Chương 2
Rõ ràng chiếc túi đó là do cô thư ký xinh chọn chứ một như , mẫu nào đang hot?
Bạn thấy túi liền sáng mắt lên:
“Trời ơi, chẳng cái túi trong mơ của tớ ! Ông bố tạm cũng hào phóng phết!”
“Bạn , đợi tớ đầu thai , cho tớ mượn xách một ngày ?”
bật tự mãn:
“Trong tủ còn cả đống, đều là của con hết. Thích xách kiểu gì thì xách.”
“Thật ? Bạn , tớ sướng quá, chắc ngất luôn mất! Cảm ơn gầy dựng cả cơ đồ cho tớ!”
đang vui vẻ, thì Cố Hàn Thanh bỗng hỏi:
“Dì Ngô em bệnh viện, em thấy khỏe ở ?”
Nụ môi lập tức đông cứng.
Bạn hốt hoảng hỏi:
“Sao thế?”
“Em từng với dì Ngô là em viện…”
“Ý là, đang theo dõi ? Khiếp thật, dâu nhà giàu đúng là chẳng dễ!”
“Bạn , khổ quá …”
“Cố chịu thêm chút nữa , đợi tớ đời hai đứa hợp lực chiếm tài sản của , cho ăn cứt luôn!”
đáp khẽ:
“Làm thôi.”
Bạn gian:
“Bao thành công.”
Cố Hàn Thanh là cực kỳ tinh ý, giấu tâm sâu như biển.
Để khiến nghi ngờ, cố tỏ bình thường.
bước gần, ôm lấy cánh tay , nũng nịu :
“Không , chỉ chóng mặt một chút. bây giờ đỡ , vì em túi mới mà.”
Anh khẽ cong môi, ánh mắt sâu thẳm thật lâu, dậy lên tầng hai.
thở phào nhẹ nhõm.
May quá, lúc sáng kịp đặt lịch phá thai vì bạn ngăn .
Khi còn đang sợ toát mồ hôi thì bạn thở dài cảm thán:
“Phải thật, ông bố tạm trai khí chất, ngủ cạnh chắc trong mơ luôn mất!”
“Nếu là bố ruột của tớ thật, thì tớ siêu cấp luôn đó!”
lau trán:
“Đừng mơ nữa. Nghĩ cách để Cố Hàn Thanh tin cái thai là của .”
Bạn nhếch môi, gian xảo:
“Quá đơn giản! Tối nay ăn mặc gợi cảm, nhảy lên , một tháng là bầu. Anh nhận mới lạ!”
do dự:
“Có chắc ăn đấy?”
“Yên tâm, là vợ , nhu cầu thì đáp ứng chứ!”
gật đầu:
“Ừ, cũng đúng.”
“Thỏa mãn xong, thai là chuyện bình thường.”
Buổi tối, ngâm nước thơm xong, một chiếc váy ren mỏng, gõ cửa phòng việc của .
“Anh ơi, mệt , ăn chút trái cây cho đỡ mệt nhé?”
Cố Hàn Thanh ngẩng đầu:
“Để đó .”
Lạnh như băng! Rõ ràng là ăn no ở ngoài .
Trước chẳng bao giờ tự chuốc nhục, nhưng vì bạn , quyết liều mạng.
dùng hết chiêu trò quyến rũ mà vẫn vô dụng.
Bạn tức tối:
“Không lẽ gì ? Trước mỹ nhân mà động lòng ?”
“Có khi trong mắt , tớ chẳng đáng để chứ.”
Bạn hăng máu:
“Ngồi lên luôn !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-qua-doi-ban-than-dau-thai-vao-bung-toi/chuong-2.html.]
gương mặt lạnh tanh của , liếc xuống đôi chân dài trong quần tây mà tim đập loạn.
Cuối cùng hít sâu, run run lên đùi :
“Anh … lâu gần , ?”
Anh ngước lên, ánh mắt sâu hun hút:
“Muốn gì?”
mím môi, chớp mắt, cố tỏ gợi cảm:
“Anh thấy váy em ? Bên trong còn thứ hơn nữa, xem ?”
Bạn thúc gấp:
“ đó! Đẩy m.ô.n.g lên, áp n.g.ự.c vô mặt , tháo thắt lưng , vài câu khiêu khích, chuyện tự khắc thành!”
theo.
cứ nghĩ sẽ đẩy , ai ngờ chỉ tay run rẩy, khẽ :
“Vội thế ?”
gật đầu.
Đột nhiên, sắc mặt đổi lạnh, tay siết chặt cổ gáy , giọng trầm xuống:
“Em tự , để cho điều tra?”
“Em ghét nhất là lừa đấy.”
Bạn choáng:
“Ối trời ơi, như tớ nghi là thích con gái đấy?”
thở gấp:
“Có khi ăn no nên chẳng thiết tha gì ?.”
Bạn giận đùng đùng:
“Ý là ngoại tình? Đẹp trai mà tử tế, thiệt xui xẻo, may mà ba tớ!”
Cô c.h.ử.i ầm ầm, còn thì bình thản:
“Anh yêu tớ, ăn vụng mới là lạ.”
“ mà…”
“Đừng nữa, tớ sắp bóp c.h.ế.t …”
Sức tay mỗi lúc một mạnh, ánh mắt sắc lạnh khiến toát mồ hôi lạnh.
sợ run, còn bạn thì nhíu mày nhỏ:
“Bạn , tớ thấy mặt giống là g.i.ế.c , mà là …”
Chưa kịp xong, nghẹn đến rơi nước mắt:
“Anh… thể nghĩ về em như thế? Em chỉ nhớ quá nên mới chủ động một chút thôi mà…”
“Nếu thích, thì em là chứ gì!”
còn kịp xoay thì bất ngờ bế thốc lên, sải bước lên tầng:
“Đã là chồng, nghĩa vụ thỏa mãn nhu cầu của vợ, kẻo mang tiếng vô trách nhiệm.”
Bạn reo hò trong đầu :
“Chuẩn luôn! Phải mới đúng chứ!”
thì chỉ bỏ chạy.
Anh đổi tâm trạng nhanh như gió, mà .
nhớ, lúc mới cưới, từng châm chọc rằng cưới một cô mồ côi như .
Anh chỉ lạnh giọng đáp:
“Chỉ đàn ông bất tài mới cần dựa dẫm nhà vợ.”
Và đúng như lời , chỉ hai năm, vực dậy công ty gia đình.
Cũng từ đó, trở nên trầm mặc, u ám và phần đáng sợ.
bắt đầu sợ thậm chí nhiều đêm đang ngủ cũng giật tỉnh dậy giữa chừng.
Kể từ đó, công tác liên miên.
…
Trong phòng tắm, đỏ bừng cả mặt, run run đưa tay tháo khuy quần tây của Cố Hàn Thanh.
Bạn nuốt khan một cái, giọng kích động:
“Khuy to thật đó…”
“Đừng run, kéo xuống chút nữa !”
c.ắ.n môi, tay run lẩy bẩy kéo thêm:
“Được ?”