SAU KHI PHU THÊ HẦU PHỦ TRỌNG SINH - NGOẠI TRUYỆN 2.2

Cập nhật lúc: 2024-12-21 07:01:42
Lượt xem: 811

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vụ ám sát xảy quá đột ngột, Bạch Tinh Nam Bạch Minh Cẩn đẩy lùi về mấy bước loạng choạng, vững mới rõ tình hình.

Thấy đám chĩa d.a.o lạnh về phía Bùi Thần, sắc mặt Bạch Tinh Nam cũng đổi.

May mà chỉ là hư kinh một trận.

Nghe g.i.ế.c là Tiền Tứ công tử, sắc mặt Bạch Tinh Nam tối sầm , lẩm bẩm một tiếng "báo ứng", sang với đại công tử bên cạnh: "Huynh trưởng , những kẻ từng bắt nạt chúng , nào nấy đều c.h.ế.t cả, kết cục ."

Đại công tử cả đêm tâm trạng phiêu bạt, cũng sự cố kéo tinh thần, Tiền Tứ Hình bộ lôi , mặt cũng lộ vẻ hả hê báo thù.

Bạch Tinh Nam vỗ nhẹ lưng trưởng, an ủi: "Ngày tháng sẽ lên thôi, trưởng phấn chấn lên."

Người c.h.ế.t , Hình bộ ai nấy đều căng thẳng tinh thần, đêm nay sẽ còn nguy hiểm nữa.

Tên tiện nghi tỷ phu một một , cứ vội vàng trở về đêm giao thừa, là vì ai, cần nghĩ cũng .

Bạch Tinh Nam kéo đại công tử nhà họ Bạch và tam nương tử sang một bên khác, lúc sắp còn chào hỏi của Hình bộ: "Nói với chủ tử nhà các ngươi, xem xong đèn hoa thì đưa nhị tỷ tỷ bình an trở về."

Bạch Minh Cẩn đầu tìm , của Hình bộ truyền lời vặn đến mặt, truyền lời của Bạch Tinh Nam cho Bùi Thần sót một chữ.

"Được." Bùi Thần đáp một tiếng.

Nhìn bộ dạng của , hẳn là mới trở về, Bạch Minh Cẩn sợ lỡ việc chính của , "Ta tự về là , Bùi công tử cần..."

"Ta nhiều năm xem đèn hoa." Hắn cắt ngang lời nàng, đưa tay vô cùng tự nhiên nắm lấy cánh tay nhỏ của nàng, lòng bàn tay trượt xuống, tìm tay nàng, nắm chặt trong lòng bàn tay, "Cùng xem?"

Thi thể của Tiền Tứ dọn dẹp , ngay cả vết m.á.u mặt đất cũng của Hình bộ dùng thùng nước xối sạch, đám đông bên ngoài tới, xảy chuyện gì, giẫm lên vết tích cũ tiếp tục náo nhiệt, như thể từng chuyện gì xảy .

Bạch Minh Cẩn Bùi Thần đưa đến vị trí nãy, tiếp tục xem đèn.

Những chiếc thuyền hoa lượt từ thượng du xuống, đang lúc náo nhiệt nhất, những chiếc đèn hoa liền kề giống như một con rồng dài uốn lượn trôi nổi chậm rãi mặt nước, phồn hoa náo nhiệt, trong đám đông ngừng vang lên tiếng reo hò.

Thư giãn , Bạch Minh Cẩn mới nhận trong tay vẫn còn cầm một xâu kẹo hồ lô, mật đường tan từ lúc nào, nhỏ vài giọt xuống tay, dính dính.

Bùi Thần liếc bàn tay nàng giấu lưng, hỏi: "Sao ăn?"

Các cô nương khuê các, nhất cử nhất động đều quản thúc, nếu là ngày thường sẽ ai ăn uống đường, nhưng hôm nay thì khác, khí đêm giao thừa vui vẻ, nhiều quy tắc như , dọc hai bờ sông ít cô nương , trong tay đường thì cũng là kẹo hồ lô.

mặt thích, đừng là ăn uống, ngay cả thở cũng thấy căng thẳng, Bạch Minh Cẩn nhỏ giọng : "Ta thích ăn đồ ngọt lắm."

Vậy .

Bùi Thần : "Ta thì thích."

Bạch Minh Cẩn sửng sốt, đưa xâu kẹo hồ lô trong tay cho , nhưng nàng nãy cắn một miếng , vội vàng : "Bùi công tử ăn ? Ta mua ngay..."

Bùi Thần : "Ta cái của nàng."

Nghe , Bạch Minh Cẩn sợ hãi "a" lên một tiếng, cuống quýt : "Bùi công tử, , cắn ..."

"Không ." Chưa xong, kẹo hồ lô Bùi Thần cướp lấy, liếc khuôn mặt đỏ bừng của nàng, khóe môi nhếch lên, lấy túi nước bên hông , với nàng: "Đưa tay đây."

Bạch Minh Cẩn hiểu ý , nhưng đối với lời của , nàng bao giờ sức chống cự, lập tức đưa năm ngón tay, lòng bàn tay hướng lên, đưa đến mặt .

Bùi Thần dùng nước trong túi nước, rửa sạch đường dính lòng bàn tay nàng, lấy khăn tay của , lót lên xiên kẹo hồ lô, trả cho nàng, "Trêu nàng thôi, ăn nhanh , đừng để tan hết, nàng ."

Nói xong liền thật sự đầu , nàng nữa.

Ánh sáng của đèn hoa thuyền hoa rực rỡ, lan tỏa đến, chiếu lên nửa bên mặt , công tử phong lưu tuấn tú, rõ ràng là dung mạo như ngọc, là Diêm Vương sống chứ.

Chỉ lén một cái, trái tim Bạch Minh Cẩn đập dữ dội, vội vàng cúi đầu, cắn nhẹ kẹo hồ lô trong tay.

Lòng bàn tay khô ráo, còn cảm giác dính dính nữa.

Nàng lâu ăn kẹo hồ lô, bây giờ dường như mới cảm nhận mùi vị, ngọt, vị ngọt theo đầu lưỡi lan đến tận đáy lòng.

Trong đám đông vang lên một tràng ồn ào, bên cạnh đang xô đẩy, nàng lấy hết can đảm, thậm chí nhắm mắt , chủ động đưa tay , nắm lấy tay áo .

Cảm thấy tay áo kéo chặt, Bùi Thần nghiêng đầu, liếc từ khóe mắt, khóe môi tự chủ cong lên.

Cả đường vội vàng chạy đến, đáng giá .

Âm thầm đợi nàng ăn xong, Bùi Thần mới đầu , "Còn xem nữa ?"

Bạch Minh Cẩn nhiều năm xem đèn hoa, nãy chen chúc cùng nhà họ Bạch, còn thấy náo nhiệt, nhưng bây giờ tâm tư đều bên cạnh chiếm hết, cảnh đến mấy cũng như cưỡi ngựa xem hoa, lòng , trong tầm mắt đều là bóng dáng của nọ, Bạch Minh Cẩn trả lời, nhỏ giọng hỏi : "Bùi công tử còn xem nữa ?"

Nàng thì cũng .

"Không xem nữa, thôi." Hắn là một đại nam nhân, xem đèn hoa gì, những năm lúc , đều ở trong ngục uống rượu với một đám phạm nhân, năm nay đặc biệt, xem một buổi đèn hoa .

Thấy nàng cũng còn tâm trạng xem nữa, Bùi Thần lui , mở đường cho nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-phu-the-hau-phu-trong-sinh/ngoai-truyen-2-2.html.]

Bùi Thần , Bạch Minh Cẩn theo phía , bàn tay nắm lấy tay áo , nắm lấy trong lòng bàn tay.

Rời khỏi đám đông, tiếng ồn ào dần dần bỏ phía , càng về phía đường lớn, ánh đèn càng tối.

Xung quanh yên tĩnh, Bạch Minh Cẩn cảm thấy tiếng tim đập của ngừng vang lên, sợ đối phương thấy, đang nín thở, thử xem như nhịp tim chậm , liền Bùi Thần đột nhiên : "Còn hai tháng nữa."

Bạch Minh Cẩn hiểu đang gì, nhỏ giọng đáp: "Ừm."

"Căng thẳng ?"

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Sao thể căng thẳng chứ, tim nàng nhảy ngoài , Bạch Minh Cẩn vốn định gật đầu, ma xui quỷ khiến hỏi một câu: "Bùi, Bùi công tử thì ?"

Bên tai yên tĩnh trở .

Bạch Minh Cẩn hối hận vì hỏi câu , trách lắm lời, vắt óc tìm lời để lảng tránh, kịp nghĩ , Bùi Thần trả lời nàng: "Căng thẳng, đầu tiên thành , trong nhà trưởng bối, xảy sơ suất gì , nếu chỗ nào chu , mong nàng thông cảm."

Bạch Minh Cẩn vội vàng : "Bùi công tử cần lo lắng, kén chọn ." Nàng thể gả cho , là trời cao ban phúc cho nàng .

Hôm đó tỷ tỷ , trong một đoạn tình cảm, yêu sâu đậm hơn sẽ luôn chịu thiệt thòi, bảo nàng giữ vững trái tim , đừng cho quá nhiều.

Nàng hiểu thế nào là chịu thiệt.

Bốn năm nàng thích , âm thầm thích, bao giờ dám mơ ngày thấy ánh sáng, huống chi là như ý nguyện.

Nàng cũng Bùi công tử thật sự thích , nhưng bốn tháng , trong phòng với nàng câu "Làm phu thê với , ?", nàng thấy sự chân thành trong mắt , là thật lòng thành với nàng, hề miễn cưỡng.

Như là đủ .

Thích nàng quan trọng, thể đến bước , nàng mãn nguyện, vui .

"Sao kén chọn?" Bùi Thần hài lòng với lời nàng, dừng bước nàng, "Phu nhân mà Bùi Thần cưới, tư cách kén chọn."

Bạch Minh Cẩn thấy đột nhiên dừng , sai, vội vàng gật đầu đồng tình: "Được."

Thật là ngốc.

Nhớ đến đồ mang về còn đưa cho nàng, cũng tiếp nữa, lấy từ trong n.g.ự.c một thứ, đưa cho nàng: "Hồng ngọc đất Thục, mang về một viên cho nàng."

Tuy ánh đèn mờ ảo, nhưng Bạch Minh Cẩn vẫn rõ, là một viên hồng ngọc, to bằng trứng bồ câu, xâu bằng một sợi dây.

Nhìn là giá trị xa xỉ.

Sắc mặt Bạch Minh Cẩn sững , hối hận vì lời khuyên của tam , dám nhận, thành thật : "Cái quá quý giá, , chuẩn quà, là đừng tặng cho nữa."

Bùi Thần: ...

"Không cần nàng tặng ." Bùi Thần bất đắc dĩ đáp một câu, nắm lấy vai nàng, kéo nàng gần, "Cúi đầu xuống."

Bạch Minh Cẩn ngoan ngoãn cúi đầu, tầm mắt lồng n.g.ự.c che khuất, một mùi hương gió tuyết lạnh lẽo phả chóp mũi, hề mùi m.á.u tanh, giống hệt mùi hương nàng ngửi thấy khi lưng đêm đó bốn năm , khô ráo mà trong lành.

Cổ nặng xuống, viên hồng ngọc đeo n.g.ự.c nàng, nhưng bàn tay Bùi Thần nắm lấy vai nàng vẫn buông .

Có chuyện của Tiền Tứ ví dụ, phía hai sớm của Hình bộ dọn sạch.

Xung quanh ai, ánh đèn từ xa cũng chiếu tới , bao phủ lên nàng một màn sương mờ ảo, đêm tối gió lớn, mỹ nhân trong lòng, khó nảy sinh tà niệm, huống chi cúi đầu, thấy đôi môi đỏ mọng ...

Hắn nhớ mềm mại.

thời gian lâu , cảm giác chân thật ban đầu phai nhạt, đó càng cố gắng nhớ , càng nhớ nổi cảm giác đó là gì.

Hắn nắm chặt nàng buông, Bạch Minh Cẩn cũng dám động đậy, trong lúc hai im lặng, bầu khí như một hồ nước mùa xuân khuấy động, từng đợt từng đợt dâng lên, thể ngăn cản mê hoặc lòng , phá vỡ phòng tuyến tâm lý của .

Tuy Bạch Minh Cẩn hiểu chuyện nam nữ, nhưng hôn một , ít nhiều cũng chút kinh nghiệm.

Ngày đó khi hôn nàng xong, nàng cảm thấy thở hỗn loạn một lúc, giống như lúc , hôn , nàng né tránh, nhưng vẫn nhịn mà căng thẳng, mỗi tiến gần nàng một chút, trái tim nàng liền run lên một chút, cuối cùng ngay cả thở cũng dám nữa.

Dù căng thẳng, nàng cũng cố gắng nhắm mắt.

Hắn , cho nàng nhắm mắt.

Khi chỉ còn cách môi nàng một ngón tay, Bạch Minh Cẩn đột nhiên hàng mi run rẩy của nàng kéo lý trí, tức buồn , dừng ngay mép vực, kịp thời tỉnh táo , như đang giận dỗi, đưa tay che mắt nàng, cúi xuống bên tai nàng mắng một tiếng: "Đồ ngốc." Sau đó ôm nàng lòng, nhỏ giọng : "Giao thừa cát tường."

-

Hai tháng .

Như Bạch Minh Tế dự đoán, ngày Bạch Minh Cẩn thành , đúng lúc xuân về hoa nở.

Lúc Bạch Minh Tế mang thai ba tháng, đặc biệt bất tiện, mất tự do, thể nặng nề, mà là nàng , Yến Trường Lăng liền theo đó, ngay cả khi đến phòng tân hôn của Bạch Minh Cẩn, trong phòng một đám nữ nhân, cũng thể tìm một chiếc ghế cao, chen chúc lưng Bạch Minh Tế, mấy cô nương trò chuyện về cách trang điểm của tân nương, những thấy ngại ngùng, còn thể đưa một lời khuyên: "Xứng với Bùi Thần, trang điểm cũng đủ ."

Sắp tể tướng mà vẫn bộ dạng khoa trương , Bạch Minh Tế đẩy quả nho đưa tới, : "Đừng đút nữa, sắp thành heo ."

【Tác giả lời

Các bảo bối đến đây~ Chương động phòng nhé.

Loading...