Sau Khi Thành Hôn Với Đối Thủ Một Mất Một Còn - Chương 43: "Chỉ hôn thôi, đã không đủ nữa rồi."

Cập nhật lúc: 2025-07-30 07:04:51
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chuyển ngữ: Naomi.

Trên đường về, Sở Ý nghiêng , gần như thả lỏng, cả dính sát vai Dung Kim Dao. Dáng vẻ mệt mỏi đượm chút yếu đuối, vô tình tạo nên sự mật khó tả.

Có lẽ vì cố tỏ vẻ vô cùng yếu ớt, Dung Kim Dao mày mắt cụp xuống, cũng mặc kệ " càn".

Sở Ý thăm dò nắm lấy tay thiếu nữ, đặt lòng bàn tay vuốt ve. Thỉnh thoảng luồn qua kẽ ngón tay đan , chốc chốc véo đầu ngón tay nàng, tự nghịch ngợm, mỗi cử chỉ dịu dàng nhưng đầy chiếm hữu.

Mỗi một chạm, mỗi một quấn quýt, như đang âm thầm tuyên bố, mỗi ngón tay của nàng đều thoát khỏi lòng bàn tay .

—Con nàng cũng thế.

Có lẽ do khí của ngày Thất Tịch, bất giác cả hai đều chút chìm đắm. Sự mật lúc gần lúc xa kéo dài lâu, mãi đến khi về đến phủ, Sở Ý lúc mới buông tay nàng .

Đêm tĩnh lặng một tiếng động, ngay cả gió cũng nhẹ bước.

Sở Ý tắm rửa sạch sẽ mùi m.á.u tanh , vội xử lý vết thương, mà thản nhiên y phục ngủ trở về phòng.

Lúc đẩy cửa phòng , Dung Kim Dao từ trong nội thất , đuôi tóc ướt sũng rũ xuống, giọt nước lăn dọc cần cổ ngấm ướt vạt áo nàng. Gò má nóng cho ửng hồng, lông mi nhẹ nhàng lay động tựa cánh bướm, nhẹ nhàng động lòng .

Sở Ý dừng bước, con ngươi đen láy sáng ngời phản chiếu bóng hình nàng: "Sao cứ thế?"

Thiếu nữ tiến đến mặt , khẽ hỏi: "Chàng đau ?"

Khoảng thời gian , hai tuy chung phòng nhưng khác giường, từng tiếp xúc da thịt, giữa hai dường như một lớp rào cản vô hình. Lúc đối mặt , thở hòa quyện, nhịp tim đồng điệu, tạo nên bầu khí khác lạ.

"Ta đau, nghỉ ngơi ." Sở Ý sâu mắt nàng, tay vẫn che vết thương ở eo, tự giác về phía sập mềm. Bước chân chậm chạp, giống như lời thoái thác của .

Tuy nhiên, kịp để đến gần sập mềm, ống tay áo bỗng những ngón tay mảnh mai níu .

"Chàng ngủ giường ." Giọng Dung Kim Dao dịu dàng, nhẹ đến mức gần như thấy, "...Trên giường mềm hơn."

"Vậy nàng ngủ ở ?" Sở Ý hỏi.

Lần Sở Ý bắt quả tang nàng đang cuốn Bí Quyết Học Thả Thính Cấp Tốc, nàng đành chấp nhận ngủ sập mềm. Mặc dù ngày hôm tỉnh dậy, phát hiện chuyển lên giường, nhưng cả đêm trằn trọc vẫn khiến nàng khó chịu.

Dung Kim Dao nghĩ một lúc, ánh mắt khẽ động, giọng điệu tự nhiên: "Giường rộng lớn êm ái, đủ chỗ cho hai , hà cớ gì ngủ riêng? Ta , chúng ngủ chung giường. Bắt đầu từ hôm nay, chia cho một nửa."

Không ngờ một màn khổ nhục kế thể khiến đường đường chính chính một chỗ giường, khóe môi Sở Ý khẽ cong lên, ung dung : "Đa tạ công chúa ban cho."

Lời dứt, hình Dung Kim Dao từng bước đẩy về phía giường. Lưng đột nhiên lớp chăn gấm mềm mại như mây đỡ lấy, xung quanh thoang thoảng mùi hương thanh nhã nàng, thấm mũi, khiến tâm trí thư thái, như lạc chốn mây mù.

Dung Kim Dao theo đó nửa quỳ bên giường, cúi xuống, ánh mắt trong veo như làn nước mùa thu, mơ hồ ánh lên vẻ mong đợi: "Bây giờ về nhà , thể cho xem vết thương của ?"

Không sự mong đợi của nàng từ , xong lời nàng, Sở Ý bật khe khẽ, ý mang theo vài phần trêu chọc: "Nàng xem vết thương của , xem eo ?"

Dung Kim Dao lời trêu chọc bất ngờ của cho thoáng ngẩn , vội đáp: "Đương nhiên xem vết thương!"

Sở Ý cố tỏ vẻ khác lo lắng, nhưng động tác tay dừng. Hắn dậy, dựa đầu giường chạm hoa, nhanh chậm vén vạt áo lên, để lộ vết thương lành hẳn: "Xem ."

Mép vết thương sưng đỏ, vết m.á.u vẫn phai , vì băng bó nên trông chút chói mắt, nhưng đối với Sở Ý thì đáng kể.

Ánh mắt Dung Kim Dao tuy dừng ở vết thương của , nhưng tâm trí bất giác phần eo bụng lộ thu hút.

Mỗi thiếu niên cử động nhẹ, vạt áo càng vén lên cao hơn, những đường nét cơ bắp rắn rỏi ở vùng eo bụng hiện trọn vẹn mắt, cơ bắp săn chắc và đầy sức mạnh, mỗi một tấc đều thể hiện sự cường tráng.

Lần ở phòng tắm nước che khuất, nàng rõ ràng. Lần , coi như "lục soát" từ đầu đến chân một lượt.

Đặc biệt là phía vùng eo bụng, lờ mờ thể thấy một nơi nào đó đang "kích động"...

"Xem đủ ?" Sở Ý trêu chọc, "Vị trí bây giờ nàng đang , hình như vết thương ."

Mặt Dung Kim Dao đột nhiên nóng bừng, trong lòng dâng lên cảm giác rung động kỳ lạ, dám nhiều phần eo bụng trần trụi của nữa, nàng hoảng loạn ho khan một tiếng: "Ta gọi Thanh Vân đến băng bó cho ."

Sở Ý bình thản : "Đêm khuya , chuyện nhỏ nhặt như băng bó , cần phiền khác, nàng giúp ."

Dung Kim Dao vô thức khựng , ánh mắt lóe lên, quả quyết dậy : "Ta lấy hòm thuốc."

Sở Ý: "..."

Đồng ý nhanh như ư?

Quả nhiên mỹ sắc mê hoặc lòng .

Trong hòm thuốc bày ngay ngắn các loại thuốc mỡ, băng gạc, kim chỉ đầy đủ. Dung Kim Dao lấy thuốc mỡ , nghiêng về phía , cúi đầu thể thấy những đường cơ bắp rõ ràng, nàng một nữa thầm cảm thán: "Eo thật."

Chỉ điều, nếu kỹ hơn sẽ thấy khắp thiếu niên chi chít những vết sẹo lớn nhỏ, ngang dọc chằng chịt, màu sắc đậm nhạt cũng khác . Có những vết sẹo dần mờ , những vết vẫn còn rõ ràng.

Dung Kim Dao dùng đầu ngón tay chấm thuốc mỡ, cẩn thận xử lý vết thương của , chậm rãi và nhẹ nhàng bôi thuốc.

Bộ phận "kích động" của Sở Ý càng thêm rõ ràng, cơ bắp bất giác căng cứng, những cơn đau nhói âm ỉ lan khắp cơ thể, mang theo những gợn sóng thầm kín.

Vết sẹo là dấu ấn của những trải nghiệm qua của một vị tướng, chắc hẳn mấy năm nay cũng chịu ít khổ cực, Dung Kim Dao nghiêm mặt : "Trên nhiều vết thương cũ quá."

Sở Ý dừng , dường như ngờ nàng như , thờ ơ đáp: "Theo quân xuất chinh khó tránh khỏi thương, chuyện là gì cả."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-thanh-hon-voi-doi-thu-mot-mat-mot-con/chuong-43-chi-hon-thoi-da-khong-du-nua-roi.html.]

"Những vết thương đều là do Mạc Bắc gây ?" Dung Kim Dao khẽ nhíu mày, nghĩ đến cảnh tượng khi về nhà: "Bao gồm cả những chậu hoa rơi ở ngõ Nam Tiểu, cũng là bọn họ ?"

Nhắc đến ngõ Nam Tiểu, ánh mắt Sở Ý thoáng lạnh , gương mặt kiêu ngạo bất kham trong con hẻm một nữa hiện rõ ràng mắt.

"Trước đây, vương tử Lục công chúa tiên tư ngọc mạo, huệ chất lan tâm, thông minh lanh lợi... ý cầu  hôn bằng lễ nghi cao nhất của vương triều Mạc Bắc. Nào ngờ, Lục công chúa thật trùng hợp thành hôn với Sở thế tử, khiến bất ngờ."

"Vương tử ý định cướp đoạt yêu của kẻ khác, nhưng ngài từ bức chân dung của công chúa, khi xem xong liền đêm đêm thổn thức, lo lắng khó ngủ, đổ bệnh dậy nổi. Vương thượng và vương hậu xót thương ngài, bèn dù Lục công chúa là vợ vẫn định cố gắng hết sức tranh giành, dễ dàng từ bỏ. Muốn dùng một Lục công chúa đổi lấy sức khỏe của vương tử và sự hòa hảo hữu nghị giữa hai nước. Chẳng bao lâu nữa là đến kỳ triều cống, mang theo thành ý của Mạc Bắc đến đây..."

"Sở Ý, ngươi tiếp nhận thành ý của nhé."

Lời của Hạ Lan Thần vang vọng bên tai, Sở Ý đột nhiên chìm im lặng, vẻ lạnh lẽo dần ngưng tụ trong đáy mắt như nuốt chửng tất cả. Cảm xúc của dần trở nên sắc bén, khí xung quanh cũng theo đó căng thẳng.

Dung Kim Dao nhận bầu khí ngột ngạt, nàng dừng động tác, huơ huơ tay mặt , ngạc nhiên hỏi: "Chàng thế?"

Nghe thấy giọng nàng, tâm trí Sở Ý từ từ trở .

Hắn cụp mắt, thiếu nữ mặt khẽ dựa gần , ánh mắt dừng mặt nàng một lúc, nhắc đến chuyện xảy ở ngõ Nam Tiểu, chỉ trả lời câu hỏi đó của nàng: "Những vết thương một phần là do luyện tập, một phần là do Mạc Bắc."

"Trận chiến với Mạc Bắc khi về Thượng Kinh quân chia ba đường, binh lính giao cho nhiều. Sau khi hạ thủ cấp của Tông vương, suýt Ưng Sư của Mạc Bắc bao vây." Hắn , "Vị Tông vương đó, chính là phụ của Hạ Lan Thần, cho nên y hận thể nghiền xương thành tro."

Nghe vẻ một cách nhẹ nhàng, nhưng thực tế phức tạp và gian khổ hơn nhiều so với những gì mô tả. Hắn cũng là khi giành ba trận thắng mới phong Vân Khiêm tướng quân, còn những cùng chiến đấu thì trở thành tinh nhuệ của Bạch Vũ quân.

Năm xảy nhiều chuyện, U Châu, Thanh Châu, Hắc Thủy thành... vạn dặm đường, gặp vô , cũng rèn trở nên kiên cường bất khuất.

Sở Ý nhếch môi, : " phu quân của nàng phúc lớn mạng lớn, c.h.ế.t ."

Nghe , lông mi Dung Kim Dao khẽ run, vẻ mặt khựng .

Thiếu niên lang mắt áo gấm ngựa sang, khí thế ngời ngời, nhưng nàng thấy thứ gì đó vẻ bất cần, lập tức chạm đến nơi mềm yếu nhất trong lòng nàng.

Sở Ý thấy nàng mãi gì, tưởng nàng chán ghét những vết thương , hoặc là cảm thấy quá tàn nhẫn, môi khẽ mím môi: "Vết thương sâu, băng bó xong ngủ thôi."

Nàng vẫn gì.

Ánh mắt Sở Ý khẽ động.

Im lặng lâu, Dung Kim Dao như quyết định điều gì đó, ánh mắt nóng rực của Sở Ý, nàng lặng lẽ nhích gần, hướng về phía eo bụng , thổi một ấm nóng.

Hơi thở đó mềm mại và nhẹ nhàng, mang theo mùi hương thanh nhã nàng, tựa như mầm non cơn mưa, nhẹ nhàng chạm từng tấc dây thần kinh nhạy cảm của thiếu niên.

Môi nàng gần như chạm da thịt , Sở Ý cứng đờ, trong mắt lóe lên vẻ u tối, rung động mãnh liệt lập tức khó thể chịu đựng nữa, khàn giọng gọi tên nàng: "Dung Kim Dao."

Dung Kim Dao khẽ cong mắt nở nụ , giọng mềm mại như mưa phùn, mang theo chút run rẩy nhẹ: "Sở tiểu tướng quân, vất vả ."

Đột nhiên, lồng n.g.ự.c thứ gì đó khẽ lay động, sâu thẳm trong lòng lặng lẽ gợn lên những gợn sóng li ti, dịu dàng mà thể ngơ.

Ánh mắt Sở Ý bất giác dừng đôi môi khẽ chu thổi của nàng, mềm mại căng mọng một màu hồng nhàn nhạt, "...Nàng nữa ."

Dung Kim Dao lặp : "Chàng vất vả , vất vả , vất vả —"

Ngay đó, Sở Ý thể kìm nén cảm giác kích động đó nữa, mạnh mẽ nắm lấy cổ tay Dung Kim Dao, chút do dự kéo nàng lòng .

Nàng kinh ngạc kêu lên: "Sở Ý!"

Dung Kim Dao bất ngờ mất thăng bằng ngã sấp lòng , thở ấm nóng ập mặt khiến nàng tim đập loạn nhịp, giọng nam bên tai trở nên nặng nề gấp gáp: "Ta đây."

Hai bầu n.g.ự.c trắng nõn của nàng đang ép sát chóp mũi Sở Ý, mặt Dung Kim Dao đỏ bừng, nàng cắn môi: "Vết thương của sắp rách  kìa!"

"Vết thương của ." Hắn , " hôn nàng, bây giờ?"

Dung Kim Dao vết thương băng bó ở eo bụng , quả nhiên thấy vết m.á.u đỏ thẫm mơ hồ thấm băng gạc, là do nàng đè lên.

Đối phương quá nóng bỏng, tim Dung Kim Dao đột nhiên ngừng đập, nàng suy tính , liền ôm lấy mặt , một lời hôn lên môi một cái, phát tiếng "chụt" giòn tan.

"Đủ ?"

"..."

Dung Kim Dao cúi xuống, vụng về ngậm lấy môi , l.i.ế.m láp một lượt: "Đủ ?"

Ánh mắt Sở Ý sâu, dụi chóp mũi hai bầu n.g.ự.c trắng nõn mặt, dù chúng che chắn bởi một lớp vải, vẫn thể cảm nhận sự căng tràn mời gọi.

Giọng khàn : "Không đủ."

"...Ý là, chỉ hôn thôi, đủ nữa ."

-----------------------------------

Spoil chương

"Chiêu Chiêu, Chiêu Chiêu ." Hắn vùi mặt khe n.g.ự.c trắng ngần, hít hà mùi hương nàng, như đang hái những quả chín thơm lừng, ngẩng đầu ghé tai nàng : "Ta ngửi thấy mùi của nàng."

"Mùi gì?"

"Mùi của động tình, thơm." Hắn nhếch môi, "Là của nàng."

Loading...