"Chuyện căn nhà   khiến nó bực bội mấy ngày nay , con còn cố tình kích thích nó nữa.”
"Con thật sự  nó phá thai ?"
"Muốn phá thì cứ phá!"
 vẫn giữ nguyên câu cũ: "Dù  cũng   con . Muốn giữ thì giữ,  bỏ thì bỏ."
Mẹ  tức đến tái mặt, giơ tay tát  một cái:
"Mày... mày... mày  chọc  tức chếc   ?”
"Anh mày  mày còn dám đánh cả chị dâu, ai cho mày cái gan đó hả?"
Bà   đánh  xong liền  phòng chứa đồ, lấy  hai chiếc túi hàng hiệu mới mua:
"Đi, mau cầm cái  qua xin  chị dâu mày mau."
Xin  cái đầu bà !
 giật phắt  túi xách từ tay bà :
"Chính bà  thể    đấy! Đây là nhà ."
Bà trợn tròn mắt như thấy quỷ:
"Tao là  mày đấy. Mày còn dám đuổi  cả tao  ?"
"!"
 chạm tay lên gương mặt nóng rát:
"Cái tát  coi như cắt đứt quan hệ  con. Từ nay về , bà đừng bao giờ bước chân  cửa nhà  nữa."
Bà tức đến mức xoay vòng tại chỗ:
"Được lắm! Cánh cứng  đúng ?”
"Mẹ mà   đánh con ? Trên đời   gì  cái lý đó!
"Con cái mà   lời,   đánh là chuyện bình thường!"
Không thể nào!
Ít nhất, với  thì  thể. Huống hồ,    gì sai ?
 đẩy bà  khỏi cửa. Mặc kệ bà  điên cuồng đập cửa,  cũng chẳng mở  nữa.
Từ nhỏ đến lớn,  luôn   trọng nam khinh nữ.
 đây là  đầu tiên bà đánh .
Nhìn vết hằn in rõ  mặt,  thề rằng từ nay về  sẽ  quan tâm đến    nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-toi-mua-nha-re-hon-anh-trai/chuong-3.html.]
Cứ để bà   mà trông cậy  đứa con trai bà yêu quý và cô con dâu  của bà !
4.
Ngày hôm , bọn họ chẳng  động tĩnh gì.  cứ tưởng bọn họ   hổ mà  dám đến tìm  nữa.
Cho đến khi tan  về nhà,   thấy  , Lưu Phương và Viên Thiệu đang   nhà ,  tay đang bê từng món đồ.
 hoảng hốt: "Ai cho các   nhà ? Các   bằng cách nào?"
Nói xong  mới sực nhớ , lúc  khi sửa nhà, Lưu Phương   giúp  theo dõi tiến độ  xin mật mã cửa chính.
Lưu Phương chống nạnh, ngang nhiên  :
" đang mang thai, ngày nào cũng lo lắng bất an. Bác sĩ bảo như    cho đứa bé, khuyên  nên đổi môi trường để tâm trạng vui vẻ hơn.”
"Thế nên  cô với  cô quyết định để  dọn qua đây. Dù  nhà cô cũng  trang hoàng  hơn nhà , chắc chắn ở đây sẽ vui hơn."
Thần kinh ?
 chỉ tay  cửa: "Cút!   mời các  đến. Lập tức cút  ngoài ngay!"
Viên Thiệu giận dữ: "Viên Lộ, em đúng là chẳng  chút tình nghĩa nào cả! Bọn  là  trai, chị dâu em chứ    ngoài? Ở vài ngày thì  chứ?"
 vẫn chỉ  một chữ: "Cút!"
"Đồ vô ơn!"
Viên Thiệu  những   mà còn đỡ Lưu Phương  xuống ghế sofa của .
"Muốn bọn   cũng , nhà  bọn  cũng chẳng tha thiết ở. Thế  , em bù cho bọn  60 vạn tiền chênh lệch mua căn hộ.
"Với cả hôm qua em tát chị dâu của em một cái,  bồi thường thêm 5 vạn.
"Thêm nữa, cháu trai    , mấy tháng nữa sẽ chào đời. Bọn  cũng    thấy cái bản mặt em nữa, nên em đưa  20 vạn tiền mừng .
"Tính  tổng cộng là 85 vạn, chuyển khoản ngay . Trả tiền xong bọn  lập tức ."
Lưu Phương cũng hùa theo:
" đó, ai mà thích  cái bản mặt cau  của cô chứ? Nhìn thôi là  thấy bực  .
"Mau đưa tiền !"
Buồn  thật sự,  bọn họ đòi tiền một cách hiên ngang cứ như thể đó là  nợ bọn họ .
 thật sự  hiểu nổi não họ  vấn đề gì.
  chằm chằm  bụng của Lưu Phương: "Muốn tiền ?"
Cô  gật đầu lia lịa.