Mẹ  gật đầu liên tục:
" ! Sau  chuyện dưỡng lão của  do con lo. Mẹ sinh con, nuôi con, thì già  con   trách nhiệm nuôi ."
 gọi một cú điện thoại ngay  mặt bọn họ:
"Qua nhận nhà ,  về ."
Ba  bọn họ trừng mắt  , cuối cùng Viên Thiệu lên tiếng:
"Em  ý gì? Nhận nhà gì?"
"Anh ngốc ? Dĩ nhiên là  bán nhà ."
"Bán?!"
Lưu Phương hét lên thất thanh:
"Cô bán nhà  thì  cô ở ? Chẳng lẽ   tiếp tục chen chúc với bọn  ?"
"Cũng  mà, bà   ở với hai  thì cứ ở,    ý kiến."
"  đồng ý!"
Lưu Phương gào lên:
"  hứa với em trai  , căn hộ cũ  để nó  nhà cưới. Bây giờ  và Viên Thiệu cũng   thuê nhà,  cô mà theo bọn  thì ai trả tiền thuê nhà?"
Đồ ngu!
"Quên  cho mấy  , cả hai căn hộ  đều bán ."
"Cô...!"
Bọn họ thật sự phát điên.
Ba  hận  thể lao  đánh , nhưng tay còn  giơ lên thì    bạn 200 cân của  đá văng mấy mét.
"Cút ngay! Hai căn hộ    mua hết . Nếu còn dám đến đây quấy rối, đừng trách   tay  nể nang."
Lưu Phương  đầu, liên tiếp tát  mặt Viên Thiệu:
"Rác rưởi! Đồ vô dụng! Anh  kiếp còn hứa chắc chắn sẽ lấy  ít nhất một căn,  thì  ở  với   gì?
"Bây giờ    đây? Anh  xem   ?
"Em trai  bên    nhà,    chịu cưới, sính lễ cũng nộp mấy chục vạn ,   đòi về cho  ?"
Viên Thiệu  đánh đến sưng cả mặt,  đầu cầu xin :
"Lộ Lộ,  xin em đấy, em thật sự  để nhà  tan nát ?
"Chỉ là một căn hộ thôi mà, em mua  mấy căn ,  cứ  tính toán với  căn ?
"Sang tên cho chị dâu em ,  cầu xin em,  trai cầu xin em đấy!"
12.
   thờ ơ, mặc kệ Viên Thiệu  gì,  cũng  phản ứng, chỉ lặng lẽ thu dọn đồ đạc, chuẩn  giao nhà.
Mẹ  thấy  cứ im lặng, bỗng nhiên giáng cho  một cái bạt tai:
"Đồ tiện nhân! Tao hỏi mày  cuối, căn nhà  rốt cuộc là cho   cho?"
Giọng  lạnh như d.a.o cắt:
"Bán ,   để cho."
"Vậy thì đưa tiền! Đưa ba triệu!"
 cố gắng kìm nước mắt, gắt gao  bà :
"Một xu cũng  , đừng mơ!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-toi-mua-nha-re-hon-anh-trai/chuong-10.html.]
Lời  dứt, bà  bất ngờ lao đến cửa sổ,  bộ định nhảy xuống:
"Không cho tiền,  cho nhà, tao lập tức nhảy xuống ngay!
"Viên Lộ,   mày  ép chếc tao ?"
 túm lấy áo bà , thẳng tay ném  ngoài cửa:
"Muốn chếc thì  chỗ khác, đừng  ô uế nhà  khác."
Bà   ngờ   lạnh lùng đến , liếc  Viên Thiệu và Lưu Phương một cái,   đầu chạy lên sân thượng.
"Mày bảo tao  chếc, tao sẽ chếc ngay  mặt mày!"
Bà   bên ngoài tầng 38, bám chặt  lan can:
"Viên Lộ, là mày bảo tao chếc! Là mày!
"Tao  thành quỷ cũng  tha cho cái đồ tiện nhân như mày!"
 lạnh lùng  bà , nhảy   là lựa chọn của bà ,   ngăn cản.
Viên Thiệu bám  lan can, giả vờ  lóc:
"Mẹ ơi,  đừng kích động,  đừng nghĩ quẩn!
"Mẹ lên đây , Lộ Lộ  bụng như ,   thể trơ mắt    chếc  chứ?
"Chỉ cần  lên đây, em  nhất định sẽ đưa nhà cho !"
Vừa ,     đầu  :
"Phải , Lộ Lộ? Em mau lên tiếng , mau đồng ý với  !"
 trực tiếp cầm điện thoại lên:
"Xin chào, ở đây   định nhảy lầu."
Tiếng còi xe cứu hỏa ngày càng gần, cảnh sát cũng nhanh chóng  mặt.
"Viên Lộ,    căn nhà  cô mua chỉ mất  1,2 triệu thôi mà."
" ."
"Vậy thì đưa tiền, đưa nhà,  thì khỏi bàn nữa."
Thế thì khỏi cần bàn luôn.
Dù  cảnh sát cũng đến ,   gọi cả 110, 119, thậm chí 120. Bà   nhảy  ,  chếc  , cũng chẳng liên quan gì đến .
   bỏ , mặc cho   độc ác chửi rủa, mặc cho Viên Thiệu gào thét điên cuồng.
 tưởng bà  chỉ  hù dọa  thôi, dù  chiêu  bà   dùng quá nhiều  .
Không ngờ  , bà  thật sự chếc.
Hơn nữa, cùng rơi xuống còn  cả Viên Thiệu và Lưu Phương.
Khi    lầu  thấy t.h.i t.h.ể của ba  bọn họ, vẫn   bất ngờ một chút.
Cảnh sát  với :
"Thực   cô thấy cô rời  thì  định tự   .  Lưu Phương đột nhiên phát điên, lao đến đẩy bà , kéo theo cả  trai cô rơi xuống luôn."
"Rất đáng tiếc, mong cô nén bi thương!"
 là   tiếc thật.
Tiếc là    tận mắt chứng kiến cảnh tượng đặc sắc đó…
[TOÀN VĂN HOÀN]