SAU KHI QUA ĐỜI BẠN THÂN ĐẦU THAI VÀO BỤNG TÔI - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-10-26 05:07:48
Lượt xem: 3,205

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chương 6

 

Bạn vẫn bình tĩnh:

 

“Đừng hoảng, cứ xem .”

 

Ngay đó, Cố Hàn Thanh rút từ ngăn kéo một chiếc thẻ ngân hàng, đưa cho :

 

“Xin , dạo công việc quá bận, thời gian bên em. Thẻ em cầm lấy, cần gì cứ bảo dì Ngô đưa mua.”

 

Biểu cảm áy náy mặt hề giống đang diễn kịch.

 

Bạn thì hét ầm trong đầu :

 

“Bạn , đực gì, lấy chứ! Có ai tặng tiền mà nhận !”

 

do dự một lát, nhận lấy:

 

“Không , cứ lo công việc. Em tự chăm sóc .”

 

Anh khẽ “ừ” một tiếng.

 

“Tốt , em nghỉ ngơi , đừng việc mệt.”

 

định , thì bất ngờ kéo nhẹ , cúi xuống hôn lên trán:

 

“Em vất vả . Đợi xong đợt sẽ xin nghỉ dài hạn để ở bên em.”

 

Cử chỉ dịu dàng bất ngờ khiến tim run lên nhè nhẹ.

 

Bạn ngạc nhiên:

 

“Bạn , tim đập nhanh quá đó nha, thế?”

 

dám trả lời.

 

Ra khỏi công ty, lập tức mở thẻ xem và khi thấy dãy dài loằng ngoằng 0, choáng váng, lấy tay bịt miệng, suýt hét lên.

 

Bạn phấn khích hét lớn:

 

“Trúng mánh ! Giàu to ! Tớ thật nhé, lẽ chúng hiểu lầm ông ba tạm . Người sẵn lòng cho nhiều tiền như , thể là chứ?”

 

gật đầu lia lịa, rạng rỡ, giơ cao tấm thẻ:

 

“Đi thôi, tiêu tiền! Đừng tiết kiệm giùm tớ, thích gì mua nấy!”

 

“Cảm ơn đại gia!” — bạn hì hì trong bụng.

 

Những ngày đó, an tâm ở nhà dưỡng thai, cuộc sống gần như hảo ăn ngon, ngủ kỹ, tiền tiêu như nước.

 

Cho đến một hôm, thư ký xinh của Cố Hàn Thanh bất ngờ xuất hiện.

 

khoanh tay, môi nhếch lên đầy kiêu ngạo:

 

“Cô thật sự tưởng tổng giám đốc Cố ?”

 

“Cô ở bên lâu thế , chẳng lẽ còn hiểu tính ? Cô nghĩ chịu đội mũ xanh dễ thế ?”

 

cứng đờ , miếng chân gà trong tay lập tức mất hết vị.

 

tiếp, giọng nhạt như băng:

 

“Nếu là , sẽ chuồn càng xa càng .”

 

Phải … Cố Hàn Thanh thông minh như , thể ?

 

Trừ phi đang giả vờ.

 

giả vờ để gì?

 

Đầu rối tung.

 

Bạn an ủi:

 

“Bạn , đừng con nhỏ độc miệng đó. Có thể mà vẫn im lành là vì… yêu , mất thôi?”

 

nhếch môi, lạnh giọng:

 

“Cậu nghĩ khả năng yêu tớ cao hơn khả năng đang chuẩn trả thù tớ cao hơn?”

 

Bạn im bặt.

 

chẳng còn tâm trí , chạy thẳng lên lầu, định thu dọn hành lý.

 

lúc đó tiếng chuông cửa vang lên.

 

mở cửa và c.h.ế.t điếng.

 

Là Phó Khải Chính.

 

Anh đến đây gì?!

 

Linh cảm chẳng lành dâng lên trong lòng.

 

Quả nhiên, mở miệng, :

 

“Cô Lý, chuyện với cô… về đêm hôm đó.”

 

gượng, giả vờ bình tĩnh, dù lòng bàn tay bóp đến đỏ ửng:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-qua-doi-ban-than-dau-thai-vao-bung-toi/chuong-6.html.]

hiểu gì cả. đàng hoàng, bao giờ tới quán bar. Anh chắc nhận nhầm .”

 

Anh mỉm , giọng nhẹ mà hiểm:

 

“Nếu nhớ nhầm… hề hai chữ quán bar.”

 

: “…”

 

Bạn thở dài:

 

“Thôi , đến nước thì chỉ nước giả ngất thôi. Tiếp tục , kiểu gì cũng khai hết kể cả mật khẩu thẻ ngân hàng.”

 

Không hổ là bạn , đúng là hiểu nhất.

 

lập tức ngã “cái rầm” xuống chiếc sofa mềm nhất.

 

Chiêu đó tác dụng thật, tỏ lo lắng, vội vã đỡ dậy, lẳng lặng rời .

 

khi , Phó Khải Chính lạnh nhạt một câu:

 

“Lần , đến.”

 

run lên.

 

Cái gì mà “ ”?

 

Anh định bám như oan hồn luôn ?

 

Không thể ở nữa.

 

Phải trốn thôi.

 

Đêm hôm đó, để tờ đơn ly hôn ký sẵn, nhân lúc trăng tối gió lớn, chạy trốn khỏi biệt thự ngoảnh đầu .

 

Bạn trong bụng sức khuyên can cũng ngăn nổi.

 

Trên đường sân bay, hạ cửa kính xe, hít sâu một cảm giác tự do ùa tới, nhẹ nhõm cay xót.

 

Phải thật, hai năm ở bên Cố Hàn Thanh, tuy chịu nhiều lạnh nhạt, nhưng bao giờ bạc đãi về tiền bạc.

 

Người nhà họ Cố đối xử với cũng tệ, đặc biệt là Cố từng xem thường xuất của , thậm chí còn quan tâm săn sóc tận tình.

 

Ở chỗ bà, mới đầu cảm nhận cái gọi là tình .

 

Bạn khẽ :

 

“Bạn , thật trong lòng vẫn nỡ , đúng ? Không chỉ vì chồng, mà còn vì nữa?”

 

lạnh:

 

“Đừng mấy câu xui xẻo. Tớ chạy , nghĩa là chẳng gì níu chân cả.”

 

“Nhỡ ông ba tạm đuổi theo thì ?”

 

nhún vai:

 

“Lúc phát hiện, máy bay chắc hạ cánh .”

 

“Hơn nữa, yêu , sẽ chẳng phí thời gian tìm. Biết , chuyện còn trong kế hoạch của để tự rút lui, khỏi tay.”

 

cúi xuống, vuốt ve bụng đầy cưng chiều:

 

“Từ nay chỉ còn hai con . Tớ sẽ yêu bằng cả cuộc đời .”

 

Bạn im lặng.

 

Thật như cũng .

 

Tình yêu và gia đình đối với vốn là thứ xa xỉ.

 

Có lẽ do m.a.n.g t.h.a.i nên buồn ngủ.

 

Chẳng mấy chốc, gục đầu, .

 

Khi tỉnh dậy, xe dừng.

 

dụi mắt, thẳng dậy chắc là tới sân bay .

 

cảnh vật xung quanh… sai sai.

 

nhíu mày:

 

“Bác tài, đây là ạ?”

 

Người tài xế chậm rãi đầu .

 

Trong khoảnh khắc thấy rõ khuôn mặt đó, trợn tròn mắt, giọng run bần bật:

 

“Anh… ở đây?”

 

Cố Hàn Thanh đáp ngay.

 

Khóe môi khẽ nhếch, nụ lạnh khiến sởn da gà:

 

“Chi Chi, chạy? Là đủ ?”

 

Bạn hét toáng trong bụng:

 

“Ôi ơi, kìa, đúng kiểu nam chính phim kinh dị! Bạn , tiêu đời !”

 

 

Loading...