" đốt vàng mã cho cô nhé? Đừng  60 vạn, mấy trăm triệu  cũng  thể đốt cho cô."
Lưu Phương sợ tái mặt, lập tức hét lên:
"Chồng ơi! Mẹ ơi! Hai   thấy ? Viên Lộ nguyền rủa con và cháu trai của nhà họ Viên đó!"
Mẹ  tức đến mức   vững, giận dữ đập bàn:
"Quá quắt! Viên Lộ, con thật sự quá quắt lắm !
"Hôm nay  sẽ quyết định chuyện . Con   đưa tiền cũng ,  thì trực tiếp đưa căn nhà  cho .
"Hiện tại  vẫn đang sống chung với  trai và chị dâu con, chật chội lắm.
"Những đôi vợ chồng khác kết hôn đều  nhà riêng, còn  con cưới vợ ba năm  vẫn  ở chung với , chuyện    ngoài thì  cũng mất mặt.
"Bây giờ thì  , con  mới mua căn hộ , để  ở đây luôn . Bọn  cũng chẳng cần con bù tiền chênh lệch nữa, con thu dọn đồ đạc  chuyển  ngoài ."
Một  khi quá bất lực thì chỉ  thể bật .
Bây giờ  đang  đây, hơn nữa còn   lớn.
Lưu Phương  : "Cô  điên  ? Bảo cô dọn , bảo cô cút , cô còn  cái gì?"
"Chính cô cũng  lúc   nên  ?"  lạnh nhạt  cô . "Cô cũng   cướp mất căn nhà  thể nào  nổi ? Thế mà các  còn mặt dày   ?"
"Cô  ai    hổ?"
Mẹ  tát thẳng  mặt .
"Mẹ là  của con, con để  ở nhà   gì sai? Mẹ  quen sống chung với con, nên con  dọn  ngoài.”
"Cút ngay! Đừng ảnh hưởng đến chị dâu con dưỡng thai. Nếu cháu trai  xảy  chuyện gì,  tuyệt đối  tha cho con!"
  chằm chằm  ba   mặt, ánh mắt  lượt quét qua từng  một.
Lưu Phương bồn chồn: "Nhìn cái gì mà ? Cút ngay!"
Hừ!
   rời , nhưng   rời khỏi đây mà là lên tầng .
Bởi vì căn hộ mà họ đang ở hiện tại cũng là  mua ba năm ,  sổ đỏ còn ghi tên .
Đã tham lam vô độ như  thì cứ để cho họ trắng tay !
Đừng hòng lấy  thứ gì cả!
5.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sau-khi-toi-mua-nha-re-hon-anh-trai/chuong-4.html.]
Sau lưng  vang lên tiếng  đắc ý của Lưu Phương:
"Hahaha, Viên Lộ, coi như cô  điều đấy. Nếu , dù  đánh chếc cô, chúng  cũng  khiêng cô  ngoài.”
"Chồng ơi,   xem mấy cái túi hàng hiệu và quần áo trong phòng  đồ của cô    cũng là của em  ?”
"Hahaha, phát tài ! Phát tài !"
Đồ ngu!
Chẳng bao lâu nữa, cô  sẽ   nổi.
Chẳng bao lâu nữa, cô  sẽ .
Chẳng bao lâu nữa, cô  sẽ mất sạch tất cả.
Lên đến tầng ,   thấy trong phòng  tiếng  chuyện.
Lưu Phương, Viên Thiệu và   đều đang ở  nhà,  ai đang ở trong phòng?
 định giơ tay đập cửa, nhưng khi lắng  kỹ thì nhận  âm thanh bên trong   là  chuyện bình thường.
Mà là tiếng thở dốc của đàn ông và phụ nữ.
Ai   cái chuyện  giữa ban ngày ban mặt thế?
Thật ghê tởm!
   quan tâm đó là ai, đây là nhà của , bây giờ  sẽ đuổi họ  ngoài.
 nhập mật mã cửa nhưng phát hiện mật mã    đổi. Xem  là do Lưu Phương .
Không ,  lập tức đập cửa thật mạnh.
Bên trong vang lên tiếng đàn ông cáu kỉnh:
"Ai đấy? Đừng  phá chuyện  của !"
 tiếp tục đập, cuối cùng cửa cũng mở. Lúc   mới  rõ  bên trong chính là Lưu Cường, em trai của Lưu Phương.
Một tên vô công  nghề, chẳng  nên trò trống gì.
Hắn  chỉ mặc một chiếc quần đùi lỏng lẻo treo tòng teng  hông, trông như  thể rơi xuống bất cứ lúc nào.
Sau lưng  là một  phụ nữ mặc áo hai dây, mặt đỏ bừng, đang   ghế sofa.
Thấy , mắt Lưu Cường sáng lên, hứng thú :
"Yo, là Lộ Lộ ? Sao mặt khó coi ? Đang tức ai ?"