Sau Khi Phân Gia Với Mẹ Chồng, Ta Nuôi Con Dựng Nhà Lương Thực Đầy Kho - Chương 39: Chẳng lẽ những súc vật này còn quý giá hơn ta?

Cập nhật lúc: 2025-11-04 05:23:13
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cái …” Giang Tiểu Phương dám nhận, nàng chỉ cho bốn đứa nhỏ bốn viên kẹo, mà Thẩm Vân Uyển cho phong bao lì xì.

Hơn nữa dáng vẻ căng phồng , bên trong chắc chắn ít tiền.

Đông nhi lớn như , nàng còn chuẩn cho thằng bé, nàng dám nhận, nhận chắc chắn sẽ Đông nhi cho.

Tuyệt đối thể nhận!

“Cứ cầm lấy, đây là cho chúng, chỉ là truyền đạt thôi.” Thẩm Vân Uyển nhét tay Giang Tiểu Phương.

“Ngày mai khai trương, mì canh miễn phí để ăn.” Thẩm Vân Uyển Giang Tiểu Phương là ham ăn.

“Có thật ? Ta cũng thể ư?” Giang Tiểu Phương hai mắt sáng rực.

“Đương nhiên , cũng là khách của chúng mà.” Thẩm Vân Uyển khựng .

“Vậy thì ngày mai sẽ !” Giang Tiểu Phương vui đến mức khóe miệng như kéo đến tận gáy.

Sau đó nhớ điều gì, chút ngượng ngùng một tiếng, “Xin .”

“Ừm, chuyện qua cứ để nó qua .” Nguyên chủ hại c.h.ế.t, cần nhận lời xin là nguyên chủ, nàng , nên nàng tư cách nguyên chủ tha thứ.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Thử đặt vị trí khác mà suy nghĩ, nếu hại c.h.ế.t , xin cướp xác , thì nàng nhất định sẽ tức đến mức bật xác dậy.

Giang Tiểu Phương ngờ Thẩm Vân Uyển dễ dàng tha thứ cho như , nàng như che giấu điều gì đó, một tiếng “Cảm ơn.”

Rồi nhanh chóng rời .

Cho đến khi những giọt nước mắt trong khóe mắt trượt xuống, nàng mới dừng .

“Nương, nương về nhanh ?” Lâm Hướng Đông thấy Giang Tiểu Phương, chút nghi hoặc.

Theo những năm , nương hận thể ở nhà ngoại qua đêm, nếu ngoại tổ đuổi nàng .

Giờ mới qua trưa mà về .

Thực , hôm nay thằng bé cũng thời gian xuống làng An.

Thằng bé lấy cớ sắp khai trương, nhiều việc chuẩn , nên .

Những năm , thằng bé cũng cùng nương.

Chỉ là, mỗi đều tình nguyện, khi còn nhỏ thằng bé theo nương về nhà ngoại.

Ngoại tổ phụ và ngoại tổ mẫu luôn tỏ thái độ khó chịu với hai con, tuy hồi nhỏ thằng bé hiểu, nhưng luôn cảm nhận ánh mắt khinh bỉ của họ.

Hơn nữa, khi ăn cơm, họ đều giấu thịt , đợi khi họ ăn xong, ngoại tổ mẫu luôn lén lút trong bếp cho các biểu ca, biểu ăn thịt.

Lúc đó thằng bé ở cửa bếp, cũng trốn tránh.

dù ngoại tổ mẫu thấy thằng bé, cũng chỉ liếc nhẹ một cái, hề gọi thằng bé .

Thằng bé ngây ở cửa, trân trân ngoại tổ mẫu gắp thịt cho các biểu ca, biểu ăn.

Mà thằng bé chỉ thể nuốt nước miếng, chân thể nhúc nhích dù chỉ một chút.

Sự đối xử khác biệt khiến thằng bé ngày càng bài xích việc về nhà ngoại.

thì họ cũng chào đón thằng bé.

Chỉ là, nương luôn với thằng bé, Giang gia mới là chỗ dựa lớn nhất của thằng bé, bảo thằng bé giữ quan hệ với nhà ngoại.

dù thằng bé giữ quan hệ , cũng vô ích thôi.

Người hề nể tình.

“Không việc gì thì về thôi.” Giang Tiểu Phương cũng nhiều với nhi tử, dù thằng bé là vãn bối, nàng cũng thể mặt nhi tử mà cha nương .

Dù gia đình nàng lầm gì, dù cũng là sinh thành và nuôi dưỡng nàng khôn lớn.

Sau khi cần vẫn sẽ , nhưng sẽ can thiệp , càng để nhà họ Giang can thiệp tiền đồ của Đông nhi. Dù thì, ngay cả Thẩm Vân Uyển, hề chút m.á.u mủ nào với nàng , cũng thể tha thứ cho nàng .

Vậy thì đối với cha nương sinh thành và nuôi dưỡng , mối thù truyền kiếp gì .

Cùng lắm thì họ yêu nàng mà thôi, nhưng đây chẳng lẽ thường tình ở đời ?

thì ngay cả khi bước khỏi làng Bình An, trấn Hoa Sen, cũng tìm thấy một gia đình nào trọng nữ khinh nam.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-phan-gia-voi-me-chong-ta-nuoi-con-dung-nha-luong-thuc-day-kho/chuong-39-chang-le-nhung-suc-vat-nay-con-quy-gia-hon-ta.html.]

“Ngoại tổ và cữu phụ họ nhắc đến Khách Lai An với nương ? Nương đồng ý với họ chuyện gì chứ?” Lâm Hướng Đông chút lo lắng hỏi.

Giờ đây tin tức Khách Lai An sắp khai trương, chỉ làng An, mà ngay cả các làng ngoài trấn Hoa Sen cũng đều .

Nhà ngoại tổ thể thèm miếng mồi béo bở ?

“Họ nhắc, đều từ chối hết . Đông nhi, con yên tâm, nương con nhất định sẽ chuyện hồ đồ , con cứ công việc của !” Giang Tiểu Phương kiên định .

“À đúng , ngày mai cũng trấn tham gia khai trương Khách Lai An.”

Giang Tiểu Phương ngẩng cao đầu, chút kiêu hãnh, “Vân Uyển đấy, nàng mời .”

Lâm Hướng Đông nương với dáng nghênh ngang.

Cứ cảm thấy điều gì đó giống ngày.

Giang Tiểu Phương xách một khúc thịt heo bếp.

Lâm Lão Thái đang bận rộn nấu bữa tối trong bếp.

“Sao ngươi về ? Sao, còn mang về một khúc thịt ? Cũng coi như ngươi điều một chút, sáng , đừng mang nhiều đồ về ngoại gia như . Ngươi tưởng mang nhiều đồ về đó là họ sẽ coi trọng ngươi hơn ?”

Lâm Lão Thái vẻ mặt “ nàng .

Nhận lấy miếng thịt, định đặt giỏ.

“Nương, xem khúc thịt con mang từ ngoại gia về, ngày mai Đông nhi cũng lên trấn bận rộn khai trương Khách Lai An, đầu tiên thằng bé xuất hiện mặt với tư cách chưởng sự, chúng thịt , cũng để bồi bổ cho Đông nhi?”

Trước miếng thịt, chí khí hùng tâm tráng chí thể tạm thời ẩn .

Lâm Lão Thái liếc xéo nàng một cái thật mạnh, nhưng vẫn lấy khúc thịt khỏi giỏ.

thì đây cũng là miếng thịt ngoài dự kiến, hơn nữa một điểm nàng đúng, cần động viên Đông nhi.

Ngày mai là ngày trọng đại của Lâm gia bọn họ, dù thì ngoài làng Bình An, các làng khác cũng nhà lão đại đoạn tuyệt quan hệ với bọn họ.

Hơn nữa đại tôn tử của bà còn đang chưởng sự ở đó, đúng là cần động viên thật .

Ăn một bữa ngon, ngày mai bà cũng sửa soạn một chút, lên trấn xem náo nhiệt.

“Ngày mai ngươi cứ ở nhà, chăm sóc gia súc trong nhà.” Lâm Lão Thái lấy thịt , mỗi miếng cắt thành độ rộng hai ngón tay, còn cắt lát mỏng như thường ngày nữa.

Giang Tiểu Phương hai mắt chớp sáng, tuy buổi sáng ăn một bữa no nê, nhưng nãy giờ vận động tiêu hao gần hết .

thì tổng cộng cũng chỉ mấy miếng thịt đó, dù ăn hết cũng chẳng đáng là bao.

Vẫn kịp nuốt nước miếng xuống, thấy lời bà bà, Giang Tiểu Phương liếc Lâm Lão Thái một cái, ánh mắt đó ba phần kiêu ngạo, ba phần đắc ý, ba phần đồng tình, một phần khinh thường.

Nàng là do đích Thẩm Vân Uyển mời đó.

Không như những Lâm gia khác, đều mời mà đến, chẳng chút phong thái nào.

Bảo nàng cho gà ăn ư?

Nghĩ gì , nàng chưởng quỹ Khách Lai An đích mời đến tham gia khai trương mà.

“Nương, ngày mai con rảnh, lên trấn tham gia khai trương Khách Lai An, Vân Uyển đích mời con đấy. Chắc cả làng Bình An chỉ mỗi con là độc nhất, chưởng quỹ Khách Lai An đích mời.”

“Ai, con là ngày mai việc nhà cũng thể thiếu. Vân Uyển mời con thành khẩn như , con cũng thể từ chối.”

“Huống hồ ngày mai cũng là việc lớn của Đông nhi, con nương thể mặt. Gia cầm một ngày cho ăn cũng chẳng cả, ngày xưa con cả ngày ăn một bữa, chẳng cũng lớn khôn khỏe mạnh đấy thôi. Chẳng lẽ những súc vật còn quý giá hơn con ?”

Nếu Giang Tiểu Phương cái đuôi đằng , chắc chắn nó sẽ vểnh cao tít.

Chuyện nàng Vân Uyển coi trọng, nàng hận thể cho cả làng Bình An, , cả trấn đều .

Lâm Lão Thái vẻ đắc ý của đứa con dâu thứ hai , trong lòng khỏi một trận tức giận, còn cả sự phẫn nộ vì đ.â.m lưng.

Bao nhiêu năm qua trong việc đối xử với Thẩm Vân Uyển, Giang Tiểu Phương luôn cùng chiến tuyến với bà , bà chỉ cần biểu lộ thái độ, Giang Tiểu Phương sẽ lập tức xông pha trận mạc.

Tóm , dù là lấy lòng bà , là sợ bà bà , Giang Tiểu Phương vẫn luôn nhất nhất tuân theo bà .

Thế nhưng hôm nay, kẻ bề ngoài ồn ào huyên náo, nhưng nội tâm thực chủ kiến , những dám từ Giang gia mang về một khúc thịt heo, mà còn dám cãi .

Quan trọng nhất là, bà còn cảm nhận sự ngưỡng mộ, sùng bái của Giang Tiểu Phương đối với Thẩm Vân Uyển.

Chuyện thể ?!

 

Loading...