ạ.” Đại Nha ưỡn ngực, chút tự hào.

Việc gì nàng cũng thạo cả.

Thẩm Vân Uyển chút đau lòng sờ đầu Đại Nha, lấy mười quả trứng gà cho nàng .

“Nếu nhận, vừng con cũng dám mang nữa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-phan-gia-voi-me-chong-ta-nuoi-con-dung-nha-luong-thuc-day-kho/chuong-27-my-phu-hoan.html.]

“Cái …”

“Cứ cầm lấy , nương ngươi cũng gà nhà nhiều mà.” Đại Nha cầm lấy trứng, cảm tạ ngớt.

Thẩm Vân Uyển cầm vừng trong tay, chìm trầm tư.

Xây nhà tiêu hết quá nửa bạc trong tay.

Lại còn nợ nần bên ngoài.

Nghĩ tới chi phí cho con cái học.

Vẫn là nghĩ cách kiếm tiền thôi.

Đơn thuần chỉ khám bệnh chữa bệnh, hiệu thuốc, thu nhập hạn, lẽ thể theo con đường dưỡng sinh .

Có thể lợi dụng các loại d.ư.ợ.c thủy của hệ thống để chế tạo đủ loại d.ư.ợ.c .

Suy nghĩ một lát, Thẩm Vân Uyển mua một bình Mỹ Phù Thủy, trộn vừng và d.ư.ợ.c thủy với nước giếng chưng cất, rang nhẹ cho thơm, nghiền thành bột mịn, thêm vài vị thuốc, chế thành những viên t.h.u.ố.c nhỏ bằng hạt tiêu.

Mỗi viên đều đặt trong một chiếc hộp gỗ tinh xảo, đó chữ "Vân". Phía chữ "Vân" nhỏ hơn chữ "Mỹ Phù Hoàn".

“Đây là Mỹ Phù Hoàn chế tạo, d.ư.ợ.c như tên gọi, thể khiến làn da của Vân Uyển trở nên mịn màng hơn.” Nàng đưa d.ư.ợ.c cho Lâm Thành Phong.

“Đây là chiếc hộp đựng Mỹ Phù Hoàn.” Nàng đưa chiếc hộp gỗ tinh xảo cho Lâm Thành Phong, “Đẹp ?”

Lâm Thành Phong hỏi, “Nàng gì?”

“Chữ .” Thẩm Vân Uyển dứt lời.

Lâm Thành Phong bèn cầm bút lông bàn, nắn nót từng nét, một chữ “Vân” giấy.

“Đẹp ?” Giọng Lâm Thành Phong trầm thấp lướt tai Thẩm Vân Uyển.

“Đẹp lắm.” Thẩm Vân Uyển chữ giấy, ánh mắt đầy vẻ tán thưởng.

“Là mang trấn bán ư?”

“Không chỉ ở trấn, còn mang lên kinh thành, một lượng bạc một viên.”

Lời Thẩm Vân Uyển thốt .

“Kinh thành? Một lượng bạc một viên ư?” Lâm Thành Phong chút kinh ngạc, thứ quá đắt .

Món đồ ở các thế gia kinh thành còn chẳng đưa lên bàn chiều.

Sau đó, nghĩ đến sự đặc biệt của Thẩm Vân Uyển... Hắn chìm trầm tư.

Ở trấn Hoa Sen ai dám dòm ngó năng lực của nàng, nếu tới kinh thành, khác phát hiện sự khác thường của nàng, nhất định sẽ châm ngòi sự tranh giành từ các quyền quý, đến lúc đó, còn thể bảo vệ nàng ?

Ngay đó, nhớ tới vị trấn thủ mới nhậm chức.

Hôm đó làng Bình An phong tỏa, Lâm Thành Phong vượt mấy ngọn núi lớn, gặp mặt Lưu Trạch, cũng chính là vị trấn thủ hiện tại.

Lưu Trạch là đồng song của , là họ hàng xa của Kiều gia ở kinh thành, nhưng bản gia tộc y chuyên về kinh doanh.

Bọn họ từng cùng tham gia khoa cử, Lưu Trạch thể vượt trội trong thi hương vẫn là nhờ phúc của Lâm Thành Phong.

Lâm Thành Phong đoán trúng đề thi, còn ôn tập với y. Ngày yết bảng, Lưu Trạch tuy vui khi y đỗ đạt, nhưng lấy lạ vì tìm thấy tên Lâm Thành Phong.

Sau Lâm Thành Phong với y, thời cơ tới, đang chờ.

Sau đó, Lưu Trạch tiến thêm bước nào, nhà bỏ tiền bạc nhờ dàn xếp, bắt đầu từ vị trí trấn thủ.

Chỉ là vị trí trấn thủ cũng ít.

Lâm Thành Phong mật đàm với y về tình hình làng Bình An, còn cầm tờ đơn tố cáo dấu tay của dân làng báo lên huyện lệnh, bày tỏ lòng quy phục.

Vị trấn thủ nguyên bản của trấn Hoa Sen và huyện lệnh cùng một phe, huyện lệnh cũng khổ tâm vì cớ để gây khó dễ cho trấn thủ trấn Vân Quy.

Lần Lưu Trạch quy phục, nghi ngờ gì cho huyện lệnh một cơ hội để nhổ bỏ vị trấn thủ trấn Vân Quy.

Nhờ sự dàn xếp về tiền bạc và nhân mạch, Lưu Trạch trở thành trấn thủ mới của trấn Vân Quy.

Lâm Thành Phong cầm mấy viên “Mỹ Phù Hoàn” tới trấn.

“A Phong tới .” Lưu Trạch từ xa tiến tới nghênh đón.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Hai nhà.

“Đây là “Mỹ Phù Hoàn”.”

Lưu Trạch mở , ngửi ngửi, “Đây chẳng là một viên t.h.u.ố.c bình thường ?”

“Thêm bí phương đó , bảy viên , y mỗi ngày dùng một viên, cảm nhận sự đổi của cơ thể.”

Lâm Thành Phong cũng gì nhiều.

Cùng lúc đó, Thẩm Vân Uyển tìm tới Mạnh viên ngoại phu nhân.

Trước đó Lâm Hướng Đông , Mạnh phu nhân gần đây sẽ kinh, nàng vốn cũng là kinh thành, chỉ điều là thứ nữ của nhà đại hộ.

“Đại bá nương, đây bảo con đưa mặt nạ cho phu nhân đắp mặt, phu nhân dùng hơn một tháng theo lời , cả dung quang rạng rỡ, nàng còn hỏi con, chỗ còn , nàng mang hết lên kinh thành, tặng cho những khuê mật của nàng.”

Lâm Hướng Đông hiện giờ vẫn gọi Thẩm Vân Uyển là bá nương. Hắn nhiều răn đe nhà, đừng gây sự với đại bá nương. Hắn sớm bá nương phi phàm.

Những ngày , cần mẫn việc ở Mạnh gia, thỉnh thoảng Thẩm Vân Uyển đưa đồ cho phu nhân, như mặt nạ, như “Mỹ Phù Hoàn.”

 

Loading...