SAU KHI PHU THÊ HẦU PHỦ TRỌNG SINH - NGOẠI TRUYỆN 3.1
Cập nhật lúc: 2024-12-21 07:03:23
Lượt xem: 789
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 107 - Bạch Minh Cẩn VS Bùi Thần 10
Trong phòng đều là nữ quyến, ở đây thật sự thích hợp, Bạch Minh Tế đuổi về, giao nhiệm vụ cho : "Tân lang sắp đến , hãy thể hiện bản lĩnh của , cho đợi nửa canh giờ."
Bạch Minh Tế Bạch Minh Cẩn mặc áo cưới, đoan trang gương đồng, sắc mặt hồi hộp mong chờ, trong lòng vẫn cam tâm.
Trước đây nàng khỏi cửa, cũng giao tiếp với khác, đôi mắt bao giờ thẳng khác, bây giờ khi bước ngoài, đôi mắt thần thái, khi khác, đôi mắt trong veo và linh động, các cô nương nhà quyền quý ở Giang Ninh, mấy ai sánh bằng dung mạo của nàng?
Đặc biệt là hôm nay mặc áo cưới, ánh sáng lấp lánh của châu báu càng tôn lên vẻ rực rỡ của nàng, Bạch Minh Tế càng càng thấy chỗ nào cũng , ai cũng xứng.
Bùi Thần xứng.
là xem thường , nửa năm nay, thật sự bản lĩnh đó, kiếm một căn nhà từ hoàng thượng.
Cuối năm ngoái chạy một chuyến đến đất Thục, thành công đưa vị Hình bộ Thượng thư từng tuyên bố điều tra vụ án buôn lậu muối tư ở đất Thục sẽ về Giang Ninh trở về, lập đại công, hoàng thượng ban thưởng một căn nhà, thăng chức lên tam phẩm, thưởng ngàn lượng vàng bạc, vô vải vóc lụa là, từ chối, nhận hết.
Hôm nay đến đón dâu, chừa thứ gì, đều mang đến nhà họ Bạch.
Bên Bùi Thần dẫn theo một đám ngoài đón dâu, thám tử truyền tin về nhà họ Bạch, xong thám tử báo cáo lễ vật đón dâu, Bạch Minh Tế ngẩn , liếc Bạch Minh Cẩn mặt đỏ bừng, lẩm bẩm với Tô Thương phía : "Nhị cô gia nhà chúng , về nhà đúng là móc sạch túi , lấy gì nuôi vợ đây."
Tuy , nhưng dù cũng để Bạch Minh Cẩn chịu đói.
Nhà họ Bạch tuy sa sút, nhưng của hồi môn hề qua loa, lẽ là mượn hôn lễ để với những kẻ khinh thường nhà khi gặp nạn rằng, nhà họ Bạch vẫn sụp đổ, lão phu nhân nhà họ Bạch chuẩn hôn lễ và của hồi môn theo đúng quy cách khi Bạch Thượng thư còn sống.
Ngoài nhà họ Bạch, Bạch Minh Tế cũng âm thầm thêm một phần của hồi môn, cho dù Bùi Thần là một công tử ăn chơi trác táng, chỉ dựa của hồi môn cũng đủ để Bạch Minh Cẩn sống sung túc cả đời.
Bạch Minh Cẩn sợ nàng tiếp, "Tỷ tỷ..."
Bạch Minh Tế bất đắc dĩ : "Được , Bùi Thị lang tuấn tú lịch lãm, trẻ tuổi tài cao, bản lĩnh hơn , nhiều cơ hội kiếm tiền, thể chỉ tình cảnh khó khăn mắt..." Bạch Minh Tế trừng mắt Bạch Minh Cẩn, "Hài lòng ?"
Bạch Minh Cẩn hổ trừng mắt nàng: "Tỷ tỷ."
Vừa dứt lời, bên ngoài liền vang lên tiếng pháo.
Tân lang đến .
Khách khứa lập tức náo nhiệt hẳn lên, Yến Trường Lăng cũng chịu ngoài, dậy : "Phu nhân yên tâm, vi phu nhất định thành nhiệm vụ."
Biết vị tỷ phu dễ chọc, vội vàng kéo Bạch Minh Tế: "Tỷ tỷ, đừng khó quá."
Lần Bạch Minh Tế đồng ý: "Cả đời chỉ cưới vợ một , , chút thử thách cũng chịu , nếu kiên nhẫn đó, cũng đừng gả nữa, gả qua đó gì? Đi theo lưng , yêu cả đời? Muội mệt ?"
Bạch Minh Cẩn thấy nàng quyết tâm, cũng dám khuyên nữa, che quạt tròn, nắm chặt, vểnh tai lên, tiếng ồn ào bên ngoài.
Rất nhanh nha đến bẩm báo tình hình bên ngoài, Yến thế tử chặn ở cửa, tranh cãi với tân lang.
Chủ đề tranh cãi, đủ loại.
"Nói ngày sinh tháng đẻ của tân nương, thích gì, ghét gì."
“Sau nạp , nạp mấy , khi nào nạp?”
“Tân nương tử gả cửa, ai chủ gia đình?”
Mấy vấn đề phía đều là do Bạch Minh Tế dặn dò .
Tuy rằng kiếp , cuối cùng Bùi Thần dựng bia mộ cho nàng, cưới một chết, nhưng chắc chắn là xuất phát từ lòng ơn, là thật lòng yêu Bạch Minh Cẩn.
Hơn nữa, c.h.ế.t vĩnh viễn khắc cốt ghi tâm, nhưng khi sống tiếp tục cuộc sống, giống , những cặp phu thê thể vượt qua cái chết, nhưng thoát khỏi sự cám dỗ và ép buộc của cuộc sống, cuối cùng đường ai nấy , phu thê trở mặt thành thù cũng nhiều vô kể.
Hôm nay mặt , vì điều gì khác, với tư cách là tỷ tỷ, nàng hy vọng Bùi Thần thể cho Bạch Minh Cẩn một sự tôn trọng.
Câu trả lời của Bùi Thần khiến nàng thất vọng.
Chuẩn sai báo ngày sinh của Bạch Minh Cẩn.
Trước mặt , buông lời hứa hẹn, “Vĩnh viễn nạp .”
Câu hỏi cuối cùng, càng đẩy bầu khí lên đến đỉnh điểm, lớn tiếng với vợ và vợ đang chặn cửa, “Sau khi thành hôn, phu nhân gì nấy, bảo hướng tây, tuyệt hướng bắc, bảo uống rượu, tuyệt đối uống .”
Ngày thường vị Bùi thị lang , đang bắt phạm nhân, thì đang đường bắt phạm nhân, một luồng u ám, ai thấy cũng sợ, ngờ vì để cưới vợ, ngay cả mặt mũi nam nhi cũng cần.
Lời , khách khứa ồ lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-phu-the-hau-phu-trong-sinh/ngoai-truyen-3-1.html.]
Yến Trường Lăng buông tha , đầu hỏi khách khứa phía , “Anh vợ tính là nửa trưởng ?”
Mọi hùa theo, “Tính, nhất định tính.”
“Huynh trưởng phu quân, kính một chén rượu, quá đáng chứ…”
Tố Thương nhanh chóng , với Bạch Minh Tế, “Nương tử , sắc mặt nhị cô gia xanh mét .”
Bạch Minh Cẩn vẻ dậy, Bạch Minh Tế ấn xuống, hỏi Tố Thương, “Kính ?”
Tố Thương gật đầu, “Kính , cô gia một chén, đại cữu tử, nhị cữu tử một chén, uống ba chén …”
Tân nương tử còn đón , tân lang quan cửa uống cạn ba chén rượu mạnh.
Đến cửa phòng tân hôn, bước chân Bùi Thần còn tính là vững vàng, chắp tay mời bên trong, “Bùi mỗ, đến đón nhị nương tử.”
Thấy cũng khác bình thường lắm, Bạch Minh Tế khó nữa, tự dắt Bạch Minh Cẩn ngoài cửa, giao tay , đột nhiên nhỏ giọng : “Kiếp vô duyên bạc đầu, kiếp gặp dễ, mong Bùi đại nhân kiếp , thể quý trọng nàng thật .”
Bùi Thần rõ, ngẩn , ba chén rượu , đầu chút choáng váng, : “A tỷ yên tâm, Bùi mỗ kiếp , nhất định sẽ phụ A Cẩn.”
Giao cho , Bạch Minh Tế tiến lên nữa.
Bạch Minh Cẩn một tay cầm quạt tròn, tay Bùi Thần nắm lấy, nắm trong lòng bàn tay, một đường tiến về phía , bên tai tiếng chúc phúc, tiếng ồn ào dứt.
Đến ngoài cửa, là ai hô lên một tiếng, “Tân nương tử nổi nữa , tân lang quan cõng ngoài .”
Trong tiếng ồn ào, Bùi Thần thật sự xổm xuống mặt Bạch Minh Cẩn.
Bạch Minh Cẩn sửng sốt, ngửi thấy mùi rượu nhàn nhạt , nhất thời dám sấp lên, vội vàng : “Ta .”
Vừa dứt lời, cánh tay Bùi Thần đột nhiên vươn , nắm lấy chân nàng, mặt khách khứa ôm lên lưng, nhẹ nhàng dậy.
Bạch Minh Cẩn theo bản năng vòng tay qua vai .
Cảnh tượng quá quen thuộc.
Năm năm , đêm trăng tròn, màng danh lợi, hai che mặt, thấy , cõng nàng ánh trăng mười dặm đường, đưa nàng từ bóng tối ánh sáng, cho nàng một tia hy vọng sống.
Hôm nay cõng nàng lên, với phận phu quân, đưa nàng về nhà.
Về nhà của bọn họ.
Bạch Minh Cẩn nhẹ nhàng sấp vai , nhỏ giọng : “Lương công tử, cảm ơn .”
Bùi Thần khẽ dừng , đáp lời nàng, mãi đến khi đưa lên kiệu hoa, trong nháy mắt rèm kiệu hạ xuống, mới : “Phu nhân cần cảm tạ.”
Giống như tất cả tân nương tử xuất giá, Bạch Minh Cẩn mang theo trái tim hồi hộp lo lắng, nghênh đón hôn lễ của nàng.
Từ lên kiệu hoa, đến bái đường, đến động phòng, thật sự ở nhà họ Bùi, thời gian cũng từ sáng đến hoàng hôn, cả một ngày, thoáng cái trôi qua, bao giờ thời gian trôi nhanh như .
Bùi Thần sống một , trong nhà chỉ một , bảy cô tám dì, cũng ai đến náo động phòng, Bạch Minh Cẩn thở phào nhẹ nhõm.
Không Bùi Thần nàng thích gặp lạ , tối nay sai bà tử , hầu hạ tân nương tử, đều là mấy nha mà Bạch Minh Cẩn mang theo.
dù , khi thấy chiếc giường cưới đỏ rực , Bạch Minh Cẩn vẫn căng thẳng, trong lòng rõ đêm nay còn một đại lễ , một tay nắm chặt, một khắc cũng dám lơ là.
Bùi Thần đến tiền viện chiêu đãi khách khứa, trong chốc lát sẽ , Đông Hạ tiên dẫn nàng quần áo, tắm rửa xong, thấy nàng yên, liền an ủi: “Nương tử đừng căng thẳng, nương tử nghĩ xem, bao nhiêu cô nương lúc thành ngay cả mặt đối phương cũng thấy, nhưng nương tử chỉ gặp qua cô gia, còn gả cho trong lòng, gì sợ chứ?”
Lời ít nhiều cũng an ủi Bạch Minh Cẩn.
, gì sợ chứ.
So với những cô nương hủy hoại trong sạch, bất đắc dĩ thắt cổ tự vẫn, nàng may mắn bao, Lương công tử chỉ cứu nàng, còn cưới nàng về nhà một cách đường đường chính chính.
Nàng nên vui mừng.
Tự khuyên nhủ bản xong, Bạch Minh Cẩn liền ngoan ngoãn giường chờ đợi.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Ngọn nến đỏ bằng cổ tay, ngọn lửa thẳng tắp hướng lên , hề lay động, như thể vĩnh viễn sẽ cháy hết, qua bao lâu, cũng đến canh giờ nào, bên Bùi Thần đột nhiên truyền lời, Hình bộ việc gấp, đến đó một chuyến, bảo nàng nghỉ ngơi .
Trái tim đang căng thẳng của Bạch Minh Cẩn thả lỏng xuống.